Chương 3

Trần Nhuế Sơ đưa vυ" mình đến trước màn ảnh, còn học những chủ bá kia nói mấy lời thô tục, mặt bên này đã hồng đến giống trái cà chua.

Ngón tay cái cùng ngón trỏ kẹp lấy đầṳ ѵú phấn nộn thấm ướt của mình, chỗ hạ thể phun ra một cổ chất lỏng.

"Nơi này... Đã cứng lên rồi." Cô nhỏ giọng lẩm bẩm, "Anh trai muốn ăn không?"

"Muốn." Trên màn hình xuất hiện bình luận của anh.

Trần Nhuế Sơ cười một tiếng, thậm chí tưởng tượng bản thân đã đưa tới trước mặt anh.

"Đầṳ ѵú của em gái chỉ cho anh trai ăn thôi, anh trai... Há miệng." Trần Nhuế Sơ thì thầm, trong giọng nói mang theo ý cười ngào.

Tự mình nói ra những câu tán tỉnh như vậy, trái tim Trần Nhuế Sơ đập thình thịch.

Nghĩ rằng Đinh Ngạn Tư ở đối diện đang nghe, cô vừa ngại ngùng vừa kích động.

Cô vì Đinh Ngạn Tư mà khám phá những điều chưa biết, cũng từ trải nghiệm đó mà cảm nhận chút cảm xúc đặc biệt.

...

Đinh Ngạn Tư cảm thấy cô như kẹo mạch nha khi nhỏ anh thích ăn nhất.

Chỉ muốn bỏ vào miệng nếm thử.

Đầṳ ѵú màu hồng trong màn hình đã cứng, Đinh Ngạn Tư có thể tưởng tượng xúc cảm khi sờ lên giống như hòn đá nhỏ, ăn trong miệng lại ngọt như kẹo sữa.

Anh kéo quần mình xuống, lấy ra đầu ƈôи ŧɦịŧ đã ngẩng đầu lên, tay chậm rãi di chuyển.

Chủ bá vân vê đầṳ ѵú của mình, kéo ra ngoài, sau đó buông tay, cặρ √υ" gợi cảm kia thế mà lên xuống khiến Đinh Ngạn Tư hoa cả mắt.

Khát.

Anh uống một ngụm nước.

"Anh có muốn xem thứ khác không?" Chủ bá hỏi.

"Muốn." Đinh Ngạn Tư không chút do dự nhắn trả lời.

Bên tai truyền tới tiếng cười khe khẽ , sau đó là một câu "Được" ngọt ngào.

Đinh Ngạn Tư sướиɠ tới da đầu tê dại khi nghe giọng nói này.

Xem thứ khác.

Còn có thể nhìn cái gì?

Vυ" đã lộ hết ra rồi.

Đương nhiên chỉ còn tiểu âʍ ɦộ.

Chủ bá ngồi xuống ghế, điều chỉnh ống kính, sau đó chậm rãi tách hai chân.

Đinh Ngạn Tư cảm thấy, chiếc hộp Pandora đang mở ra trước mặt anh.

Qυầи ɭóŧ màu trắng bao lấy âʍ ɦộ đầy đận, chính giữa có màu sẫm hơn do bị tẩm ướt.

Trần Nhuế Sơ ấn ngón tay mảnh khảnh vào chỗ ướŧ áŧ kia, dán lên khe thịt, lộ ra chút màu hồng nhạt.

"Đẹp không?" Cô run rẩy hỏi.

Bản thân cô chưa từng nhìn kỹ hạ thân của mình, ngại bẩn.

Nhưng hôm nay vì phát sóng trực tiếp, cô đã vệ sinh trên dưới sạch sẽ, cũng tình nguyện chạm vào nơi đó.

Trên màn hình xuất hiện một thông báo: Người dùng D tặng một du thuyền cho chủ bá, hi vọng chủ bá không ngừng cố gắng!

Trần Nhuế Sơ vừa vui vừa tức, không thể nói rõ cảm xúc của mình.

Cô làm điều này không phải vì tiền, vì thế lập tức khép chân lại, uất ức nói: "Không cho xem."

"?"

"Em không cần du thuyền." Trần Nhuế Sơ nhỏ giọng oán hận.

"Em muốn anh... Tương tác với em nhiều một chút." Trần Nhuế Sơ nhìn chằm chằm màn hình, du thuyền nào bằng một câu khen ngợi của Đinh Ngạn Tư!

Chỉ cần anh nói thích, cô liền có thể bay lên trời.

Ừ, tốt nhất là nói thích Trần Nhuế Sơ.

...

Đinh Ngạn Tư thấy cô khép chân, cảm thấy không thể hiểu được. Không phải mới tặng du thuyền sao? Còn muốn tương tác? Chủ bá này còn muốn người xem dỗ dành? Đúng là... Thú vị.

Tương tác sao?

Những người khác xem không tương tác với cô à?

Vậy để anh giao lưu với cô.

...

Cô cứ ngồi ở đó, đợi một phút sau lại thấy mình đạo đức giả.

Cô chủ động cởi đồ, tình nguyện phô bày cơ thể mình cho anh xem, lại muốn anh dỗ dành cô như bạn gái. Thật buồn cười!

Anh tặng du thuyền cho cô cũng có nghĩa anh đang xem.

Để anh nhìn thấy cô, đây là mục đích cô phát sóng trực tiếp.

Hiện tại sao bản thân lại bắt đầu có những mơ ước khác vậy! Cô thầm mắng bản thân tham lam, lần nữa ngước mắt nhìn màn hình.

"Mở chân ra, tôi muốn xem tiểu huyệt của em có ướt hay không?"

Trần Nhuế Sơ đỏ mặt xấu hổ, mấy chữ này khiến cô cảm thấy nhiệt độ trong cơ thể tăng dần, đầu óc bắt đầu trì trệ.

Cô nhẹ nhàng đáp lại, đứng lên, cởi chiếc nơ bên hông, lại tách chân ra một chút, qυầи ɭóŧ liền rơi xuống đất, để lộ âʍ ɦộ trắng nõn, bên trên có chút lôиɠ ʍυ mềm mại, đáng yêu mê người.

Đinh Ngạn Tư tăng tốc, một tay loát một tay đánh chữ.

"Ngồi xuống, tách chân ra."

Trần Nhuế Sơ nghe lời làm theo.

Đinh Ngạn Tư nhìn chằm chằm chỗ kia xong, liếc nhìn ly nước trên bàn, hết rồi.

Có chút bực bội.

Ánh mắt trở về màn hình di động, dừng trên người cô.

Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cô hồng hồng mềm mại, bị anh nói đúng, nó đã ướt đẫm. Môi âʍ ɦộ đầy đặn bị chất lỏng làm ướt bên trên, để lộ đóa hoa đỏ thẫm.

Thiếu nữ giống như không biết đặt tay ở đâu, năm ngón che hạ thể của mình lại, giấu đầu loi đuôi, ngược lại càng thêm tình thú.

Trần Nhuế Sơ nhớ lại cảnh trong phim AV, ngón tay nhẹ nhàng đặt lên âm đế, xoa xoa, đột nhiên kɦoáı ƈảʍ mãnh liệt ập tới, cả người bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ tới run lên.

Cặp đùi cũng theo đó run run, cực kỳ đáng yêu.

Mặt Trần Nhuế Sơ đã mê mang, thử mở môi âʍ ɦộ của mình, ngón tay thăm dò, cuối cùng tìm được cửa vào, thầm nghĩ thử đưa vào một chút xem. Nhưng còn chưa kịp tiến vào, cô vừa chạm đến miệng huyệt đã cảm thấy đau, da thịt gần đó lập tức ép chặt.

Hốc mắt cô đã đỏ, tay dừng lại, tiếp tục xoa âm đế của mình, cảm giác tê dại từ hạ thể lan tràn đến tứ chi.

Trần Nhuế Sơ không nhịn được mà rêи ɾỉ, giọng nói nhẹ nhàng như mật ngọt rót vào tai Đinh Ngạn Tư.

Tay đang loát ƈôи ŧɦịŧ, mắt nhìn chằm chằm cơ thể trong màn hình.

Nữ chủ bá xoa xoa một lúc, miệng huyệt liền co rút lại, sau đó bên trong phun ra một chất lỏng trong suốt. Cô mất hết sức lực mà ngồi xuống ghế, thở hổn hển.

Cùng lúc đó, tay Đinh Ngạn Tư cũng dính tϊиɦ ɖϊƈh͙, hai mắt mê mang nhìn tϊиɦ ɖϊƈh͙ dưới đất, sảng khoái lạ thường.

Hai người thế mà cách màn hình cùng đạt tới cao trào.

...

Trần Nhuế Sơ lấy khăn giấy lau hạ thể.

Hạ thể đung đưa về phía màn ảnh.

Không phải cô cố ý làm như vậy, mà là Đinh Ngạn Tư yêu cầu.

"Tạm biệt anh trai... Tuần sau giờ này gặp lại." Trần Nhuế Sơ hẹn thời gian tiếp theo.

"Được."

Trần Nhuế Sơ mỉm cười, lại nói: "Anh trai ngủ ngon."

"Ngủ ngon."

Trần Nhuế Sơ nhìn chằm chằm hai chữ kia, cười trộm, miễn cưỡng kết thúc buổi phát sóng trực tiếp.

Cô không biết rằng Đinh Ngạn Tư còn luyến tiếc hơn cô.

...

Sau hôm đó, khi gặp Đinh Ngạn Tư ở trường, tâm tình cô vẫn giống trước đây.

Cách màn ảnh, cô chạm được anh, anh nhìn thấy cô, cô gọi anh là anh trai, anh chúc cô ngủ ngon.

Cô cẩn thận giữ kín bí mật này, giữ gìn mối quan hệ kỳ lạ với anh, che giấu tình cảm riêng của mình.

Cô vẫn đến tòa Trí Hành nhìn trộm anh, ngắm anh học, xem anh ngủ, nhìn anh ném chocolate trong hộc bàn, xem anh từ chối lời tỏ tình của nữ sinh khác.

Càng nhìn cô càng cảm thấy, mình đã tiếp cận anh đúng cách rồi.

Anh như vị thần cao lãnh, rất khó tới gần.

Anh vì cô mà chịu nhìn một giây, cô đã vô cung suиɠ sướиɠ, huống chi cô còn nhận hai chiếc du thuyền của anh, được anh chúc một câu "ngủ ngon".

Cô luôn tự nói với chính mình, như vậy đã đủ.

Nhưng, tin nhắn của Đinh Ngạn Tư đã phá hủy tất cả sự hài lòng của cô.

Anh nói, muốn cùng cô gọi video, video làʍ ŧìиɦ.