Chương 1

Ánh đèn lưu li lộng lẫy chiếu xuống khắp căn phòng, hai đầu gối của Giản Hủ mở ra quỳ gối dưới sàn nhà, hai tay bị bắt chéo sau lưng, bị còng tay lạnh lẽo bao lấy.

Bả vai của cậu co rút, khóe mắt hạ xuống, tầm mắt hường về phái đôi giày da trước mặt, nhìn một cách chăm chú.

Fans của Giản Hủ đâu biết được rằng thần tượng của bọn họ ngày thường khi đứng trước camera luôn tự phụ, lúc nào cũng mang dáng vẻ cao ngạo giờ đây tại một căn phòng trong khách sạn lại khom lưng uốn gối, quỳ dưới chân người khác.

Nam nhân ngồi trên ghế bề nghễ nhìn xuống thanh niên đang quỳ trước mặt khóe môi vô thức kéo lên một vòng cung, cả người tỏa ra khí chất làm cho người khác có cảm giác áp bách, nặng nề không muốn đến gần, Giản Hủ cũng vậy, cậu không dám ngước mặt lên, nhìn cậu giống như một chú thỏ con đang cụp tai lại, run rẩy trốn kẻ săn mồi.

Nam nhân là một người có địa vị cao, người người kính nể, bố thí một ánh mắt nhìn về phía cậu, bộ dáng đối với cậu vô cùng hứng thú, sờ sờ đầu Giản Hủ nói: "Chỉ cần cậu đáp ứng, vai chính kia sẽ thuộc về cậu."

Giọng tên nam nhân trầm thấp, ngữ điệu dứt khoát, nghe đến đây bả vai Giản Hủ chấn động, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng.

Hắn cúi thân người xuống, bàn tay của hắn vuốt ve trên gương mặt cậu, bất ngờ hắn gặm tai cậu hạ thấp âm thanh. lưu luyến lẩm bẩm bên tai cậu: "Nếu không đáp ừng, hậu quả là gì chắc hẳn cậu là người biết rõ. Bảo bối à, ngàn vàng đừng chọc giận tôi."

Âm thanh nhẹ nhàng nhưng mang theo phần lạnh lẽo, giống như một con rắn độc chầm chậm chui vào lỗ tai cậu, làm cả người phát lạnh nhịn không được rùng mình một cái.

Bàn tay nam nhân đáp trên vai cậu, khóe miệng gợi lên một độ cong tàn nhẫn.

Giản Hủ dùng sức cắn môi, mùi máu tanh nhanh chóng lan tràn khắp khoang miệng, thân thể không nhịn được run rẩy, đáy mắt tràn ngập tuyệt vọng, hắn nỗ lực lâu như vậy sắp tới còn phải tham gia buổi lễ trao giải ảnh đế, nếu không có gì sai sót chắc chắn cậu có thể chạm tay vào chiếc cúp ảnh đế danh giá, nhưng vận mệnh lại trêu người, cuối cùng thì sao? Cậu lại bị một tên nam nhân nắm tất cả mọi thứ của cậu trong lòng bàn tay.

Cậu không cam lòng!

................................

Bang......

Ngồi ở trước máy tính Giản Hủ đọc đến đây trong lòng vô cùng khẩn trương, đột nhiên trong kí túc xá hoàn toàn chìm trong bóng tối, mọi thứ đen như mực.

Thao!

Chuyện hay đang đọc còn giang dở bị ngưng lại, cậu thầm mắng một tiếng rồi xỏ dép đi vào nhà vệ sinh.

Giản Hủ từ nhỏ đã có một giấc mơ muốn trở thành diễn viên, nhưng trong nhà cậu thực sự quá nghèo, chỉ có thể đưa cậu đến trường thể chất học mà thôi.

Mỗi ngày huấn luyện mệt chết khϊếp, Giản Hủ thích nhất chính là buổi tối ở trong phòng xem tiểu thuyết.

Cậu mấy ngày hôm trước vô tình tìm được một bộ tiểu, vai chính trong truyện trùng hợp là cùng tên cùng họ với cậu, Giản Hủ nảy sinh hứng thú với bộ tiểu thuyết này. Vai chính từ một nghệ sĩ tuyến 18, không tên không tuổi chỉ có thể đóng vai phụ cỏn con làm nền cho người khác, một đường lăn lê bò lết cuối cùng sắp đạt được danh hiệu ảnh đế, nắm trong tay chiếc cúp danh giá được bao người ngưỡng mộ.

Không nghĩ tới đêm trước ngày trao giải vai chính bị một đại lão giở trò nhốt vào phòng hắn.

Vai chính vẫn luôn giữ mình trong sạch, chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ đi bán thân để đổi lấy danh vọng.

Là người không có bối cảnh chung quy vẫn là đấu không lại quyền thế của đại lão sao?

Giản Hủ đặc biệt nghẹn khuất, bởi vì cậu với vai chính cùng tên, cậu có một loại cảm giác đồng cảm đặc biệt rỗ ràng, phảng phất cảm xúc mà vai chính phải chịu bao quanh người cậu. Giản Hủ nhanh chóng rửa mặt, cậu bò lên giường tính toán dùng di động tiếp tục xem phần còn lại còn chưa xem xong.