Chương 5

Giản Hủ không thể chấp nhận được chính là khi cậu đứng thẳng người cậu cảm giác được một dòng chất lỏng dính nhớp chảy từ mông xuống đến háng, một mùi vị tanh tưởi xộc thẳng vào mũi vô cùng buồn nôn.

Cậu cúi đầu nhìn một lát ,rơi vào trầm tư đầu óc lúc này đầu óc cậu là một đóng hỗn độn, cậu ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào sữa tắm trong lòng bàn tay.

Con mẹ nó thật sự quá giống rồi!

Súc sinh! Cầm thú!

Giản Hủ đem sữa tắm trong lòng bàn tay rửa sạch, cậu không thể nào tắm nổi, nhìn thấy sữa tắm bất giác cơ thể cậu rùng mình.

Cậu dùng nước tắm rửa qua loa để giảm bớt cảm giác khó chịu cùng bết dính khắp người, cậu bước ra nhà vệ sinh sau khi đã mặc quần áo ổn thỏa, không hề nhìn Lệ Thừa Diễm một cái, một chút thời gian cũng không muốn dành cho hắn liền nói: "Anh hãy quên đi việc sảy ra giữa hai chúng ta tối hôm qua, tôi và anh xem như chưa từng gặp, tôi đi trước tạm biệt."

Giọng nói biến mất , thân ảnh cũng khuất dần sau cánh cửa.

Lệ Thừa Diễm rũ mắt, vuốt ve cằm của mình, trong ánh mắt hiện lên vẻ vô cùng hứng thú với cậu nhóc này.

Được lắm! Đã là thanh cao thuần khiết không cần làm ra vẻ mỹ thiếu niên, hắn thích!

*

Giản Hủ sau khi bước ra khỏi phòng khách sạn, xoa xoa đầu tóc vẫn chưa kịp khô hướng thang máy mà đi đến.

Xuyên qua hành lang thật dài, vừa quẹo một cái đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ đang đứng đó có vẻ đang đợi ai đó hoặc cũng có thể đang chờ đợi cậu ,sự xuất hiện đột ngột của cô ta làm Giản Hủ giật mình.

Giản Hủ liếc mắt nhìn qua một cái hóa ra là người phụ nữ lúc nãy, người phụ nữ đột nhiên xông vào phòng .

"Cô có việc gì à?" Cậu lạnh nhạt hỏi.

Khâu Miểu bị thái độ lạnh nhạt làm cho có chút cả kinh, ngốc lăn một lát của hắn cấp kinh đến, ngốc lăng một lát, vươn đôi tay sờ sờ eo cậu , khinh thường đánh giá cậu một phen từ trên xuống dưới, "Như thế nào? Đạt được mục đích liền trở mặt không nhận người?"

Giản Hủ: "......"

Ủa là bạn bè sao, có nên nói chuyện với cô ta không?

Đang trong lúc băn khoăn lục lại ký ức, Giản Hủ không tìm được bất kì dấu vết về người phụ nữ trước mặt.

Theo như trong truyện, tối hôm qua nguyên chủ căn bản không tham gia tiệc liên hoan, cũng không có tỉnh lại ở khách sạn và phát sinh chuyện tối qua căn bản càng không hề gặp được người phụ nữ trước mặt.

Phía trước cũng không có......

Thân thể có chút không thoải mái, Giản Hủ cảm xúc cũng vô cùng khó chịu, "Có chuyện mau nói, có rắm mau thả."

Khâu Miểu nổi giận, cằm giương lên, lỗ mũi hướng lên trời, mắng: "Cậu là một tên đàn ông chỉ biết bán mông, ai cho cậu có tư cách lên giọng với tôi? Nếu không phải nhờ tôi hỗ trợ, cậu có thể thuận lợi mà bò lên giường của Lệ Thừa Diễm hay sao ?"

Giản Hủ: "?"

Cô rốt cục đang nói cái quái quỷ gì?

"Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu không tuân thủ theo giao kèo từ trước, tôi sẽ đem việc cậu hạ dược để được lên giường với Lệ ảnh đế nói cho anh ta biết, cậu là một tên đàn ông không biết xấu hổ." Khâu Miểu càng nói càng tức giận mắng to, nước miếng bay tứ tung, " Chắc hẳn Lệ ảnh để không biết được rằng tất cả

mọi chuyện đều là do cậu bày mưu đi."

"Hiện tại tôi đã biết."

Lệ Thừa Diễm thanh âm lạnh băng đột nhiên chen vào cuộc đối thoại, đem Khâu Miểu dọa nhảy dựng, vội vàng theo hướng âm thanh phát ra mà tìm kiếm, quay đầu nhìn lại nàng phát hiện Lệ ảnh để không biết đã xuất hiện từ lúc nào.