chương 10

Công tác đã được định, Ngu Chi Đào bắt đầu cảm thấy phấn chấn.

Quán bar tên gọi Phạn & mộng, tọa lạc ở khu trung tâm nổi tiếng toàn nhà giàu trong thượng thành. Nơi này tấc đất tấc vàng, tiền thuê phòng phụ cận cao đến nỗi làm người ta phải tắc lưỡi.

Cũng may Ngu Chi Đào rất có kinh nghiệm, nàng theo tuyến giao phụ thông cận tìm kiếm,qua 2 ngày, rốt cuộc tìm được chung cư bên cạnh thượng thành nội.

Chung cư vừa qua khỏi 1 vạn, thắng ở tính cách âm hảo, đường đi đến quán bar vô cùng tiện.

Ôm tiểu miêu trong lòng, nàng với A Cửu trực tiếp cùng chủ phòng ký xuống hợp đồng thuê nhà 2 tháng.

Phòng ốc có cái người máy trung cấp, có nó trợ giúp, các nàng thực mau thu thập hảo hành lý.

Chạng vạng, hai người ăn chút điểm tâm đói phó với cơn đói. Vừa ra cửa, Ngu Chi Đào nhìn A Cửu, dò hỏi: “A Cửu, ngươi là muốn cùng ta đi sao?”

A Cửu đang xỏ giày, nghe vậy ngẩng đầu: “Có vấn đề gì sao?”

Ngu Chi Đào lắc đầu: “Không phải. Ý ta là, trên chỗ làm ta có tự thể ứng phó. Ngươi nếu không có việc gì, có thể ở nhà nghỉ ngơi, hoặc là bồi tiểu Cửu.”

Tuy rằng hai người ở chung 1 chỗ, nhưng A Cửu cứ nhắm mắt theo đuôi mình như vậy, làm Ngu Chi Đào có loại ảo giác đối phương bảo hộ mình.

Nàng cũng không phải chân chính quý tộc tiểu thư a, đối với loại đãi ngộ này không quen chút nào.

A Cửu nghĩ nghĩ, tiếp tục đem dây giày kéo hảo: “Không cần, đi thôi.”

Ngu Chi Đào thấy nàng kiên trì, cũng không nói nữa, cùng nàng ra cửa.

Giá cả thuê xe công cộng thực tiện nghi, đại khái một giờ sau, các nàng đã tới quán bar.

Ngu Chi Đào ở hậu trường chuẩn bị, A Cửu thì tùy ý tìm chỗ ngồi.

Đại khái biết nàng cùng Ngu Chi Đào là bằng hữu, *bartender* vì nàng pha một ly rượu gạo, làm nàng dung nhập bầu không khí say say của quán bar này.

*bartender*: người pha chế rượu.

A Cửu thưởng thức tạo hình độc đáo của chén rượu, tâm tư lại không ở trên rượu.

Nàng giảm nhẹ sự tồn tại, âm thầm quan sát tình hình quán bar.

Ngỗi Mộng hôm nay không có ở đây, trong quán bar to như vậy, A Cửu phát hiện vài gương mặt quen thuộc.

Trong đó có Thư Đạt, gặp ở trong hậu trường tối qua, tiểu cô nương bây giờ đang ngồi trên ghế dài, hưng phấn mà nhìn biểu diễn.

Mà đối diện hơi nghiêng về phía bên phải, có hai Alpha mặc tây trang, đang cùng với người hầu xác nhận người biểu diễn tiếp theo.

Ánh mắt A Cửu tối đi.

Đại khái 30 phút sau, trên đài dàn nhạc điện tử khom lưng cúi đầu rời đi, Ngu Chi Đào ngay sau đó bước lên biểu diễn.

Lúc này dù không có A Cửu hỗ trợ, nhưng nhân viên quán bar đã biết làm như thế nào để giúp nàng, thực mau, trên đài liền bố trí nho nhỏ bàn ghế cùng một ít lụa trắng, thoạt nhìn so với ngày hôm qua càng huyền ảo hơn.

Ngu Chi Đào đi vào quán bar bất quá mới có một hai ngày, dưới đài còn có những khách hàng không biết là đang biểu diễn gì , thấy một màn như vậy, lại bắt đầu nghị luận lên.

Nhưng thực mau, Ngu Chi Đào vừa cầm huyền, giữa sân đã an tĩnh lại.

Mặc dù đã nghe tiếng đàn tương đối nhiều, A Cửu vẫn cảm thấy tiếng đàn kì dị này có tác dụng trấn an lớn, gieo sâu vào trong tâm.

Đang lúc nàng nghe đến trầm mê, nàng sực nhớ mình đang quan sát một cái tây trang nam tử, hắn vừa tiếp một cuộc điện thoại.

A Cửu lấy lại bình tĩnh, buông chén rượu, tay chân nhẹ nhàng đi qua.

Nam tử yên lặng tới gần WC trên lối đi nhỏ, dùng tay che miệng, thấp giọng đáp lời.

“Đúng vậy, đã điều tra rõ ràng, đại tiểu thư cùng quán bar Phạn & mộng ký kết hợp đồng, ở chỗ này thường trú diễn tấu. Thuộc hạ ngày hôm qua dựa theo phân phó của ngài, đi tìm người phụ trách quán bar, nhưng…… Bọn họ nói sẽ không vô duyên vô cớ khai trừ nhân viên.”

“Bối cảnh quán bar thuộc hạ còn đang điều ta, nhưng trước mắt không có gì tiến triển.”

“…… Thuộc hạ minh bạch.”

Vừa nói xong, hắn vội vàng cắt đứt điện thoại, một lần nữa trở lại chỗ ngồi.

Trong lúc này, hắn một chút cũng không biết A Cửu đang nấp ở góc chết trên lối đi nhỏ.

“Người Ngu gia?” A Cửu thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Ầy, dù sao cũng là đại tiểu thư Ngu Gia, xảy ra sự việc như vậy, Ngu Thịnh cũng sẽ không mặc kệ nha đầu này ở bên ngoài xằng bậy.”

“Nhưng là……” Nàng có chút nghi hoặc, “Ngu Thịnh rốt cuộc là muốn làm cái gì đây?

“Hắn uy hϊếp người phụ trách quán bar, muốn bọn họ khai trừ Ngu Chi Đào? Là muốn đem nàng cùng đường tuyệt lối, không thể không lựa chọn về nhà?”

Nghĩ đến đây, nàng nhíu mày: “Có phải hay không có chút quá mức?”

Nghĩ nhiều vô ích, nàng lắc đầu, một lần nữa trở lại quán bar.

Nàng không nghĩ sẽ quản chuyện của Ngu gia, nhưng nàng hiện tại còn thiếu Ngu Chi Đào một cái sự thật.

Nàng chỉ nghĩ trước mắt bảo hộ Ngu Chi Đào rời khỏi Thủ Đô Tinh, không bị thương hại là được.

Dù sau này, Ngu Chi Đào lựa chọn trở về Ngu gia, hay là dựa vào chính mình ở bên ngoài đứng vững gót chân, đều cùng nàng không có quan hệ.

Ly rượu ở trong tay nàng lay động nhẹ, nổi lên từng gợn sóng, trên đài diễn tấu, rốt cuộc cũng sắp kết thúc.

Âm thanh cuối cùng vừa dứt, Ngu Chi Đào rời ghế dựa, đứng dậy đến đài trung ương, chuẩn bị khom lưng cảm tạ.

Dựa theo hai tình huống trước, khi nàng cúi đầu khom lưng, tiếng vỗ tay liền sẽ vang lên.

Nhưng lúc này đây, sự tình lại xảy ra một ít biến hóa.

Có người hung hăng đem bình rượu đập xuống bàn, một thân hỏa khí đứng lên.

Hai cái nam tử kia ngồi cả đêm đã bắt đầu biểu diễn.

“CMN đây gọi là diễn tấu sao? Phạn & mộng chính là lấy loại đồ vật này tới lừa gạt người?”

“Còn không biết xấu hổ cũng xưng là quán bar xa hoa, cư nhiên đem đỏ cổ ngàn vạn năm trước dọn tới. Chúng ta đây là ở quán bar thả lỏng a, có phải là ở viện bảo tàng tham quan đâu?”

“Người phụ trách đâu? Lập tức đem người lôi xuống cho ta!”

Người hầu phản ứng nhanh nhất, thấy thế liền muốn tiến lên ngăn lại. Nhưng hai người kia đã sớm tràn ra tin tức tố Alpha mang tính công kích. Người hầu tố chất vốn dĩ không cao, bị áp chế như vậy, căn bản không dám tiến lên.

Quán bar cơ bản toàn Alpha và Omega, thấy hai người này phát ra tin tức tố, những người còn lại cũng vô thức phóng ra

Ngu Chi Đào sững sờ ở trên đài, ngơ ngác nhìn hai người la lối khóc lóc.

Thời điểm không ai chú ý nàng, A Cửu nhíu mày, lên đài đem nàng hộ tống ra phía sau màn.

Ban giám đốc quán bar đã đi ra ngoài giao thiệp,nơi đây liền loạn thành một đoàn.

A Cửu vốn định mang theo Ngu Chi Đào trực tiếp rời đi ——

Phát sinh loại sự cố này, diễn tấu giả không cần gánh vác trách nhiệm. Đây là quán bar quản lý sai lầm, tự nhiên quán bar sẽ xử lý.

Nhưng lúc này, nàng lại cảm giác cả người Ngu Chi Đào đều tinh tế run rẩy.

“Làm sao vậy?” A Cửu hỏi một câu.

Ngu Chi Đào cắn răng: “A Cửu…… Ta đàn thật sự rất khó nghe sao?”

Nàng vốn là trình độ nghiệp dư, nếu là ở lúc trước sẽ không tính là giỏi giang gì.

Đi vào nơi này, cũng là ỷ vào không ai biết diễn tấu đàn cổ, mới có được công việc này.

Không nghĩ tới mới vừa diễn tấu không được bao lâu, liền phát sinh loại chuyện này.

Này ít nhiều làm Ngu Chi Đào cảm thấy áy náy, nàng bắt đầu nghiêm túc hoài nghi trình độ chính mình.

A Cửu đang muốn an ủi, lại đột nhiên nghe được dưới đài truyền thanh âm nữ hài tử.

“Các ngươi nói bậy gì đó?! Rõ ràng là đàn dễ nghe như vậy, không biết thưởng thức liền cút đi!”

Ngu Chi Đào trừng lớn đôi mắt.

Nàng nhìn về phía A Cửu: “Là Thư Đạt.”

Thư Đạt là cái Omega, mấy đêm nay mỗi ngày đều tới, có thể nói là người thích nghe Ngu Chi Đào đàn nhất.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ta tính dịch hết một lượt rồi đăng ai ngờ máy tính bị hư mất đi dữ liệu. Daanhf phải dịch lại từ đàu. Thật xin lỗi vì bắt các ngươi chờ lâu vậy