chương 13

“Tất nhiên là ta.” A Cửu gỡ cái tay của ai đó ra khỏi mặt, “Ngươi còn muốn nhìn ai?”

Ngu Chi Đào ngơ ngác trong chốc lát, quay đầu nhìn xung quanh.

“Ta…… Đã tỉnh?”

A Cửu ngồi ở bên cạnh, vừa chải tóc vừa nhìn nàng bằng ánh mắt nghi hoặc.

Ngu Chi Đào ý thức được mình đang làm trò hề, thè lưỡi, tức tốc quay lại ổ chăn.

Đem đầu vùi ở trong chăn, nàng có chút bực mình: “Tại sao ngay thời khắc then chốt lại tỉnh chứ? Ta rốt cuộc có nhìn thấy được mặt của thiếu nữ ác ma hay không?”

Cảm giác tiếc nuối dần dần biến mất, nàng chậm rãi khôi phục lý trí.

“Giấc mơ này là ngẫu nhiên sao?Lần trước ta gặp là khi nào a?”

Ngu Chi Đào nhớ lại, mặt chậm rãi hồng lên.

“Lần đầu tiên gặp giấc mơ này, là lúc cùng A Cửu làm...làm cái kia. Cho nên, chỉ cần cùng A Cửu ngủ, liền sẽ gặp giấc mơ như vậy?

“Này là phúc lợi gì đây chứ, bởi vì A Cửu lúc lớn quá dữ, cho nên ta trong lúc mơ có thể thấy A Cửu bản thu nhỏ siêu cấp đáng yêu sao?”

Nghĩ đến đây, nàng không khỏi si hán cười ngây ngô.

Ngay lúc đó, A Cửu xốc chăn lên, trực tiếp đem một màn này thu vào đáy mắt.

Ngu Chi Đào tuy cảm thấy có hơi thẹn, nhưng lúc này hình ảnh của Tiểu Ngũ vẫn ở trong trí óc nàng không vứt ra được.

Nàng tạm thời đem phúc lợi đặt lên trước, vì thế không sợ chết đứng dậy, ôm chặt A Cửu.

Cọ cọ vào mặt A Cửu, không biết xấu hổ nói: “A Cửu, ngươi hôn ta một chút!”

A Cửu bình tĩnh đem nàng trong lòng ngực đẩy ra.

“Ta là muốn hỏi…… Bữa sáng hôm nay, ngươi vẫn muốn nguyên vị anh đào?”

Mới vừa tỉnh lại, đầu óc không quá linh quang, Ngu Chi Đào trực tiếp chơi xấu: “Ngươi hôn một cái ta lại nói cho ngươi.”

A Cửu nhìn nàng, xem nàng là đang bị cái gì.

Xem mãi không có kết quả, nàng xoay người đi ra ngoài.

Ngu Chi Đào vội vàng ôm lấy nàng từ sau lưng: “Đừng đừng đừng, này là trở mặt không thân liền không thân sao.”

A Cửu cho rằng nàng đã bình tĩnh, xoay đầu lại muốn hỏi về vấn đề vừa rồi. trưc tiếp thấy Ngu Chi Đào đang bĩu môi, đôi mắt hờn dỗi nhìn nàng.

Nàng còn cho là rất có lý nói: “Ngươi nếu nói không thân, ta liền giận ngươi!”

Ở trong mơ Tiểu Ngũ nhỏ như vậy, nàng không dám làm gì quá đáng. Nhưng mà cùng A Cửu lớn lên khác nhau, hành vi thân mật kia, các nàng cũng làm không dưới một lần.

A Cửu thân thể cương cứng, trực tiếp tránh khỏi cái ôm của Ngu Chi Đào.

Nàng không tỏ thái độ tức giận với Ngu Chi Đào, bước đến cạnh cửa quay đầu lại, nhàn nhạt nói “Mua cho ngươi vị anh đào”, liền không quay đầu lại mà rời đi.

Nàng đi rồi, Ngu Chi Đào đỏ mặt, một lần nữa tiến vào trong ổ chăn, chậm rãi tiêu hóa hành vi lớn mật của mình vừa rồi.

Dệm giường còn lưu lại chút hơi thở của hai người, anh đào bơ thơm ngọt cùng mộc hương tản ra không đi, không ngừng nhắc nhở đem qua hai người đã điên cuồng ra sao.

Không biết có phải ảo giác hay không, Ngu Chi Đào tự nhiên cảm thấy, tin tức tố Của A Cửu không còn gay mũi như hồi mới gặp nữa.

Tuy rằng mộc hương vẫn là hỗn tạp hủ bại quê mùa, nhưng tựa như sau cơn mưa đầu mùa, hương vị ẩm ướt chết chóc qua đi, có thể mơ hồ ngửi được một chút hương cỏ cây nhàn nhạt.

Vài phút sau, nàng mới bình tĩnh lại.

“Ta có cái gì phải thẹn thùng, tối hôm qua, A Cửu rõ ràng làm so với ta quá mức nhiều.

“Khụ, vấn đề hiện tại là về cái cảnh trong mơ kia……”

Nàng nghiêng đầu suy tư, quyết định: “Chờ coi còn có thể mơ cái này tiếp hay không!”

“Quá tam ba bận, nếu lần sau bị A Cửu đánh dấu mà vẫn mơ tiếp…… Ta sẽ đem chuyện này nói cho A Cửu.”

Giải quyết xong sự tình trong mơ, nàng tâm tình thoải mái, bắt đầu xuống giường rửa mặt.

Chờ nàng rời đi phòng ngủ, A Cửu đã đem bữa sáng bị thỏa đáng.

Tiểu Cửu kiều mông, vui vẻ mà liếʍ thích ăn trong bát chuyên dùng cho sủng vật. Bị nó cảm nhiễm, Ngu Chi Đào cũng há miệng ra, đem dịch dinh dưỡng đáng ghét nuốt hết vào bụng.

Buông chén, nàng xoa xoa cái bụng: “Nếu có thể ăn đồ ăn tự nhiên thì thật tốt.”

Nói, nàng nhìn A Cửu đang dọn bát đũa: “A Cửu…… Ngươi thứ này có chút khó ăn không?”

*ở thế giới này con người ít ăn đồ ăn của thiên nhiên(như rau, thịt gì đó) tại nó hiếm vô cùng, thay vào đó người ta ăn dịch dinh dưỡng(chắc kiểu một loại súp có chất dinh dưỡng, nhưng chắc chắn ko bằng của thiên nhiên rùi) nó tương đói có nhiều vị cho mình lựa chọn*

(ta thấy để từ "dịch dinh dưỡng" có hơi thô, chx tìm đc từ thay thế mn bt từ nào thì comment giúp ta)

Thế giới này, dịch dinh dưỡng vô cùng rẻ, nhưng đồ ăn thiên nhiên sang quý vô cùng. Ngu Chi Đào còn học phí chưa thanh toán, không dám ăn xài phung phí.

Nhưng dinh dưỡng dịch đối với người tham ăn đến từ Địa Cầu như nàng mà nói thật sự quá tra tấn a. Này liền giống xã hội hiện đãi vì để khống chế trọng lượng mà cắt bớt món đồ uống như milkshake, nhưng không có đại nghị lực, thật sự kiên trì không được.

*milkshake:Milkshake là một thức uống ngọt được làm bằng cách trộn sữa, kem và hương liệu hoặc chất tạo ngọt như bánh nướng bơ, sốt caramel, xi-rô sô-cô-la, xi-rô trái cây hoặc trái cây nguyên trái thành một hỗn hợp đặc, ngọt và lạnh.*

A Cửu nghe vậy, thuận tay đem chén muỗng nàng thu đi.

Nàng ngữ khí bình đạm: “Thói quen.”

Ngu Chi Đào tức khắc không mở miệng nữa.

Trong lòng nàng, A Cửu là một kẻ lưu lạc không có nhà để về. Chỉ có người nghèo, mới có thể đem thứ đó ăn thành “Thói quen”.

Ngu Chi Đào sợ tổn thương nàng, liền bổ sung một câu: “Ân, kỳ thật cũng không phải không tốt, được cái khẩu vị tương đối nhiều.”

A Cửu nghi hoặc nhìn nàng, ngay sau đó ra vẻ không có việc gì thu hồi ánh mắt ——

Nàng nhiều khi không hiểu được tiểu cô nương Ngu Chi Đào này, cũng không phải một hai lần nữa.

Ăn xong, Ngu Chi Đào bắt đầu luyện cầm.

Dĩ vãng nàng học cầm chỉ vì yêu thích, hiện giờ đàn cổ trở thành việc để nàng mưu sinh, nàng luyện tập vạn phần nghiêm túc. Nàng muốn mọi người trong quán bar thích tiếng đàn của nàng.

Nhưng nàng không biết, lúc này ở trên Tinh Võng, nàng đang nổi như cồn.

Bữa trước, dưới sự đồng ý của nàng, Thư Đạt đã đem video nàng diễn tấu đàn cổ đăng lên Tinh Võng.

Đàn tấu đàn cổ loại giành được đông chú ý, trải qua hai ba ngày lên men, sự tình rốt cuộc cũng lên đến đỉnh điểm.

Đa số người ta cảm thấy kinh ngạc với chuyện diễn tấu đàn cổ này, cũng cảm thán tiếng đàn động lòng người, dò hỏi Thư Đạt có thể đén nơi nào để thưởng thức diễn tấu.

Nhưng cũng có một số bộ phận không tin vào chuyện này.

【 học sinh chuyên khảo cổ khẳng định, cái video có điểm nghi vấn!Tuy đàn cổ bây giờ đã phục hồi lại như cũ, nhưng cầm phổ chưa phân tích ra được, nếu nói đàn loạn còn chưa tính, cư nhiên còn một khúc có tên tuổi, đây không phải lừa đảo thì là cái gì. 】

【Không riêng gì vấn đề cầm phổ, hiện giờ Cổ Nhạc Khí có thể diễn tấu được hay không, giới học thuật chưa một ai dám khẳng định. Video quay chụp giả lờ mờ không rõ, liền mạnh miệng nói là diễn tấu đàn cổ. 】

【 Cổ Nhạc Khí hảo hảo ở viện bảo tàng, đừng mạnh mẽ cọ nhiệt độ. 】

【 cái giai điệu chắc chắn là do hậu kỳ tạo thành, chủ trang lập tức cho ta xem bản gốc. 】

Tranh luận qua lại liên hồi, đem video đẩy lên nhiệt độ cao, thậm chí đem từ khóa “Diễn tấu đàn cổ” lên hot search Tinh Võng.

Càng ngày càng nhiều người thấy được đoạn video này, nghi ngờ chủ của bài đăng , bắt đầu công khai lên án.

Ngẫu nhiên cũng có vài câu khen ngợi, nhưng chủ yếu đều là hoài nghi.

Thư Đạt đều vội muốn chết.

Nàng tận mắt nhìn thấy Ngu Chi Đào diễn xuất, tự nhiên biết video là thật hay giả. Cho nên ngay khi video vừa đăng mặc dù có người không tin, nàng cũng không để ý, chỉ cảm thấy những người đó kiến thức không đủ.

Nhưng bây giờ phát sinh sự việc lớn, dù nàng đã phát vô số bình luận giải thích, nhưng dần dần nàng cũng không kiểm soát được sự tình nữa.

Nàng không có phương thức liên hệ với Ngu Chi Đào, chỉ có thể chờ ban đêm xuống sớm một chút, đến quán bar tìm Ngu Chi Đào.

Lúc chạng vạng, trước khi ra khỏi cửa, Thư Đạt tuyên bố một cái thông báo cuối cùng.

【 Diễn tấu đàn cổ ở thượng thành Thủ Đô Tinh trong quán bar Phạn & mộng, trên trang quán bar cũng đã tuyên truyền. Ta sẽ quay lại một cái video, hoặc là các ngươi tự mình đến quán bar tìm hiểu. Vô cùng hoan nghênh. 】

Trùng hợp chính là, tin tức này, vô tình bị Ngu Chi Hoài nhìn thấy.

Hắn nhìn video, vội vàng tìm tới Ngu Chi Kiều xác nhận.

“Nhị tỷ, ngươi xem, đây có phải đại tỷ hay không?”

Ngu Chi Kiều xem xong video, cũng hoảng sợ.

Nàng cau mày: “Đại tỷ…… Tại sao biết đàn Nhạc Khí Cổ?”

Ngu Chi Kiều và Ngu Chi Đào giống nhau, đều là Omega. Hai người cùng nhau lớn lên, cùng tiếp xúc chương trình học quý tộc, cơ bản không hơn không kém.

Các nàng học tập chương trình, tuyệt đối không có mục học Nhạc Khí Cổ.

Ngu Chi Hoài nghe được lời này, cười châm chọc: “Xem ra, nhị tỷ cũng không biết thứ này.

“Ta đây có thể khẳng định, cái này video khẳng định là làm bộ.”

Ngu Chi Kiều khó hiểu: “Đại tỷ tại sao lại đi làm cái này?”

Ngu Chi Hoài chán ghét nói: “Nàng bị phụ thân đuổi ra ngoài, dù sao cũng phải tìm việc kiếm cơm chứ.

“Chỉ là không nghĩ tới, đại tỷ lại bước trên con đường lừa người.”

Nói xong, hắn ngồi không được: “Không được! Ta phải đi mang nàng về!”

Ngu Chi Kiều vội vàng gọi hắn lại: “Ngươi đừng manh động, trước tiên cứ báo cho phụ thân và mẫu thân biết đã.”

Ngu Chi Hoài đi tiếp không thèm quay đầu lại: “Phụ thân lười quản nàng, ta không thể để nàng làm mất mặt gia đình thêm nữa.”

Hắn là một Alpha, Ngu Chi Kiều cản không được, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn rời đi.

Thấy ngăn không được, Ngu ChiKkiều nhíu mày suy tư trong chốc lát, quyết định đến phòng mẫu thân.

Bên kia, Ngu Chi Đào và A Cửu cũng mang theo cầm ra cửa.

Lần này, hai người không đến quán bar ngay, mà đi tới thương trường, Ngu Chi Hoài mua cho A Cửu một cái trí não .

Trí não tựa như vòng tay hiện đại, tuy nhỏ, nhưng công năng lại thập phần đầy đủ.

Được tặng phần lễ vật này, A Cửu sửng sốt một chút.

“Tại sao lại mua cho ta cái này?” Nàng hỏi.

Ngu Chi Đào le lưỡi: “Sớm nên mua. Hiện tại nếu không có vòng tay liền rất phiền toái. Ngươi lại không cho ta mua tân khoản, mặc dù đã quá hạn rồi.”

“Không cần vì ta tiêu tiền.” A Cửu nhàn nhạt nói.

Quá hạn, tự nhiên tiện nghi.

Thấy Ngu Chi Đào muốn cáu kỉnh, nàng bồi thêm một câu: “Kỳ thật công năng đều không sai biệt lắm.”

Ngu Chi Đào lúc này mới buông tha nàng, gật gật nói: “Về sau có tiền, chúng ta lại đổi loại mới nhất.”

Nói xong, nàng bước chân nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Một lần nữa thuê xe, Ngu Chi Đào dựa vào bả vai A Cửu nhắm mắt dưỡng thần, A Cửu nhân cơ hội này, mở trí não.

Nàng dùng cái vòng tay cũ, chợt vừa đổi có chút không quen.

Lần cuối nàng đăng nhập cũng là đã lâu về trước, nàng vì phương tiện mà đăng ký một cái tài khoản thân phận giả.

Tài khoản thật không thể dùng, nếu không gây ra hỗn loạn.

Cái tài khoản giả này không nhiều người biết lắm, thông tin chỉ có mấy tấm danh thϊếp, đều là thân tín của nàng.

Vừa đăng nhập, A Cửu liền thấy trong hộp thư có vài tin chưa đọc.

Phó thủ Vạn Thanh biết nếu nàng đăng nhập, sẽ sử dụng cái tài khoản này, liền đem toàn bộ tin tức gửi sang đây.

Lược qua mấy tin dò hỏi hành tung, A Cửu thấy phía cuối cùng có hai cái tin tức lớn.

【 Sau khi ngài rời đi, Thái Hậu trái với quy định, lại đi đến cấm cung. 】

【 Nhóm trưởng lão đang thương nghị, nếu bệnh của ngài trị liệu không tốt, một là sử dụng phôi thai hai là kỹ thuật clone, vì đế quốc lưu lại một người thừa kế mới. 】

A Cửu hiếm khi mà nhíu chặt mày.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Editor có lời muốn nói: bữa trước ta mới dịch một chap truyện và bị nhận xét là sử dụng quá nhiều từ ngữ convert. Mọi người đọc thấy truyện này thấy có bị vậy không, nếu có comment cho ta biết ta sẽ cố gắng dịch thuần việt hơn nữa. Ta cũng chỉ mới tập dịch truyện thôi nên chưa đc hay lắm