Chương 27

“Có chuyện gì?” Hách Liên Doanh Chu mở lời, giọng nói vô cùng lạnh nhạt.

Thẩm An nghe thấy giọng của Hách Liên Doanh Chu lập tức lên tiếng: “Tạ Chiết Nguyệt tham gia một chương trình thực tế về việc chăm sóc trẻ em, với tư cách là gia chủ của nhà họ Hách Liên, điều này không hay cho lắm.”

Hách Liên Doanh Chu nghe vậy hơi nhíu mày hỏi: “Vậy cậu ấy có xuất hiện với danh nghĩa là phu nhân của gia tộc Hách Liên không?”

Thẩm An bị hỏi đột ngột, suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Không có.”

Hắn ta không dám nói dối, vì việc này dễ dàng kiểm chứng.

Hách Liên Doanh Chu nghe vậy nói: “Nếu cậu ấy không xuất hiện với danh nghĩa của nhà họ Hách Liên, cậu ấy muốn làm gì thì làm cái đó.”

“Nhưng mà…”

Thẩm An có vẻ muốn nói thêm gì đó nhưng bị Hách Liên Doanh Chu cắt lời: “Tôi nghĩ có thể anh đã hiểu lầm gì đó. Tôi và cậu ấy là vợ chồng, không phải người giám sát và người bị giám sát. Nếu cậu ấy không vi phạm cam kết của chúng tôi thì cậu ấy được tự do làm những gì mình muốn, không cần anh phải can thiệp. Từ nay về sau, anh đừng gọi điện cho tôi nữa.”

Nói xong, Hách Liên Doanh Chu cúp điện thoại, không cho Thẩm An cơ hội mở miệng lần nữa.

Thẩm An nhìn vào màn hình tối sầm há hốc mồm, nếu Hách Liên Doanh Chu không can thiệp thì Thẩm An phải làm sao để xử lý Tạ Chiết Nguyệt đây? Tối nay Dung Tâm còn chờ Tạ Chiết Nguyệt đến xin lỗi tận nơi nữa!

-

q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q q “Có chuyện gì?” Hách Liên Doanh Chu mở lời, giọng nói vô cùng lạnh nhạt.

Thẩm An nghe thấy giọng của Hách Liên Doanh Chu lập tức lên tiếng: “Tạ Chiết Nguyệt tham gia một chương trình thực tế về việc chăm sóc trẻ em, với tư cách là gia chủ của nhà họ Hách Liên, điều này không hay cho lắm.”

Hách Liên Doanh Chu nghe vậy hơi nhíu mày hỏi: “Vậy cậu ấy có xuất hiện với danh nghĩa là phu nhân của gia tộc Hách Liên không?”

Thẩm An bị hỏi đột ngột, suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Không có.”

Hắn ta không dám nói dối, vì việc này dễ dàng kiểm chứng.

Hách Liên Doanh Chu nghe vậy nói: “Nếu cậu ấy không xuất hiện với danh nghĩa của nhà họ Hách Liên, cậu ấy muốn làm gì thì làm cái đó.”

“Nhưng mà…”

Thẩm An có vẻ muốn nói thêm gì đó nhưng bị Hách Liên Doanh Chu cắt lời: “Tôi nghĩ có thể anh đã hiểu lầm gì đó. Tôi và cậu ấy là vợ chồng, không phải người giám sát và người bị giám sát. Nếu cậu ấy không vi phạm cam kết của chúng tôi thì cậu ấy được tự do làm những gì mình muốn, không cần anh phải can thiệp. Từ nay về sau, anh đừng gọi điện cho tôi nữa.”

Nói xong, Hách Liên Doanh Chu cúp điện thoại, không cho Thẩm An cơ hội mở miệng lần nữa.

Thẩm An nhìn vào màn hình tối sầm há hốc mồm, nếu Hách Liên Doanh Chu không can thiệp thì Thẩm An phải làm sao để xử lý Tạ Chiết Nguyệt đây? Tối nay Dung Tâm còn chờ Tạ Chiết Nguyệt đến xin lỗi tận nơi nữa!

-

Đối với Tạ Chiết Nguyệt mà nói, việc xin lỗi là điều không thể xảy ra. Anh không đạp Tɧẩʍ ɖυng Tâm xuống bùn đất đã là quá nhân từ rồi. Thẩm An còn dám uy hϊếp anh, cũng không nghĩ tới lần trước người uy hϊếp anh là Tả Hiền Vương và giờ đây cỏ trên mộ phần của hắn ta đã cao tới mức nào rồi.

"Ăn cơm đi." Tạ Chiết Nguyệt vớt tôm ra khỏi nồi và đặt đĩa tôm luộc trước mặt Hách Liên Quyết.

Hách Liên Quyết nhìn đĩa tôm trắng tinh trước mặt mà ngạc nhiên, sau đó không thể tin được mà nhìn Tạ Chiết Nguyệt, hỏi: "Không có chút gia vị nào sao?"

"Muốn thì tự mà cho." Tạ Chiết Nguyệt đáp lại hắn, giọng điệu thản nhiên.

Vốn là một người không giỏi nấu ăn, Tạ Chiết Nguyệt chưa bao giờ làm khó bản thân. Anh nghĩ, món ăn luộc trắng có thể ăn được nhưng thêm gia vị vào thì chưa chắc đã ngon hơn.

Cuối cùng, Hách Liên Quyết quyết định tự mình thêm gia vị, vừa làm vừa càu nhàu: "Đến làm một chén nước chấm cũng không biết, còn muốn làm ba. Thật là... thôi bỏ đi."

Tạ Chiết Nguyệt lặng lẽ bóc tôm, không hề để ý đến mấy lời mà Hách Liên Quyết nói. Sau khi pha xong nước chấm, Hách Liên Quyết đặt bát nước chấm trước mặt Tạ Chiết Nguyệt nói: "Nếm thử tay nghề của con đi."

Hách Liên Quyết hơi mong chờ, vì đây là lần đầu tiên hắn tự tay pha nước chấm cho người khác. Dù người trước mặt là đứa con trai hư muốn làm cha hắn, nhưng Hách Liên Quyết vẫn cảm thấy tự đắc không ít.

Đứa con trai hư này, cho dù khi chết còn ở độ tuổi đẹp nhất và hy sinh vì đất nước nên Hách Liên Quyết vẫn cảm thấy mình làm cha cũng nên đối xử tốt với đứa con trai hư này một chút. Những chuyện nhỏ nhặt có thể nhường nhịn, dù sao cũng không ai biết hắn là Hoàng đế của Đại Chu.