Chương 4

Editor: Hye Jin

_____________

Vẫn là nên đem người phân gia đi rồi nhà bọn họ mới có thể bình an được.

Lão Ninh xoa xoa hai tay, vẻ mặt trung thật lấy lòng đại đội trưởng cùng bí thư chi bộ: "Đại đội trưởng, bí thư chi bộ, hai người xem, nhà chúng tôi phân gia không nhọc lòng các người, chính chúng tôi tự mình giải quyết, hai người vội một ngày rồi, trở về nghỉ ngơi đi."

Nhìn thấy ông ta như vậy, đại đội trưởng và bí thư chi bộ liền biết hắn nghĩ cái gì, hai vợ chồng họ Ninh này bất công có tiếng, tuy là đây là chuyện nhà, nhưng bọn họ cũng không thể để hai vợ chồng họ Ninh này tùy ý đay nghiến Ninh Nhị Cẩu, chuyện này muốn truyền ra ngoài thì không biết sau lưng người ta nói vì về bọn họ.

"Tới cũng đã tới rồi, chúng tôi cũng coi như là nhân chứng cho nhà các người phân gia."

Đại đội trưởng chắp tay sau lưng coi như không nghe hiểu lời của lão Ninh, hắn nháy mắt với cán bộ ghi công điểm: "Lão Lý, ông đem công điểm của Nhị Cẩu Tử tính ra đi, nếu là phân gia thì phải phân cho rõ ràng."

Cán bộ ghi công điểm phản ứng nhanh chóng, mở sổ ghi chép và bắt đầu khảy bàn tính.

Hai vợ chồng họ Ninh, còn có mấy anh chị dâu của Ninh Nhị Cẩu biểu tình biến hóa vài nền, xuất sắt y hệt như cái bảng pha màu. Muốn lên tiếng nhưng bị ánh mắt đe dọa của đại đội trưởng đẩy lui, không dám nói cái gì.



Thấy cả nhà bọn họ là cái dạng bắt nạt kẻ yếu thế, bí thư chi bộ cười nhạo, nhắc nhở: "Phân đi, lão Lý bên kia tính các người bên này phân gia, không hề chậm trễ."

Nhìn thấy các cán bộ trong đội sản xuất rõ ràng là có thành kiến với hành động của bọn họ, thiên hướng về phía Ninh Nhị Cẩu bên kia, Ninh gia cả một đám mặt đen như đáy rồi.

Cuối cùng, Ninh Nhị Cẩu và vợ phải phân gia, ở căn nhà trước kia của Ninh gia, hai gian nhà đất rách nát, trừ cái này ra còn được phân 10 đồng tiền, thuộc về đồ vật của Ninh Nhị Cẩu cùng Tống Đại Tuyết cũng mang đi, bao gồm lương mà đại đội vừa mới tính từ công điểm cho Ninh Nhị Cẩu. Mà Ninh Nhị Cẩu mỗi năm phải hiếu khí hai vợ chồng lão Ninh 2 đồng tiền, 5 cân lương thực tinh cùng 50 cân lương thực phụ.

Xã viên thấy bất công, dù gì lão Ninh là trưởng bối, hơn nữa vợ chồng Ninh Nhị cẩu cùng Tống Đại Tuyết đã đồng ý, bọn họ đâu dám nói cái gì.

“Phân gia xong rồi, lập một cái chứng từ đi." Ninh Nhị Cẩu đột nhiên nhìn về phía đội trưởng: “Chú đội trưởng, còn phải làm phiền chú giúp cháu làm một cái chứng từ, để cha mẹ ký tên vào."

Bà Ninh đã sớm đầy tức giận, khi nghe Ninh Nhị Cẩu nói lời này, bà ta lập tức bùng nổ. Chống nạnh, tay chỉ vào Ninh Nhị Cẩu, hận không thể chọc mù mắt hắn đi.

"Được lắm một cái Ninh Nhị Cẩu, mày là sợ chúng ta dòm ngó cái gì của đồ lười mày? Lập cái chứng từ cái gì? Ta không lập! Ta nói cho mày biết, tương lai ta là mẹ mày, cho dù có xin cơm cũng không đến xin chỗ nhà mày."

"Vậy thì thôi không phân gia nữa, dù sao con cũng không muốn phân gia, mẹ không phải nói con cái gì cũng không làm, còn dựa vào cha mẹ, anh chị dâu nuôi sao? Nếu các người đã nói như vậy, con không làm thì thực oan nha!" Ninh Nhị Cẩu cũng không muốn cùng bà Ninh này dây dưa, hắn làm điệu bộ bất chấp tất cả, xem bà Ninh kia tay chân ngứa ngáy, tiện tay túm cái gậy hướng về phía Ninh Nhị Cẩu.