Chương 971: Các người, có thể công bố được rồi!

Cái gì!

Lời nói này của Lâm Thiệu Huy, rõ ràng đã khiến cho mọi người hơi ngạc nhiên một chút, sau đó tất cả bọn họ liền bật cười! “Tới tìm anh? Anh nói lý do bốn ông chủ lớn tới thành phố Nam Giang, là tìm thứ rác rưởi là anh sao?" “Anh chỉ là một tên ở rể, một tên ăn trắng mặc trơn chỉ biết phụ thuộc vào nhà vợ, lấy tư cách gì khiến bốn ông chủ phải đích thân tìm tới cửa tìm anh?" “Thứ cặn bã này, nhất định là sướиɠ quá hóa rồ, lúc nào cũng đều suy nghĩ viển vông! Bốn ông chủ lớn tới thành phố Nam Giang, rõ ràng là vì các nhánh của nhà họ Bạch mà tới!”

Tất cả những nhân vật lớn ở thành phố Nam Giang cùng người của gia đình họ Bạch, đều không ngừng cười lạnh, trên mặt lộ rõ vẻ khinh thường mỉa mai.

Mà những lời này!

Ngay lập tức càng khiến cho sắc mặt của Tư Mã Long Minh cùng với ba ông chủ lớn, u ám đến cực điểm!

Rác rưởi cặn bã?

Tên mặt trắng?

Những người này, lại cả gan sỉ nhục hoàng thượng của bọn họ như vậy?

Ngay sau đó, ánh mắt bọn họ hướng về phía ông cụ nhà họ Bạch cùng những người khác, thân phận người hầu của bọn họ, vậy mà lại dám cùng hoàng thượng nói ra nói vào, nhục nhã hay không nhục nhã. “Im mồm hết cho tôi!”

Tư Mã Long Minh đột nhiên hét lên một tiếng giận dữ.

Mà lúc này, tất cả mọi người cũng đều chú ý tới vẻ mặt của ba ông chủ lớn đều vô cùng u ám, rõ ràng là tức giận đến tột độ.

Ngay sau đó bọn họ còn cho rằng sự tức giận của ba ông chủ lớn, là vì vợ chồng Lâm Thiệu Huy, do vậy nụ cười hung ác trên những khuôn mặt đó, càng đậm hơn.

Ông cụ nhà họ Bạch cũng hướng ánh mắt về vợ chồng Bạch Tổ Y, nét mặt cũng lộ ra vẻ chán ghét như nhìn thấy chó S, cung kính nói: “Ba ông chủ lớn xin hãy bình tĩnh, bây giờ tôi sẽ đuổi hai tên sao chổi này đi ngay! Tránh để hai con người kinh tởm này làm bẩn mắt các vị

Đùng!

Lời này thốt ra, ngay lập tức khỏe mắt của ba ông chủ lớn như muốn rách ra, biểu cảm trên gương mặt gần như là đã tức giận, mà còn hoàn toàn hung ác dữ tợn

Nhà họ Bạch, huyết nhục hoàng tộc mà lại dám cho rằng là sao chổi?

Lũ người này ngớ ngẩn hết rồi sao? Mà ông cụ nhà họ Bạch, lại tiếp tục định sỉ nhục Lâm Thiệu Huy. “Cút ngay!"

Tư Mã Long Minh vừa mới ban nãy còn thân thiện nịnh nọt lấy lòng, bất thình lình thôi bạo đẩy ông cụ nhà họ Bạch ra!

Người ở phía sau loạng choạng ngã, xém chút nữa mông chạm xuống đất.

Cái gì!

Tất cả mọi người ngay sau đó liền sửng sốt, khó tin nhìn về phía Tư Mã Long Minh, dường như không dám tin ông lão này vừa mới ban nãy còn hòa nhã dễ gần, sao lại đột nhiên lật mặt như vậy.

Không chỉ mỗi ông ta, hai ông chủ lớn còn lại sắc mặt cũng khó coi nhìn mọi người trong nhà họ Bạch.

Mà sau đó!

Ba ông chủ lớn, tức giận đẩy người của nhà họ Bạch ra, sau đó lại đường đường chính chỉnh chỉnh tề đi về phía Lâm Thiệu Huy và Bạch Tổ Y.

Cảnh tượng này, ngay lập tức khiến cho mọi người trong nhà học Bạch, hoài nghi thắc mắc!

Không chỉ là mỗi mình bọn họ! Ngay cả ba vị thiếu gia cùng với những nhân vật lớn có mặt tại đó, cũng đều không thể hiểu rốt cuộc ba ông chủ lớn thật sự muốn làm gì.

Nhưng lại vào lúc này!

Cảnh tượng khiến người ta kinh hãi, lại đột nhiên xảy ra!

Khiến cho tất cả mọi người có mặt, vô số ánh mắt như muốn rách ra, nhất định không dám tin vào những gì mình đang thấy.

Chỉ thấy!

Ba ông chủ lớn, dẫn đầu hàng chục người, hùng dũng bước tới trước mặt Bạch Tổ Y và Lâm Thiệu Huy.

Sau đó dưới ánh nhìn gần như là điên cuồng của mọi người, ngay ngắn chỉnh tề đồng loạt hướng về phía Lâm Thiệu Huy kính cần cúi đầu thi lễ: “Ông Thiệu Huy, bà Bạch Tổ Y, khiến cho các vị phải đợi lâu rồi!”

Âm!

Những lời này được nói ra, toàn bộ đại sảnh buổi yến tiệc, hoàn toàn chìm vào trong sự im lặng chết chóc, tất cả mọi người giờ phút này gần như là bị dọa đến phát điên. Đây nhất định là ảo giác!

Thế nhưng điều mà bọn họ nhìn thấy, là ba ông chủ lớn đáng ra nên xử tội chết cho vợ chồng Lâm Thiệu Huy, vậy mà lại hướng về vợ chồng nhà Lâm Thiệu Huy cung kính chào hỏi?

Kính cẩn chào hỏi với thứ rác rưởi cặn bã này?

Điều này, làm sao có thể “Lâm...Lâm Thiệu Huy bọn họ, điều này là không thể nào!”

Mà vào lúc này, đám người ông cụ nhà họ Bạch, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin, trong lòng đột nhiên dấy lên dự cảm chẳng lành!

Bốn ông chủ lớn tới thành phố Nam Giang, thật sự là vì các nhánh của nhà họ Bạch bọn họ sao?

Lúc này, trái tim ông cụ nhà họ Bạch đập loạn xạ, chỉ cảm thấy từng lỗ chân lông ở trên cơ thể, đều đang dựng ngược lên vì sợ hãi hoảng loạn.

Mà lúc này, Lâm Thiệu Huy lại nhàn nhạt liếc nhìn Tư Mã Long Minh: “Các người, có thể công bố được rồi!”