Chương 21: Kim Sinh Lệ Thủy

Tôi mím đôi môi khô và khàn khàn hỏi: "Thưa thầy, ba năm ngài nói có nghĩa là gì?" "Chính là theo nghĩa đen, ba năm sau cửu cung chú dụ hấp thu đủ lượng âm sát khí sẽ bị người bố trí phía sau chính thức thúc động, bắt đầu truy sát mười tám mục tiêu trên phạm vi toàn thế giới.

Đến lúc đó, người thân bằng hữu của mười tám mục tiêu sẽ một lần nữa bị đạo thư chú công kích, nhưng hiệu lực so với hiện tại nhỏ hơn gấp ba lần, nhưng ai cũng không dám nói là có thể bình yên vượt qua.

Trong quá trình này sẽ có những người vô tội chết thảm. Lão phu trước mắt chỉ có thể làm được đièu này, ba năm sau các ngươi phải mời một cao nhân khác, lão phu không thể can thiệp nhiều.

Quy củ trên đạo thượng, can thiệp quá nhiều lần được xem như cực hạn khıêυ khí©h, không sợ các ngươi chê cười lão phu cũng không phải là đối thủ của người bố trí cửu cung chú dụ, gia nhi già trẻ còn phải sống." An đại sư khuôn mặt chua xót.

"Đại sư, chúng ta hiểu, ngài không cần giải thích." Tôi vội vàng bày tỏ thái độ của mình. "Ba năm, cho thời gian tôi ba năm, tôi tự mình đến giải quyết." Đó là suy nghĩ thực sự trong trái tim tôi.

"Nhưng mà, cha mẹ nuôi của tôi đã sớm qua đời, bọn họ vì sao dùng đạo thư chú với người đã qua đời?" Tôi vừa hỏi, tộc nhân đều dựng thẳng lỗ tai

An đại sư cho nam đồ đệ một ánh mắt, xem ra hắn rất mệt mỏi, nói chuyện đều cố sức.

Trần Ngư lau vết máu trên khóe miệng, ngẩng đầu nhìn về phía tôi, ngữ điệu thâm trầm nói:

"Mục tiêu thư chú đã khóa chặt, kỳ thật là linh hồn con người, tức là nói có thể là người mà cũng có thể là quỷ hồn.

Cha mẹ nuôi của ngươi đã chết nhiều năm, nhưng có một lời nguyền chống lại họ, điều này có thể đại diện cho một số tình huống."

"Là tình huống gì?" Tôi truy vấn một câu.

"Thứ nhất, cha mẹ nuôi của ngươi có thể là giả chết, bởi vì lo lắng bị cừu gia tìm được, cho nên chơi chiêu ve sầu thoát xác. Thứ hai, hai người bọn họ thật sự qua đời, nhưng âm hồn không dựa theo quy củ đi Âm Tào địa phủ báo cáo, mà là ở nhân gian du đãng, trước mắt có thể bị đạo thư chú công kích.

Ba năm sau, sẽ chính thức mở ra quá trình truy hồn đoạt mạng.

Hoặc là, một người trong đó thật sự qua đời, nhưng người kia giả chết, thuộc về trạng thái một người một quỷ.

Tóm lại, bất kể là loại tình huống nào, cũng mặc kệ hai người bọn họ là người hay quỷ, trước mắt đều ở dương gian, không ở địa phủ, sức mạnh của thư chú kéo dài không tới địa phủ, là vì có rào cản." Tộc trưởng cùng một đám tộc nhân đều như hít vào khí lạnh.

Trong lòng tôi tất cả đều là nóng vội, từ lời Trần Ngư phán đoán, cha mẹ nuôi của tôi, đang gặp nguy hiểm!

Vũ Y bỗng nhiên lên tiếng: "Phương Quy, ngươi cũng không cần gấp, ba năm sau mới chính thức khởi động, trước mắt cha mẹ nuôi của ngươi mặc kệ trạng thái gì, đều không có đại sự, nhưng ba năm sau."

Cô ngậm miệng lại. Tôi nheo mắt lại và cảm thấy trọng lượng nặng nề trên vai.

"Ba năm, là thời gian ông trời để lại cho tôi, nhất định phải có năng lực chống lại cửu cung chú dụ trước thời hạn ba năm, cha mẹ nuôi đối với tôi ân đồng tái tạo, để cho tôi thuận lợi lớn lên, tôi thân là con người nhất định phải bảo hộ bọn họ, mặc kệ bọn họ là người sống hay là quỷ hồn, tôi đều nghĩa bất dung từ."

Răng cắn quá mạnh khiến môi chảy máu, nhưng tôi không cảm thấy đau đớn.

Sau khi lực trường đạo thư chú của nghĩa trang được An đại sư xử lý qua, tộc nhân Phương thị trong vòng ba năm sẽ không bị ảnh hưởng, lão tộc trưởng thay mặt tất cả tộc nhân bày tỏ ý cảm tạ, dựa theo thù lao đã hẹn.

Cụ thể bao nhiêu tiền không nói cho tôi biết, nhưng tôi chú ý tới lão tộc trưởng cõng người thở dài, liền hiểu được, tất nhiên là dốc hết tài lực toàn tộc.

Cũng đúng, An đại sư liều mạng như vậy, Phương gia nhất định phải trả thù lao xứng đáng, bằng không nói không được.

Dưới sự chỉ huy của An đại sư, các tộc nhân đặt hai người giấy trong quan tài trống rỗng, một lần nữa vào đất, bia mộ bị đẩy ngã một tấm bia mộ mới được dựng lên.

Tạm thời ngắt kết nối lực thư chú, thao tác như thế đã không còn gì đáng ngại, nhưng cửu cung chú dụ một mực, đây là không còn cách nào khác.

Xử lý xong, đoàn xe ngựa khởi hành, một đường trở về Hạnh Thần thôn.

An đại sư ở trong thôn ba ngày, thân thể khôi phục khí lực, lúc này mới mang theo hai đệ tử cáo từ rời đi, người trong toàn tộc chúng tôi đi tiễn biệt

Những thôn dân khác cũng không biết An đại sư, chỉ là từ xa xem náo nhiệt, tộc nhân Phương thị cũng sẽ không nhiều lời, cho nên, thôn nhân chỉ biết mộ địa Phương gia bị phá hư, lại không biết chi tiết từ đầu đến cuối.

Theo thời gian trôi qua, càng không có ai nói đến.

Tôi đón Thanh Sơn từ Cẩu thúc, còn khoản nợ một vạn đồng? Bây giờ không có tiền, chỉ có thể nghĩ cách để kiếm tiền để trả nợ, cay đắng!

Trong nháy mắt lại trôi qua mười ngày, chỉ còn một tuần nữa là đến khai giảng, thương thế của tôi đã khỏi hẳn.

Trong khoảng thời gian này tôi vẫn chưa linh hồn ly thể, nguyên nhân là tôi đối với mình áp dụng một đạo đạo thuật bảo vệ, tên là Định Hồn Thuật.

Mao Sơn Quỷ Môn truyền thừa quả nhiên nghịch thiên, lúc trước giống trống khua chiêng lập trường sinh bài vị mới có thể ổn định hồn phách, hiện tại một đạo Định Hồn Thuật là có thể giải quyết tai họa ngầm, điều này làm cho tôi ý thức được chỗ quý giá của bí thuật Quỷ Môn.

Hồn phách ổn định, kế tiếp chính là ý nghĩ góp tiền trả nợ, dù sao Cẩu lão bá chủ nhi như vậy, vừa nhìn liền không thể cùng hắn nợ nần, sẽ bị đánh chết.

Nhưng trong sơn thôn này làm gì có công việc kiếm được một vạn đồng trong thời gian ngắn chứ? Tôi lo lắng về điều đó.

Hôm nay vừa mới vào đêm, đang cân nhắc ngày mai đi huyện thành tìm chút việc làm, bỗng có tộc nhân tới báo cho tôi mau tới "Sinh Tự Hiệu Cổ Ốc" ở đầu thôn bắc.

Sau khi nghe xong thì tôi mới nhớ tới, nam đinh hạnh thần thôn chỉ cần đủ hia mươi tuổi thì phải dựa theo quy củ tới một nhà cổ để hành lễ.

Hạnh Thần Thôn bảo tồn nguyên vẹn và diện tích lại tương đối lớn, có tổng cộng hơn mười sáu ngôi nhà cổ, còn một vài ngôi nhà cổ nữa nhưng rách nát hoang phế và có diện tích nhỏ, cộng thêm một chỗ đại khái có ba bốn tòa.

Không có ái sống trong đó cả, nói trắng ra là không có ai dám sống trong đó cả.

Chỉ có đoàn khách du lịch đến, mới mở ra một phần nhà cổ cho khách du lịch ở, thám hiểm mấy ngày, coi như là một trong những phương thức kiếm tiền của thôn. Đáng tiếc quanh năm cũng không có mấy đợt đoàn du lịch dám đến, dù sao danh tiếng quỷ thôn quá vang dội. Mà cách đặt tên cửa các căn nhà cổ là lấy một số đoạn văn trong thiên văn đẻ đặt tên

Chẳng hạn như: Kim Sinh Lệ Thủy, Ngọc xuất Côn Cương. Kiếm hào cự phụ, châu xưng dạ quang. Quả trân lý kiêm, Sông Mặn biển nhạt, lân tiềm vũ tường... Cái gì vậy?

Có người liền hỏi, vì sao không cần thiên địa Huyền Hoàng, Hồng Hoang ở đầu thiên tự văn của các ngôi nhà cổ này?

Nguyên nhân là bởi vì thôn nhân đều cảm thấy thôn này không gánh nổi những chữ quý giá này, nên chỉ dám lấy một phần sử dụng, cho nên nhà ngôi nhà cổ có chữ kim coi như là nhà cổ số 1 trong thôn.

Bốn ngôi nhà cổ có tên "Kim, Sinh, Lệ, Thủy" không mở cửa cho khách bên ngoài.

Vì ngôi nhà cổ có chữ Kim thờ thần bảo vệ của thôn, còn cụ thể là vị thần nào thì tôi khong biết. Trong ngôi nhà cổ tên sinh là đất già, tất cả các ngôi nhà cổ khác không thờ bất cứ vị thần nào.

Chỉ nam tử của thôn sau khi làm xong Quan Lễ mới có tư cách bước vào trong bốn ngôi nhà cổ Kim Sinh Lệ Thủy.