Chương 17-2

Edit: Witch _ Fair Play Team

Kết quả lại như sét đánh giữa trời quang.

Cô ta vẫn luôn cho rằng bản thân đối với Cố Tây Trạch có chỗ không đúng. Nếu không tại sao Cố Tây Trạch - người cầm lái một tập đoàn đế quốc lớn như vậy lại dư lòng đồng tình để phân phát cho cô.

Tiếc rằng kết quả lại tát mạnh cho cô ta một cái. Cả album đều là hình ảnh của một cô gái, có ảnh đứng một mình hoặc là chụp chung, mà cô gái kia lại có điểm tương tự cô ta.

Từ lúc còn là thiếu nữ non nớt, có mấy tấm hình cả hai người đều mang đồng phục học sinh. Ảnh chụp được sắp xếp theo thời gian, cô ta càng lật dở càng thấy cô gái kia đẹp đến kinh người.

Cô ấy hoặc là kề đầu lên vai Cố Tây Trạch cười rộ để lộ chiếc răng khểnh ngọt ngào, hoặc là mở to hai mắt hôi môi Cố Tây Trạch. Thậm chí có tấm hình còn mang áo sơ mi nam đứng trên sân thượng quay đầu nhìn màn ảnh cười một cái.

Quan hệ của bọn họ đã từng thân mật đến không thể tưởng tượng. Trình độ của cô gái kia cũng tương tự cô ta đến sáu bảy phần... Nếu như không phải năm đó mẹ chỉ hạ sinh một mình cô ta thì cô ta tuyệt đối sẽ cho rằng đây là chị em đã thất lạc nhiều năm của mình.

Chỉ vì khuôn mặt nên cô ta mới nhận được sự đãi ngộ đặc biệt của Cố Tây Trạch. Cô giống với bạn gái cũ của Cố Tây Trạch.

Ma xui quỷ khiến thế nào xóa hết những tấm ảnh kia trong điện thoại, sau đó, choáng váng vội vàng đặt lại tờ chi phiếu, rồi trở về thì tinh thần sa sút một đoạn thời gian.

Thế nhưng sáng sớm hôm đó, đột nhiên cô ta lại có ý chí chiến đấu.

Bạn gái cũ thì sao chứ, cứ xem như anh nhớ mãi không quên thì không phải đã chia tay rồi sao? Qua nhiều năm như vậy cũng không xuất hiện, về sau có bao nhiêu khả năng hợp lại đây?

Tương lại là nằm trong tay mình, cô ta chỉ có thể dựa vào bản thân mà trân thủ thôi.

Giống như năm đó trên bàn hội tụ cô ta lấy dũng khí bước đến phía Cố Tây Trạch vậy.

Một lần nữa cô lục lại những ảnh chụp kia, sau đó phát động tất cả mọi người hỏi thăm chuyện của Trình Ý Ý.

Sau một màn chia tay mối tình đầu ngây thơ, cô gái kia đá Cố Tây Trạch một mình sang Anh, từ đó đến nay còn chưa trở về.

Cô ta cười nhạo cô gái kia ngu xuẩn, thế nhưng vẫn bỏ ra hết sức lực tức giận tìm tư liệu và hình ảnh của cô gái kia ở Sùng Văn, gom tất cả ảnh lại một chỗ, nhìn một lần lại thêm một lần.

Không tự chủ được mà bắt đầu bắt chước. Làm chuyện như vậy nhiều khi cô ta cũng thấy mình buồn cười cực kỳ, rất nhanh cô ta cũng thật sự bật cười.

Bởi vì trợ lý của Cố Tây Trạch đã liên hệ với cô, muốn mang cô đến Cố gia tham dự buổi lẽ đầy năm, anh cần một người bạn gái.

Cô ta mang trang phục hoa hòe lộng lẫy, thanh thuần mà phiêu dật, mím môi để lộ chiếc răng khểnh, lúm đồng tiền như có như không.

Cánh tay cô ta nắm lấy khuỷu tay anh, lần đầu tiên cô ta ở gần người đàn ông kia như vậy.

Cố gắng của cô ta lúc ấy đã thu được hiệu quả. Cô ta đã trở thành bạn gái cố định tham dự yến hội của Cố Tây Trạch.

Dù cho số lần Cố Tây Trạch cần bạn gái cực kỳ ít, thế nhưng cô ta đã trở thành một trong những số ít cô gái có thể tiếp cận anh.

Rốt cuộc cô cũng không giống những cô gái khác.

Cứ theo tiến độ như vậy, sớm muộn gì cô ta cũng chính thức trở thành bạn gái của Cố Tây Trạch.

Nhưng điều cô ta không ngờ được hính là, lúc mọi thứ đã đi vào quỹ đạo tốt đẹp thì bỗng nhiên Trình Ý Ý trở về.

Sau khi biết tin tức này, cô ta không còn bình tĩnh nữa, nghề minh tinh vốn rất áp lực, giờ khắc này trong nội tâm cô ta càng không nén được lửa giận và bực bôi.

Trong lúc chụp ảnh quảng cáo nhiều lần bị NG, cô ta dứt khoát xin nghỉ. Cô ta nhất định phải gặp được cô gái kia, biết người biết ta trăm trận trăm tháng.

Cuộc sống của cô nhấp nhô vì cha phá sản phải nhập viện, về sau Cố Tây Trạch ra tay trợ giúp đỡ thuận buồn xuôi gió. Cô ta không thể tưởng tượng, cũng không thể dễ dàng để bản thân thất bại.

Cô gái kia ra đi lâu như vậy, vừa về đã muốn đoạt lại Cố Tây Trạch từ trong tay cô ta, vọng tưởng.

Xúc động như vậy lại vội vàng gặp mặt, lúc đi đến bãi đỗ xe bệnh viện cô ta đã lập tức hối hận, cô ta vừa đi một nước cờ dở.

Lúc này Cố Tây Trạch đã gọi điện thoại đến, phản ứng đầu tiên của cô ta là muốn nói chuyện mình đến viện thăm Trình Ý Ý.

Cô ta cố nến lại bối rối tỏng lòng, giọng nói ngọt ngào nhận điện thoại.

- Tây Trạch...

Cố Tây Trạch đứng ở chỗ khác nhận điện thoại nghe xưng hô như vậy lông mày càng nhíu chặt thêm, thế nhưng anh không rảnh rổi nghe cô ta trình bày, đi vào thẳng vấn đề:

- Cô chính là diễn viên điện ảnh mới nổi?

- Anh biết sao? - Giọng nói của Tống An An khó nén vui mừng - Em còn tưởng rằng anh không chú ý đến những điều này.

- Tôi quả thật không chú ý, nhưng mỗi lần người mới nổi đều muốn buộc chặt với tên tôi trên truyền thông, không phiền cũng thấy phiền. - Cố Tây Trạch dừng lại từng chữ từng từ nói ra một - Tống tiểu thư, tôi nhớ tôi chưa bao giờ gây ra hành động và cử chỉ nào mờ ám với cô mà nhỉ.

- Có lẽ là cô, có lẽ là tổ đội của cô, nếu các người hiểu nhầm cái gì thì mời lập tức đình chỉ loại thăm dò này lại.

- Không phải - Tống An An sốt ruột giải thích - Những bản tin kia không phải ý của em, em không có...

- Trước tiên tôi không tra cứu nữa, nếu như cô và tổ đội của cô còn cố ý tiếp tục, vậy thì đành xin lỗi. Tôi có năng lực đưa cô lên hiển nhiên cũng có năng lực đạp cô xuống.

Cuộc trò chuyện đã chấm dứt, Tống An An cầm điện thoại chỉ nghe từng tiếng tút tút truyền đến.

Vài ngày, Trình Ý Ý vừa trở về vài ngày cuộc sống của cô ta đã đảo ngược như vậy rồi. Hết thảy đều trở về vạch xuất phát.

Cô ta tuyệt đối tin vào lời uy hϊếp của Cố Tây Trạch, anh có thể lấy đi mọi thứ của cô ta trong nháy mắt.

Cô ta mệt mỏi ôm kính mặt, chậm rãi ngồi xuống, dốc sức lắng xuống ngàn vạn lo lắng trong đầu.

Tỉnh táo, cô ta phải tỉnh táo. Trên đời này chỉ có một mình cô ta mới giúp được cô ta.

Hồi lâu, rốt cuộc cô ta cũng buông tay xuống, lấy điện thoại đã bị vứt trên ghế sa lon, bấm một dãy số.

- Anh Trương, những tin tức kia phát ra hết hiệu lực rồi, tin tức lúc trước truyền ra cũng xóa hết... Cho bọn họ một khoản, nghĩ cách xóa...

.....

Trình Ý Ý bỏ ra gần 40' để lướt qua mấy nghìn bình luận đầu tiên một lần. Rõ ràng còn tìm được vài bạn học trong tường thay cô nói chuyện:

#Pythagoras Luân Hồi: Tin tôi, cô gái trong video chính là cô gái lúc đó yêu đương với Cố Tây Trạch, lúc hai người yêu nhau Tống An An còn đang ở Anh ngủ chảy nước miếng.

Nhìn thấy dòng này, tâm tình Trình Ý Ý đang đè nén cũng không nhịn được mà bật cười.

Tống An An biểu diễn kỹ xảo online, ngôn ngữ tiếng anh sứt sẹo bị chê cười, còn vì vậy mà đã từng mất đi một cơ hội biểu diễn tốt.

Cô vui sướиɠ, hài lòng cho điểm khen, lại kéo xuống dưới xem xét.

Bình luận vừa phát khong lâu, phần lớn người hâm mộ Tống An An còn chưa ra chiến trường, bên dưới càng có chút thú vị:

#Chân giò hun khói cơm chiên không thịt: Ngồi hóng, người bên trên thoạt nhìn biết chuyện, cầu Kopp.

#Không muốn ba phần bò bít-tết quen thuộc: Đồng cầu, hiếu kỳ.

Chủ topic thật lâu mới trả lời:

#Pythagoras Luân Hồi: Kỳ sơ trung tôi cùng trường với Cố Tây Trạch. Cô gái này cũng là một nữ thần có số má trong trường, năm đó nói chuyện yêu đương với Cố Tây Trạch. Đều là mối tình đầu của nhau, kéo dài rất nhiều năm.

Lúc này vừa trả lời, đám bình luận đã bùng nổ xôn xao hỏi tiếp.

Mà Pythagoras Luân Hồi nói xong một câu này cũng không nói thêm gì nữa. Vô luận bạn trên mang nói bao nhiêu lần triệu hoán cũng không hiện ra.

Trình Ý Ý còn chưa kịp thu hồi vui vẻ thì đã có người đẩy cửa bước vào.

Cố Tây Trạch hôm nay vẫn mang trang phục như thường ngày, quần áo may vừa người càng tôn lên dáng người cao ngất, phong thần tuấn lãng.

- Tây Trạch - Cô gọi anh một tiếng lại nghiêng đầu nhìn sang - Nấu thịt kho nước xong chưa?

- Ừ - Cố Tây Trạch bước đến bàn trà, giúp cô dọn ra những món trong cà-mên - Cười cái gì?

Trình Ý Ý cầm đũa, còn chưa kịp ăn, di động đặt ở một bên đã bị người khác cầm lên xem.

Trang vừa rồi vẫn còn ở khu bình luận lúc nãy nay đã hiển thị câp nhật mới. Một loạt người hâm mộ Tống An An nói lời lẽ rất khó coi.

Lần này lông mi Cố Tây Trạch nhíu càng chặt:

- Em xem cái gì đây? Buồn cười sao?

Trình Ý Ý cho rằng là bình luận của học sinh trung họ kia, thế nên cắn đũa sững sờ tại chỗ. Đây là anh trách cứ cô chê cười Tống An An sao?

Lông mày anh càng nhíu chặt lại, ánh mắt u ám, thâm trầm, đen láy đến dọa người.