Chương 7

7

Khi tôi trở lại ký túc xá, tôi vô tình gặp Thẩm Ngộ, người vừa đưa Tưởng Hi về.

Nếu không phải nhìn thấy anh ta ngồi trên chiếc Porsche màu lam quen thuộc kia, tôi nghi ngờ không biết anh ta có phải là Thẩm Ngộ hay không.

Anh ta trở nên đẹp trai hơn rất nhiều.

Sống mũi đã cao hơn, đường nét góc cạnh rõ ràng, ngũ quan tuấn tú, thậm chí cả dáng người cũng được cải thiện rất nhiều.

Thay đổi lớn trong thời gian ngắn như vậy chắc không phải là đi phẫu thuật thẩm mỹ, thời gian hồi phục của phẫu thuật thẩm mỹ khá lâu, cũng không thể phẫu thuật cùng lúc nhiều vị trí như vậy trên khuôn mặt.

Vậy chỉ còn lại một lý do rất dễ đoán.

Thẩm Ngộ, anh ta cũng đã sử dụng loại mặt nạ kia, cũng đã nếm trải hiệu quả kỳ diệu mà mặt nạ thẩm mỹ mang lại.

Tôi thân thiện chào hỏi, vừa định bước vào ký túc xá thì có người ngăn tôi lại.

“Lâm Yên.”

Đó là giọng của một chàng trai.

Tôi quay đầu lại để xem đó là ai, Thẩm Ngộ?

Không, không phải Thẩm Ngộ.

Anh ta nhìn qua trông rất giống Thẩm Ngộ, sống mũi cao giống nhau, quai hàm rõ ràng, các đường nét khác trên khuôn mặt cũng có điểm tương tự.

Anh ta hình như là bạn trai của Phương Vũ Hàm.

Tôi không biết tên anh ta, nhưng tôi đã gặp Phương Vũ Hàm và anh ta vài lần trên đường, tôi không quen anh ta.

“Có chuyện gì vậy?”

Tôi nghi ngờ hỏi anh ta, không biết tại sao anh ta lại ngăn tôi lại.

“Cô giúp tôi đưa cái này cho Vũ Hàm với, cảm ơn cô.”

Anh ta đưa cho tôi một cốc trà sữa và cảm ơn tôi.

Tôi cầm lấy cốc trà sữa, cũng không phải việc gì khó nhọc, tiện tay thôi.

“Lâm Yên, Lâm Yên!”

Lại có người gọi tôi một lần nữa.

Tôi lần theo âm thanh đó, thấy một nam sinh đang chạy về phía tôi từ xa, tôi nhận ra anh ta, anh ta là bạn trai của Trương Lai.

Hôm nay có chuyện gì vậy, tại sao bạn trai của ba người bạn cùng phòng tôi đều tụ tập với nhau.

Bạn trai của Trương Lai vội vàng chạy đến chỗ tôi, trên tay cầm một bó hoa hồng lớn.

Trong lúc anh ta thở hổn hển điều chỉnh hô hấp, tôi mới chú ý đến anh ta trông rất giống Thẩm Ngộ.

Không, cuối cùng là ai nhìn giống ai?

Tôi thậm chí không hiểu tại sao ngoại hình bạn trai của ba người bạn cùng phòng tôi đều thay đổi.

Họ đi phẫu thuật thẩm mỹ cùng nhau sao?

Không, không, chắc là tất cả họ đều đắp mặt nạ.

Chính chiếc mặt nạ thẩm mỹ thần kỳ đã khiến họ ngày càng giống nhau hơn.

Cũng may tạm thời tôi có thể phân biệt được, nếu không thì không biết ai là bạn trai của ai.

“Lâm Yên, cậu giúp tôi mang bó hoa này cho Trương Lai, hôm nay tôi đã làm cô ấy không vui.”

Bạn trai Trương Lai đưa cho tôi bó hồng trên tay.

Tôi vừa cầm hoa, vừa cầm trà sữa, nhìn bạn trai của Phương Vũ Hàm và Trương Lai trước mặt, và cả Thẩm Ngộ đang ngồi trong chiếc Porsche bên đường.

Ba người bọn họ, tại sao lại giống nhau như vậy?

Khi tôi đang bối rối và nghi ngờ, tôi để ý thấy rằng họ gần như đồng thời nhìn tôi, không nói gì, trên mặt cũng không có bất cứ biểu cảm gì, yên lặng một cách quỷ dị.

Tôi nổi da gà khắp người, loạng choạng đi về phía tòa nhà ký túc xá mà không thèm nói lời tạm biệt.

Làm tôi sợ chết khϊếp, họ nhìn tôi chằm chằm như thế này, thật không thể giải thích được.

Sau khi bước vào ký túc xá, tôi mới thở phào nhẹ nhõm, từ để xoa dịu tâm trạng.

“Răng rắc.”

Tôi lấy chìa khóa và mở cửa ký túc xá.

Cả ba người họ đều ở trong ký túc xá, khi tôi mở cửa, họ gần như dừng động tác ngay lập tức và nhìn tôi cùng một lúc.