Chương 11: Quà sinh nhật

Tối đó, sau khi ăn cơm xong, anh bế cô gái nhỏ lên phòng sớm hơn mọi hôm rất nhiều, bình thường cô 10h tối ngủ thì 9h anh sẽ bế cô lên cho cô nằm ngay ngắn, anh đi tắm rửa rồi ngồi kể chuyện cho cô vào mộng đẹp, nhưng hôm nay khác, anh bế cô lên từ 8h tối. Tiểu Vãn không hiểu tại sao nhưng cô vẫn nghe lời anh ngoan ngoan ngồi ở dường đọc sách, Phong Trì tắm song đi ra, trên người còn mang hơi ẩm, anh mới gội đầu, những giọt nước chảy dọc theo gò má xuống chiếc cổ gợi cảm rồi biến mất ở cổ áo ngủ. Hôm nay anh đặc biệt hung phấn, nhất là khi nghe chiếc điện thoại cấp dưới thông báo đã hủy giệt gia tộc gϊếŧ hại Giang gia, Phong Trì khá vui vẻ, thế là anh đã có thể "tặng quà" cho cô gái nhỏ của anh được rồi.Anh lên giường dùng giọng trầm thấp, gợi cảm nhưng khó nén sự hưng phấn của mình nói:" Tiểu Vãn"

Thấy cô gái nhỏ đã bị mình hấp dẫn lực chú ý, bỏ quyển sách xuống, anh nhìn thẳng vào mắt cô, tiếp tục nói: " Em là của ta, em là vợ tương lai của ta, ta đã xử lý những tên hại em, ta đã cứu mạng sống của em, em phải nên báo đáp gì cho ta chứ, đúng không?"

Tiểu Vãn thầm nghĩ không phải cô bé đã rất nghe lời anh bảo sao, chưa kịp nói , thì lời anh đã cắt đứt dòng suy nghĩ của cô: " Em còn là vợ tương lai của ta nữa, em đã lớn rồi, em đã đến lúc phải thực hiện nghĩa vụ của vị hôn thê".

Tiểu Vãn ngây ngốc nhìn anh, trên mặt đầy sự khó hiểu, nhưng cô vẫn nói: " Làm thế nào"

Nhìn cô nhóc ngây thơ trước mặt, anh cố nén hưng phấn nhẹ dẫn bước cô về hướng vực sâu.

" Em khi lớn sẽ phải quan hệ vợ chồng với ta, để cả 2 chúng ta phù hợp nhất về mặt thể xác lẫn linh hồn, ta phải đào tạo em từ bây giờ. Hôm nay, em tròn 13 tuổi là thời gian tuyệt vời thích hợp nhất để chúng ta bắt đầu công việc này"

" Bây giờ, anh sẽ dẫn em đến nơi mà chúng ta sẽ tiến hành cuộc đào tạo lên em, được chứ, nếu em làm tốt thì anh ngày nào cũng thưởng cho em 1 đồ ăn vặt em thích nhất, nào là bánh su kem, tiramisu, bánh kem dâu, kẹo bòn bon,... được không nào?"

Con mèo nhỏ tham ăn đã ngây ngốc tự rơi vào bẫy rập mà không biết, cô còn vui vẻ gật gật đầu: " Được, Tiểu Phong tốt nhất"

Anh cười vui vẻ vì thực hiện được mong muốn, anh dắt cô xuống giường, di chuyển vài thứ bên kệ sách, 1 vách tường di chuyển lộ ra mật thất bên trong. Cô tò mò đi theo anh vào. Anh bật điện lên, ánh điện thắp sáng lộ ra khung cảnh trong mật thất, 1 chiếc giường mềm mại trải ga nhung đen ở giữa phòng, không xa cô thấy có đồ nhìn như ngựa gỗ, 1 chiếc giá treo gần giống cái mà người ta buộc chúa trong sách cô từng xem, là 1 bên là 1 chiếc tủ cực to có rất nhiều ngăn mà cô cũng không biết đựng cá gì, dưới chân, thảm lông chải phủ kín sàn nhà, bên góc cô thấy 1 chiếc l*иg sắt, và phòng còn có 1 chiếc phòng tắm bao xung quanh là kính trong suốt có đầy đủ tiện nghi. Cô gái nhỏ nhìn những thứ đồ xa lạ này, ngây thơ nhìn tên ác ma, dùng giọng nãi thanh nãi khí hỏi:" Chúng dùng để làm gì?"

Anh chỉ cười cười, bế cô lên chiếc giường mềm mại, anh dùng chiếc còng ở 4 góc giường để phân biệt xích tay chân cô lại, tạo cô thành hình chữ đại, những chiếc còng đều bọc 1 lớp nhùng để cô gái nhỏ không bị thương khi cọ xát vào.

Nhìn tác phẩm của mình, cô gaid nhỏ bị xích lại, mờ mịt mà bất lực, chưa biết chuyện gì sắp xảy ra với mình, làn da trắng nhợt đối lập với sự đàn xen màu đen đỏ của giường đệm kí©h thí©ɧ thị giác cực mạnh, khiến máu của hắn như muốn sôi trào, hưng phấn, đôi mắt hắn như đỏ cả lên, tròng mắt như có xoáy đen muốn hút hết cô gái nhỏ vào.