Chương 43: Chuẩn Bị Đăng Cơ?

Hoàn toàn không thể hô hấp!

Trong ánh mắt đang dần tan rã của tên đầu vàng, hiện lên một tia sợ hãi, giọng vịt đực phát ra nhỏ bé yếu ớt mà xin tha: “Xin, xxin lỗi, là tôi nói sai….”

Tạ Ngưng nhẹ buông tay, tên đầu vàng thở ra một hơi lớn, duỗi đầu không nhịn được ho khan.

“Hội cứu viện của Tống Gia Các là cái gì, mau nói hết tất cả những gì cậu biết ra. Tình huống hiện tại của Tống Gia Các là như thế nào.”

Tròng mắt tên đầu vàng thẳng chuyển: “Tôi, tôi muốn băng bó miệng vết thương trước.”

Đầu vai còn đang ồ ạt chảy máu, cô gái trước mắt sao có thể tàn nhẫn như vậy, nhìn bả vai đỏ máu của hắn mà làm như không thấy.

Tạ Ngưng nhướng mày, đao lạnh gán lên cổ tên tóc vàng, chậm rãi động: “Hiện tại có hai lựa chọn. Một là chết, hai là nói rõ những chuyện đã xảy ra.”

“Cho, cho nên chỉ cần tôi nói ra tất cả, thì, thì có thể buông tha cho chúng tôi đúng hay không?”

“Bây giờ cậu không có tư cách nói điều kiện với tôi, cậu chỉ là một con cá đang nằm trên thớt, tốt nhất nên hiểu rõ rình huống hiện tại của mình.”

Tạ Ngưng lạnh lùng nheo mắt, mặt không biểu tình cầm đao dán vào cổ hắn, “Cậu cũng có thể lựa chọn im lặng.”

Cô gái nhỏ oai đầu, ánh mắt hờ hững nhìn chằm chằm hắn, “Như vậy cậu liền hoàn toàn thành kẻ vô dụng.”

Lúc nói đến ba chữ kẻ vô dụng, ngữ điệu tăng lên, đặc biệt làm cho người ta có cảm giác khủng bố.

Đáy mắt sâu thẳm lại đen láy kia, lộ ra tia tàn nhẫn lạnh lùng, phảng phất như tiếp theo đây sẽ lập tức vặn cổ hắn.

Tên đầu vàng sợ tới mức há hốc miệng, tê liệt suýt nữa thì tè ra quần.

“Tôi, tôi nói, cái gì tôi cũng nói.” Tên đầu vàng thật sự là bị cô gái trước mặt này dọa khóc, trong lúc nhất thời, nước mắt nước mũi đều chảy xuống.

Tạ Ngưng vô cùng ghét bỏ, trong mắt không chút nào che giấu ý tứ xem thường.

Tên đầu vàng thấy cô lộ ra hung quang, sợ tới mức âm thanh run rẫy, “Tôi, chúng tôi ở nhà số chín mươi tám của Tống Gia Các, tới Nông Gia Nhạc làm khách.”

“Tôi và anh họ còn có bạn bè thân thích, lúc ấy tổ chức có mười lăm người, tới Tống Gia Các du lịch nửa tháng. Chị gái này, chúng tôi thật sự không phải là người xấu, chúng tôi chỉ là du khách bình thường mà thôi.”

“Nay, buổi sáng hôm nay đột nhiên có rất nhiều người phát sốt, sau đó mọi người nhận được tin nhắn khẩn cấp, thế nên mới biết là do virus lây nhiễm hoành hành.”

“Sốt cai sẽ làm cho chúng ta phát triển theo hai phương hướng.”

“Anh họ Vương Hán của tôi sau khi sốt cao liền trở nên rất khỏe.” Nói đến đây, hắn đột nhiên như hiểu ngầm thứ gì, run run rẫy rẫy chỉ hướng Tống Hữu Chí, “Chính, chính là giống như vị đại ca này, vô cùng khỏe.”

“Mà mặt khác, mấy người sốt cao còn lại không được may mắn như anh họ. Bọn họ biến thành cái loại quái vật giống như trong tin nhắn đã nói, một đám khát máu thịt.”

“Mấy người chúng tôi chỉ là người thường không có biến dị, dưới sự dẫn dắt của anh họ Vương Hán, gϊếŧ hết những thi thể quái vật đó, tính toán biến sô nhà chín tám thành căn cứ lâm thời của mình.”

“Mỹ nữ, không liên quan đến chung tôi, chúng tôi chỉ là theo lời Vương Hán làm việc mà thôi.”

“Anh họ tôi nói, thế giới bây giờ đã thay đổi, cần chúng ta đến khống chế nắm quyền chủ động dẫn dắt.”

“Muốn sống tốt trong thời điểm này, đầu tiên phải gϊếŧ sạch tang thi sống sót trong thôn trang, vì chính mình tạo ra không gian sinh tồn tốt nhất. Tiếp theo cần phải ghi chú hết toàn bộ vật tư trong thôn, thống nhất điều phối.”

Tạ Ngưng nhướng mày.

Đừng nói, anh họ của tên đầu vàng này, thật đúng là rất biết nhập vai.

Trong lúc mọi người còn đang ngây ngẩn không biết làm sao, hắn đã nhanh chóng tìm được phương pháp ngoi đầu, chuẩn bị ở Tống Gia Các đăng cơ làm hoàng đế.