Chương 128: Trận chiến cuối cùng (4)

Xây dựng tường thành để chống đỡ những trận tấn công quy mô lớn của tang thi, mà hiện tại, khi tang thi có thể chủ động tấn công, sự tồn tại của căn cứ chắc chắn trở thành bia ngắm sống.

Lợi thế của tang thi một là bất tử hai là số lượng lớn ba là có người sống làm nguồn cấp năng lượng.

Nhược điểm là, một, tang thi cấp thấp chiếm đa số, cấp thấp thì không có trí tuệ, chỉ hành động theo bản năng hoặc theo mệnh lệnh của tang thi cấp cao; hai, tang thi cấp thấp dễ bị ảnh hưởng bởi mấy quấy nhiễu tinh thần, hiện tại phiên bản mới nhất đã có thể quấy nhiễu được tang thi từ cấp năm trở xuống.

Hai ngày nay, trong lòng Lý Cảnh Ngộ đã xây dựng vô số giả thiết.

Hắn giả thiết, tang thi trí tuệ thật sự tồn tại, mục tiêu của người chế tạo chúng là dùng các quân đoàn tang thi để phá hủy các căn cứ sống sót, vậy sau khi phá hủy xong thì sao?

Trận chiến này đã xác định không có chuyện xin đầu hàng hay cắt đất đền tiền để kết thúc, phá thành, gϊếŧ sạch người mới thật sự là mục đích của kẻ kia. Tang thi không biết đếm, thông thường mà nói, đối với đám tang thi đói ngu cả người, một khi phá thành, việc đầu tiên chúng làm là ăn uống thỏa thích, cứ như vậy, bọn chúng vốn không hề biết bản thân đã ăn bao nhiêu người, trong căn cứ rốt cuộc đã bị gϊếŧ hết hay chưa.

Tinh túy của đánh du kích là, xé chẵn thành lẻ, địch tiến ta lui, địch lui ta tiến.

Tang thi trí tuệ cộng thêm Bạo Quân và quân đoàn tang thi dù có trâu bò đến đâu, cũng không có khả năng đi tìm tất cả những người sống sót khắp Hoa Hạ? Dù tang thi không biết mệt mỏi, làm theo mệnh lệnh, thì quá trình tìm kiếm cũng tốn rất nhiều thời gian.

Mà hiện tại Lục Khiêm đã chạy đến Biển Vũ trụ, tìm được cứu viện là chuyện sớm hay muộn thôi, họ cần làm bây giờ không phải là cứng đối cứng với quân đoàn tang thi, mà là cố hết sức kéo dài thời gian. Trước khi Lục Khiêm và cứu viện đến, bảo tồn số người sống sót ở mức cao nhất.wattpad: duongquannghiii

Xét từ góc độ khác, căn cứ tồn tại để tập trung sức mạnh của người sống sót, để mọi người nâng đỡ nhau mà sống. Đối mặt với số lượng tang thi vô tận, chiến lược du kích sẽ bất lợi với những người muốn ổn định lâu dài, nhưng muốn thay đổi được tình hình hiện tại, chỉ có cách duy nhất là chờ cứu viện từ Biển Vũ trụ.

Lý Càn nghe Lý Cảnh Ngộ giải thích, cảm thấy dùng chiến lược du kích để đối phó với quân đoàn tang thi thật sự là một cách hay.

“Cách hay nhưng muốn thực hiện được là vấn đề lớn.” Lý Càn vứt điếu thuốc trong tay, nói với con trai: “Việc này không nên chậm trễ, liên hệ Tiết Thần, hỏi ý kiến của hắn một chút.”

“Vâng.”

Lý Càn liên hệ thông qua đường dây mã hóa, Tiết Thần nghe xong cũng cảm thấy tính khả thi cao, nhưng “Dân chúng chỉ sợ không nghe lời chúng ta, không chịu rời khỏi căn cứ.”

Đối với nhiều người mà nói, vốn ở yên trong căn cứ mà còn thấy nguy hiểm, chạy ra ngoài khác nào cảm thấy bản thân sống đủ lâu rồi?

Lý Càn im lặng một lát, “Tóm lại sẽ có người đồng ý rời đi, cũng phải có kẻ ở lại….”

Để làm mồi dụ.

Lý Càn không nói hết câu, nhưng họ đều hiểu.

Tiết Thần cười nhạo một tiếng: “Chúng ta không có đủ sức để bảo vệ hết mọi người, vậy tùy số phận sắp đặt đi. Đến giờ phút này, sống được lúc nào hay lúc đó.”

“Chuyện của đoàn trưởng Lục, có cần nói cho mấy quân khu khác không?” Lý Càn hỏi.

“Không cần, tư lệnh Lý, tôi nghĩ ngài hiểu rõ, hiện tại không phải lúc mềm lòng.”

Nếu là mấy năm trước, không, cho dù là trước khi thành lập căn cứ Sinh Tồn, Tiết Thần sẽ không bao giờ nói lời tuyệt tình như vậy, cũng không bao giờ thờ ơ với tính mạng hơn triệu người.

Nhưng bây giờ anh không còn là Tiết Thần lương thiện nhiệt huyết khi trước, trong thời gian hai ba năm quản lý căn cứ, anh đã hoàn toàn lột xác. Anh học được sự sát phạt quyết đoán của người cầm quyền, cũng học được cách tư duy của người cầm quyền.

Tất cả, đều vì lợi ích chung.wattpad: duongquannghiii

Quyết định như vậy rất tàn nhẫn đối với nhiều người, rất không công bằng, nhưng nếu nói sự thật cho họ, ngoài việc gây nên làn sóng khủng hoảng, thì có tác dụng nào khác?

Có người sẽ nói, anh nói cho tôi biết sự thật, để tôi biết tại sao tôi chết. Vấn đề là tất cả mọi người đều bình tĩnh đối mặt với cái chết được không? Đáp án là không có khả năng! Mà hậu quả khi nói cho họ biết chân tướng, rất có thể sẽ khiến họ điên cuồng, tự làm rối loạn trận tuyến, đẩy mọi chuyện đến đường cùng.

Rốt cuộc, giai đoạn hiện tại, Tiết Thần bọn họ không có thông tin cụ thể của tang thi trí tuệ, không biết nhược điểm của nó cũng không biết nó mạnh cỡ nào; hơn nữa, trong Biển Vũ trụ còn có tinh tặc Bóng Đêm đang lăm le họ, nếu để bọn cướp phát rồ đó biết đã có người đi Biển Vũ trụ tìm cứu viện, chắc chắn chúng sẽ tiên thủ hạ vi cường, đến lúc đó, loài người thật sự không còn chút cơ hội sống sót nào.

Giấu giếm chân tướng sự thật, rất không công bằng với nhiều người, nhưng thế giới này có bao giờ công bằng đâu? Còn nữa, ‘không công bằng’ chưa chắc không phải vì bọn họ nhỏ yếu. Cá lớn nuốt cá bé khôn sống ngu chết, bấy lâu nay họ dùng đạo đức luật pháp để xây dựng ‘thế giới văn minh’, và quên mất sự tàn khốc của luật rừng.

“Ai, già rồi, tôi già rồi, hiện tại thiên hạ là của người trẻ tuổi các cậu, chuyện này các cậu muốn sao thì làm. Tôi sẽ bảo lão Tạ dọn đến căn cứ Sinh Tồn với tôi.” Lý Càn bỗng chốc như già đi mười tuổi, giọng nói cũng không còn trầm ổn uy nghiêm như xưa.

“Tôi sợ sẽ có chuyện bất ngờ xảy ra, tốt nhất là phải nhanh lên.” Tiết Thần nói.

Trên thực tế, theo thông tin mà Lục Tốn và Lục Hi lặn lội nghe ngóng bên ngoài hai ngày nay, tang thi bắt đầu xuất hiện hành động lạ, căn cứ tiếp theo có khả năng bị tấn công là căn cứ Hồng Sắc ở tỉnh H, cũng không loại trừ khả năng quân đoàn tang thi sẽ tấn công cùng lúc.

“Tôi biết, nhưng tôi và lão Tạ phải lấy lý do gì để dọn đến căn cứ Sinh Tồn đây? Đang trong thời gian quan trọng, nếu chúng tôi có hành động lạ, mấy quân khu khác sẽ nghi ngờ.” Lý Càn lo lắng nói.

“Tôi sẽ tìm lý do hợp lý cho các ngài, ngài và Cảnh Ngộ sắp xếp cho nhân viên sơ tán trước đi.”

“Được.”

Trưa hôm đó, thành phố A có không ít đoàn lính đánh thuê lục tục rời đi, thậm chí còn dẫn theo người nhà. Các đoàn này phần lớn là do quân khu J phụ trách nên rời đi an toàn. Sau khi họ đi thì không còn quay lại thành phố A, mọi người cũng không biết họ đi đâu. Ngay sau đó một vài dị năng giả cũng lần lượt mất tích, một bộ phận nhận nhiệm vụ hộ tống của Vuốt Đen đến căn cứ Sinh Tồn, một bộ phận biến mất trong im lặng. Ngắn ngủi bốn năm ngày, thành phố A ít đi mấy trăm ngàn người.

Lưu lượng dân mỗi ngày của thành phố A rất đông, chuyện lính đánh thuê đi ra ngoài làm nhiệm vụ mười ngày nửa tháng không về là chuyện bình thường, mọi người không cảm thấy có gì lạ.wattpad: duongquannghiii

Cùng lúc đó, các căn cứ lớn nhỏ của Trung Quốc đều liên tục xuất hiện hiện tượng dân cư mất tích. Nếu có người cẩn thận tìm hiểu sẽ phát hiện, phần lớn những người mất tích là dị năng giả, tuy thực lực không mạnh nhưng đều là những người trẻ tuổi có tiềm lực, hơn nữa khá thân thiết với người của Vuốt Đen.

Vuốt Đen giống như một thần thoại, dị năng giả trẻ tuổi cuồng nhiệt Lục Khiêm và Tiết Thần như đu idol trước mạt thế, đối với đám fan cuồng này, lão đại của các căn cứ không ưa lắm. Thậm chí, những người này đột nhiên mất tích, các lão đại cũng mắt nhắm mắt mở bỏ qua. Chẳng ai thích người của mình thân tại Tào doanh tâm tại Hán* cả. Điều họ lo lắng nhất hiện tại là tang thi cấp tám Bạo Quân, nếu nó xuất hiện ở căn cứ của họ, bọn họ có chống chọi nổi không?(*: người ở nơi này nhưng lòng hướng về nơi khác)

Vũ lực và phòng ngự của các căn cứ cỡ trung không thể so với năm căn cứ lớn, nhưng họ vẫn tồn tại đến bây giờ thì đều có cách riêng. Vị trí địa lý tốt là một ưu điểm, mà năm căn cứ lớn thu hút hầu hết tang thi là nguyên nhân quan trọng nhất.

Hiện tại họ ôm hy vọng may mắn, rằng căn cứ Sinh Tồn và Trung Châu có thể vẫn như trước đảm đương nhiệm vụ làm bia ngắm, trước khi họ có đủ sức để chống chọi với tang thi cấp tám, che chở tai ương cho họ.

Tốc độ di chuyển của Bạo Quân thật sự rất chậm, sau khi tang thi Trí tuệ ra mệnh lệnh, bọn chúng tốn hơn nửa tháng mới đến địa điểm được giao nhiệm vụ.

Dù các căn cứ đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, nhưng khi nhìn thấy Bạo Quân đột ngột xuất hiện trước cửa căn cứ, sợ hãi và tuyệt vọng của họ vẫn như cũ không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả được.

Dị năng giả cấp tám đối với hầu hết mời người là sự tồn tại trên cao chỉ có thể nhìn rồi cúng bái, hơn một nửa dị năng giả của Trung Quốc đều từ cấp năm trở xuống, không đến 1/3 miễn cưỡng đến cấp sáu, ngoài căn cứ Sinh Tồn ra, các căn cứ khác, đặc biệt là những căn cứ cỡ trung sau năm căn cứ lớn, bình quân mỗi căn cứ mà có được một dị năng giả cấp bảy là ghê lắm rồi.

Cao thủ cấp tám như Lục Khiêm và Tiết Thần, cũng phải hai đánh một, thêm Lưu Xuyên cấp bảy đỉnh cấp và Chu Vân hỗ trợ mới gϊếŧ chết Bạo Quân số 9. Những căn cứ đến dị năng giả cấp bảy còn không có, làm sao ngăn cản được bước chân Bạo Quân?

Ngay từ đầu đã là trận tàn sát từ một phía!wattpad: duongquannghiii

Bạo Quân không hổ với cái tên vũ khí công thành của nó, phàm là nơi nào nó đến, chùy sắt nện từng phát một lên tường thành xây từ mồ hôi và xương máu của người dân, những người sống sót tuyệt vọng nhìn tường thành nứt ra từng lỗ to, như nụ cười dữ tợn của thần chết từ vực sâu.

Tang thi ồ ạt tràn vào căn cứ thông qua cái lỗ nứt, người sống sót mạnh mẽ phản kháng, dị năng giả liều mạng dùng từng chút dị năng một, người bình thường dùng hết mọi thứ để đổi súng đạn, những người hèn hạ sinh hoạt ở tầng thấp nhất cũng cầm dao đứng dậy chiến đấu quên mình…

Trong biển tang thi mênh mông, dị năng cạn kiệt, đạn bắn hết, dao dính máu…..

Tang thi luôn trong trạng thái đói khát, tre già măng mọc vọt vào căn cứ, bọn chúng không có trí tuệ, không có chiến thuật, chỉ hoạt động theo bản năng và mệnh lệnh của tang thi cấp cao, kết bè kết đội nhào về phía những sinh mệnh tươi sống, dùng hàm răng tanh hôi đen đúa móng tay sắc nhọn của chúng kéo con người vào địa ngục vĩnh hằng.

Chỉ trong thời gian một ngày, một căn cứ hơn trăm ngàn người, biến thành một tòa thành chết, chỉ còn lại mùi máu bốc tận trời.

Ngay sau đó, căn cứ Hồng Sắc đứng hạng năm dựa vào vị trí địa hình hiểm trở chống chọi được ba ngày, sau đó chọn cách đồng vu quy tận xử lý một con Bạo Quân, cuối cùng phá thành. Mấy trăm ngàn người sống sót, biến thành thức ăn của tang thi, hoặc trở thành tang thi.

Lại mấy ngày trôi qua, toàn bộ các căn cứ nhỏ vừa ở Hoa Hạ đều bị công phá.

Chỉ một tháng trôi qua, hơn 3 triệu người sống sót biến thành hư ảo, giảm hơn ¼ người sống sót. Đây là kết quả khi áp dụng chiến lược du kích mà Lý Cảnh Ngộ đưa ra, chuyển bớt mấy trăm ngàn người sống đi các căn cứ khác.

Mà Bạo Quân chỉ chết có một.wattpad: duongquannghiii

Còn bảy Bạo Quân, hơn trăm triệu tang thi, mênh mông cuồn cuộn đi về hướng Bắc.

Trước đó căn cứ Sinh Tồn gặp một trận tang thi vây thành ‘quy mô chưa từng có’, xin trợ giúp từ căn cứ Trung Chân, cuối cùng chỉ có Tư lệnh quân khu J và thượng tá Tạ đưa binh đi cứu viện, nội ứng ngoại hợp bảo vệ căn cứ Sinh Tồn.

Nghe nói, tư lệnh Lý và thượng tá Tại bời vậy mà tổn thất nặng nề, lo lắng về căn cứ Trung Châu sẽ bị ăn chặn, tạm thời ở lại căn cứ Sinh Tồn nghỉ ngơi lấy sức.

Còn chân tướng ra sao, các lão đại quân khu khác có tin tưởng hay không, bọn họ chẳng để ý, dù sao đã thành công dọn vào căn cứ Sinh Tồn, bọn họ đời nào chịu rời đi?

Quân đoàn tang thi của Bạo Quân lướt qua thành phố T, bỏ qua thành phố A, thẳng tiến về khu vực DB, trận tàn sát quy mô lớn lại sắp bắt đầu lần nữa.

Tiết Thần nhận được tin nhắn cầu cứu của căn cứ Dầu Mỏ và Hắc Địa, nửa ngày không nói gì.

“Tiết Thần, để tôi đi gặp những Bạo Quân đó đi.” Trong phòng hội nghị im lặng đầy áp lực, Lưu Xuyên đột nhiên mở miệng.

Ở Biển sao trời xa xôi, tại một hành tinh cấp ba, tràn ngập các khách sạn ngoài hành tinh kỳ lạ, mấy tên ‘nhà quê lên tỉnh’ sau bao cố gắng đã mua được một trí não second-hand giá cao.

“Đoàn, đoàn trưởng, hình như người của gia tộc Metroland, liên lạc với chúng ta…”

【 Các người là ai? Tại sao lại có ảnh chụp của Amy?】 Người đàn ông thoạt nhìn vô cùng nôn nóng và tức giận, lỗ tai nhòn nhọn như sắp bốc khói – đây là biểu hiện khi người Metroland tức giận đến cực điểm.

Người đàn ông này không phải là vị còn lại trong ảnh chụp sao? Thần kinh luôn căng thẳng của Lục Khiêm, cuối cùng cũng thả lỏng một chút.