Chương 40-1: Cây gặp gió xuân, nảy ngàn vạn chồi non



"Đã già rồi còn làm việc ác, bà chán sống rồi." Giờ phút này cô chẳng thèm để ý đối phương có phải là người già nữa hay không, tung chân đá ngược lại.

Zombie nhắm thời cơ rất chuẩn, móng vuốt đâm về hướng Tần Ninh. Nhưng cô phản ứng mau lẹ, nhanh chóng điều khiển dây leo cuốn thắt lưng mình, kéo cô ra khỏi chiến trường chính.

"Con trai, con không bị thương chứ!" Bà Vương tỏa ra dị năng, cố gắng trấn an con zombie đang vô cùng táo bạo.

Nhưng con zombie lại hưng phấn nhìn chằm chằm vào bàn tay dính máu tươi của bà ta. Tiếng gào hưng phấn phát ra từ cổ họng nó. Một bộ móng vuốt của nó đâm xuyên qua bụng bà Vương.

"Con..." Nước mắt bà Vương rơi xuống, đao trong tay cuối cùng cũng không đành lòng chém xuống "con trai" mình nuôi lớn.

Mùi máu tươi nồng nặc khiến con zombie càng hưng phấn hơn. Nó cắn đứt cổ đối phương, tham lan cắn nuốt. Đường hoa văn chỗ cổ nó càng trở nên tươi đẹp.

Tần Ninh che vết thương, dị năng tràn vào. Vết thương khép lại nhanh chóng. Cô điều kiện hạt giống bên trong thân thể con zombie, cảm nhận lực lượng của hạt giống từ từ tách hạt, nảy mầm. Khi vết thương chuẩn bị khép lại, nó vươn mầm xanh biếc từ đó ra, không ngừng phát triển khỏe mạnh, vươn ra bên ngoài.

Sự khác thường trong thân thể khiến con zombie càng trở nên cuồng bạo. Nó muốn giật cái cây từ thân thể mình ra, phá vỡ bụng mình không chút nương tay, móng vuốt cắm sâu vào, muốn moi móc hạt giống ra.

Lúc này là thời cơ tốt nhất. Tần Ninh lại nắm chặt đường đao, bước nhanh về phía trước, một đao một chém chết đối phương. Đột nhiên phía sau có một bóng người lao tới. Tần Ninh bị ép phải chuyển mũi đao, va chạm mạnh với đối phương. Mà lực lượng va chạm khiến cả Tần Ninh và đối phương đều phải lùi lại.

Cô nhìn chăm chú, phát hiện ra đó lại là Trí giả đã hóa zombie hoàn toàn.

Đáng chết!

Trán Tần Ninh nhăn tít lại. Mà con zombie đã nhổ được cái cây ra, vết thương đang từ từ khép lại. Tình thế lúc này càng trở nên bất lợi với Tần Ninh.

Giờ phút này một mình cô phải đối phương với một con zombie cấp 2 và một con zombie cấp 1 vừa thi hóa xong.

Người bị cắn có thể dựa vào năng lực lúc còn sống để hóa thành zombie với cấp bậc khác nhau. Đại bộ phận lúc mới đầu sẽ hóa thành zombie cấp thấp chưa có cấp bậc. Mà một số ít dị năng giả thực lực mạnh mẽ sẽ hóa thành zombie cấp 1 hoặc cấp bậc càng cao hơn.

Khi còn sống, Trí giả vốn là dị năng giả hai hệ. Mặc dù chẳng qua cô ta cũng chỉ là zombie cấp 1, nhưng lại kế thừa được dị năng lúc còn sống.

Lưỡi đao gió chém về phía Tần Ninh. Dây leo nhanh chóng vươn lên, bao phủ Tần Ninh.

"Tiếp tục như vậy tuyệt đối không ổn."

"Đừng xem kịch nữa, Chi Chi, cô có biện pháp nào phá vỡ cục diện bế tắc này không?"

Con zombie ngưng tụ một quả cầu lửa lớn. Quả cầu lại được lưỡi gió hỗ trợ, uy lực 1+ 1 = 2.

Chi Chi chưa nói gì, quả cầu lửa đã đánh lui dây leo. Tiếng nổ thật lớn vang lên, khói bụi dầy đặc. Gió thổi qua, lúc này bỗng không thấy tung tích Tần Ninh đâu nữa.

"Mẹ ơi!" Tần Ninh rơi từ trên trời xuống, ngã dập mông xuống đất.

Cô xoa xoa cái mông vừa bị nện mạnh, nói: "Tôi bảo này Chi Chi. Lần sau cô gọi tôi về không gian có thể báo trước một tiếng không?"

Chi Chi coi như không thấy, nói: "Cô xem thử tiến độ phủ xanh của cô một chút đi."

Tần Ninh đưa mắt nhìn xuống, lập tức sửng sốt: "Biến thành 15% từ bao giờ rồi?"

Linh lực trong không gian lúc này càng nồng đậm. Chi Chi hóa thành dáng vẻ tinh linh, xuất hiện trước mặt Tần Ninh, nói: "Đó là bởi vì hạt giống của cô hấp thu được kinh khủng của zombie cấp 2, mặc dù chỉ trong chốc lát nhưng đối với thực vật tràn đầy sức sống vẫn đã đu rồi. Đưa tay cô ra đây."

Tần Ninh vươn tay ra. Chi Chi nhét hạt giống vào trong tay cô. Nhưng chỉ trong chớp mắt, hạt giống này đã nảy mầm, trở thành cây non: "Đây là năng lực mới à?"

Chi Chi: "Không sai! Cây gặp gió xuân, nảy ngàn vạn chồi non. Ném hạt giống vào thân thể zombie, chúng sẽ nảy mầm, ký sinh trên người đối phương. Chỉ cần cô thúc dục lực lượng tự nhiên của mình, các hạt giống sẽ hấp thu lực lượng của zombie không ngừng, trưởng thành khỏe mạnh. Xin nhắc nhở, chống lửa nhé!"

Tần Ninh còn chưa hiểu rõ thì đã bị Chi Chi dùng một chân đá bay khỏi không gian.