Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mạt Thế Sống Lại, Người Khác Chém Ꮆiết, Tôi Đi Phủ Xanh

Chương 43-2: Đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ anh

« Chương TrướcChương Tiếp »


Nước mắt Trí giả rơi xuống, nói: "Chị tôi là người tốt nhất trên thế giới này. Nhưng chị lại bị đám người này hại chết."

"Đám người này luôn mồm nói là trẻ con vô tội, sinh con là nghĩa vụ của phụ nữ. Cho nên tôi muốn cho bọn chúng phải sinh đẻ không ngừng. Tôi muốn thỏa mãn nguyện vọng của bọn chúng."

Trí giả nhìn đám người, mặt lộ vẻ khinh bỉ, cười lạnh nói: "Cả đám bọn chúng ai cũng nói là chị tôi không biết tự kiểm điểm, nói là ruồi không đậu vào trứng lành. Bọn chúng cười nhạo lạnh lùng chị tôi, nói là chị tôi không biết liêm sỉ, là loại giẻ rách. Chẳng sao cả. Tôi cũng cho bọn chúng biết thế nào là niềm vui khi bị sỉ nhục, coi thường."

" Lê Húc, anh nói xem bọn chúng có đáng chết không?" Trí giả đưa tay lau nước mắt ở khóe mi, phất nhẹ ống tay áo. Đám zombie vung móng vuốt đâm xuyên bụng đối phương, kéo cả bụng ruột ra. Máu tươi phun trào xuống mặt đất, biến thành một vùng đất chết, không còn một chút sinh khí nào nữa.

"Các người đều là hung thủ gϊếŧ người. Tôi giấu thi thể chị ở bên trong tượng thần miếu tống tử. Tôi muốn các người phải lễ bái chị tôi. Tôi muốn các người cho các người tự ca ngợi mình lên tới đỉnh điểm, sau đó ngã từ trên đó xuống. Tôi muốn các người cảm nhận được sự bi ai vô tận." Trí giả vươn hai bàn tay, ấn mạnh xuống. Tất cả đám đàn ông đã từng nhận được phúc lợi của thần, nơi trái tim bắt đầu vang lên tiếng tít tít cảnh báo.

"Thời gian đếm ngược còn mười, chín, tám..."

"Đừng mà. Đừng mà. Oan có đầu nợ có chủ. Chúng tôi chỉ không dám kháng lệnh của trưởng thôn thôi. Chúng ta muốn sống mà. Xin cậu hãy bỏ qua cho chúng ta đi."

"Năm, bốn, ba, hai, một. Bùm!"

Một tiếng nổ mạnh vang lên. Nỗi sợ hãi khi cái chết ập tới bị đẩy lên cao trào vào giờ phút này.

Trí giả gϊếŧ người điên cuồng rồi. Trong lòng hắn cảm thấy sảng khoái khi báo được thù sâu. Mà mừng rỡ qua đi lại là bi ai vô tận ập tới: "Chị ơi!" Hắn thì thào nhỏ, giống như đang nhớ thương chị mình.

Tần Ninh cười khẽ một tiếng, cười lạnh nhìn hắn, nói: "Trí giả, không phải anh và bọn họ cũng là cùng một loại người sao?"

"Đánh rắm!" Trí giả rống lên với Tần Ninh. Đám zombie ở xung quanh cũng há to miệng máu, lục tục muốn lao lên, chỉ đợi ra lệnh."

"Chị của anh vô tội, chị Tú Tú có vô tội không? Những người tới đây tị nạ có vô tội không? Chẳng lẽ không phải bọn họ chết bởi du͙© vọиɠ cá nhân của anh à? Bởi vì anh muốn báo thù mà tàn hại bao nhiêu tính mạng vô tội như thế. Kẻ như anh là người đại nghịch bất đạo."

Trí giả cười lạnh, ánh mắt đầy vẻ chế nhạo. "Cô mở miệng ra là nói đạo nghĩa, có vẻ cao thượng lắm, tùy ý khiển trách người khác. Nhưng cô chưa từng cảm nhận được sự đau khổ của tôi, sự tuyệt vọng của tôi. Nếu cô cũng như tôi, nhỏ yếu, không ai trợ giúp, cô cũng sẽ giống như tôi, bò trườn dưới rãnh tối âm u thôi."

"Vì báo thù, tôi phải cuộn mình trong cái vỏ này, mưu đồ tất cả. Cho dù là kẻ nào cũng không có tư cách trách cứ tôi."

"Không biết hối cải." Tần Ninh nắm chặt nắm tay: "Tôi đã mất đi người mình yêu, bị cản trở, một gây khó khăn, bị bức hại, bị phản bội, bị moi tim, chịu tất cả mọi khuất nhục. Tuyệt vọng và đau khổ của anh chẳng bằng một nửa của tôi. Anh chỉ đau lòng vì người nhà, tôi còn không có người nhà. Nhưng tôi không giống như anh, không thể dùng sự đau khổ của mình để che đậy sự ích kỷ và tàn nhẫn của bản thân được."

Lê Húc nhìn Tần Ninh gần như run rẩy khi nói những lời này. Dường như đây là lần đầu tiên cô nhắc tới quá khứ của mình. Anh đưa tay nắm chặt bàn tay cô.

Tần Ninh nhớ tới chị Tú Tú, nhớ tới sự ấm áp duy nhất khi cô trở lại trấn Phù Dung này. Cô ấy bị người khác báo thù mà chết thảm.

Cây gặp gió xuân, ngàn vạn chồi non!

Hạt giống mọc nhanh như trúc mọc sau mươi, leo lên trên người zombie, hấp thụ lực lượng của bọn chúng, vây chặt bọn chúng trong đó.

"Anh cũng phải trả giá đi."

Lĩnh vực tinh thần - Ngưng đọng thời gian.

Công kích tinh thần.

Cánh cửa sinh linh.

......
« Chương TrướcChương Tiếp »