Chương 11

Cha Mạnh trừng to con mắt, bàn tay vừa rồi còn vuốt ve sợi tóc con gái run rẩy nâng lên, liều mạng sức lực cuối cùng hung hăng tát Mạnh Vũ một cái, hai mắt không cam lòng trừng trần nhà, ôm hận rời đi.

Mà Mạnh Vũ như nguyện mang thai lần ba, là đứa con trai bà ta tâm tâm niệm niệm, nhưng bà ta và con lại vì khó sinh mà chết ở trên giường sinh.

Bà ta liều mạng cố gắng sinh con nối dõi cho Sở gia, kết quả là để người Sở gia thành công ăn hết tuyệt hộ, hút cạn một giọt máu cuối cùng của Mạnh gia.

Bà ta mới vừa chết một tháng, Sở Chính Quân đã nhân tình Tôn Lan Tuệ ông ta nuôi ở bên ngoài vài năm kết hôn.

Sở Cảnh Hòa và em gái Sở Nha Nha, cho dù là lúc Mạnh Vũ còn sống cũng chưa từng trải qua một ngày tốt lành.

Sở Chính Quân ham rượu thành tính, vừa uống say sẽ đánh người, không chỉ đánh Mạnh Vũ còn đánh Sở Cảnh Hòa Sở Nha Nha.

Sau khi có mẹ kế, Sở Cảnh Hòa càng chịu đủ ngược đãi, cho dù Tống Đại thường xuyên tiết kiệm đồ ăn vụиɠ ŧяộʍ cho anh, anh vẫn gầy chỉ có một nắm xương cốt như cũ.

Sở Nha Nha thảm hại hơn, mới đứa nhỏ ba tuổi, bị người nhà tận lực "Bệnh chết".

Tống Đại đến bây giờ đều còn nhớ rõ, năm ấy cô và Sở Cảnh Hòa đều mới 10 tuổi, Sở Nha Nha bởi vì vụиɠ ŧяộʍ ăn chút đồ ăn thừa bị Tôn Lan Tuệ kéo ngã trong sân đánh vài cái tát phạt quỳ, Tống Đại muốn đi hỗ trợ, bị ba mẹ mình lấy "không cần quản chuyện nhà người khác" làm lý do cưỡng ép kéo về trong phòng.

Đêm đó Sở Nha Nha đã phát sốt cao.

Sở Cảnh Hòa đặt Sở Nha Nha đã hôn mê ở sau lưng chạy băng băng cầu y trong đêm mưa to, thân hình gầy đến đáng thương, Tống Đại khi còn bé thích xem phim võ hiệp, biết bạn bè chú ý nghĩa khí nhất, bạn bè gặp nạn sẽ rút đao tương trợ.



Cô đập bể bình tiền tiết kiệm của mình, lấy ra năm đồng tiền tiết kiệm đã lâu, vọt vào trong mưa, hai đứa bé nho nhỏ, thân ảnh ở trong mưa to giàn giụa gần như mơ hồ kề vào nhau.

Tống Đại cầm tiền, ở trong mưa đón xe, nhưng tài xế vừa nhìn là hai đứa nhỏ còn cõng một đứa nhỏ bệnh, sợ gặp phải phiền toái căn bản không dừng xe.

Cho đến khi bọn họ được người lớn phát hiện, Sở Chính Quân đánh Sở Cảnh Hòa một trận, sự tàn nhẫn kia căn bản không giống như đang đối với con ruột của mình, Sở Cảnh Hòa bị đánh ngất đi, Sở Chính Quân liền lôi kéo cổ tay anh kéo trên mặt đất, dòng nước trắng nõn rất nhanh hòa tan vết máu đỏ tươi.

Tống Đại cũng bị cha mẹ kéo về nhà đánh vào lòng bàn tay.

Cuối cùng Sở Nha Nha cũng không được đưa đi bệnh viện, Tôn Lan Tuệ luôn miệng nói đứa nhỏ bệnh không nghiêm trọng, nhưng ba ngày sau Sở Nha Nha đã chết.

Tiểu Tống Đại không rõ, đã sốt nặng như vậy, làm sao có thể không nghiêm trọng, người lớn đều là kẻ ngốc sao?

Sau đó cô mới hiểu được, Sở gia cố ý hại chết Sở Nha Nha, bọn họ căn bản không muốn nuôi Sở Nha Nha.

Ở gia đình như vậy lớn lên Sở Cảnh Hòa cực kỳ hận Sở gia, bắt đầu từ mười ba tuổi anh đã rời nhà trốn đi, đi hắc công xưởng làm hắc công, làm học đồ, chậm rãi có hôm nay.

Nhưng đoạn thời gian trước Sở Chính Quân và Tôn Lan Tuệ cũng không biết từ nơi nào lấy được tin tức của Sở Cảnh Hòa, biết anh có tiền, liền liếʍ mặt muốn anh mỗi tháng cho một vạn đồng tiền phụng dưỡng, cùng với mỗi tháng 5000 sinh hoạt phí cho hai đứa con trai Tôn Lan Tuệ sinh.

Sở Cảnh Hòa đương nhiên không cho, ngay vào mấy ngày trước mạt thế, bọn họ hỏi thăm được phòng cưới Sở Cảnh Hòa mua.