Chương 2: Bị nam nhân khác nhắm vào

Sở Trí Viễn đồng thời cũng âm thầm để mắt tới Tô Uyển Ngưng, thế nhưng liền biết được thời gian này cô bị tên A Hổ trong căn cứ quấy rầy. Tên này bình thường vô cùng thoải mái mà chơi đùa với phụ nữ, hắn ta cũng rất sòng phẳng, chơi xong sẽ cho bọn họ lương thực, quần áo hay những thứ đồ mà hắn ta kiếm được.

A Hổ là một dị năng giả hệ hỏa khá mạnh, cho nên người ta đều sợ hắn, nhưng hắn cũng là một chỗ dựa tốt mà nhiều cô gái mong muốn. Khi hắn tán tỉnh gạ gẫm Tô Uyển Ngưng, những người phụ nữ trong phòng đều nói cô nên chấp nhận hắn ta, ít ra sẽ được hắn cho đồ ăn hay quần áo gì đó, cô cũng không cần phải làm mấy việc vặt vất vả trong căn cứ để kiếm đồ ăn nữa.

Thật ra những người phụ nữ này cũng không phải tốt bụng đến vậy, bọn họ là có chút ghen tị Tô Uyển Ngưng có thể kiên trì giữ mình, mà bọn họ đã phải trải qua rất nhiều người đàn ông rồi. Một cô gái sạch sẽ trong căn phòng này khiến bọn họ ngứa mắt, muốn cô ta cũng sẽ giống như mình.

Bởi vậy cho nên một vài cô gái trong phòng nói với tên A Hổ rằng Uyển Ngưng cũng rất thích hắn, muốn nương nhờ hắn. A Hổ cho rằng đó là thật, cho nên lần đó khi gặp Tô Uyển Ngưng một mình trên hành lang, hắn đã thẳng thắn kéo cô lại muốn hôn.

Tưởng rằng cô gái nhỏ này sẽ ngoan ngoãn như những người phụ nữ khác, lại không ngờ cô vì vậy mà đẩy mạnh hắn ra, còn vung cho hắn một cái tát.

Tô Uyển Ngưng tát hắn mạnh đến nỗi rát đỏ cả lòng bàn tay, nhưng lúc này cô mới biết sợ hãi. A Hổ không phải là người dễ chọc, cô lại còn cho hắn một bạt tai, như vậy hắn có lẽ sẽ gϊếŧ cô mất.

Tô Uyển Ngưng sợ hãi bị hắn bóp chặt hai đầu vai, hung ác chế giễu: “Giả vờ trinh tiết liệt nữ cái mẹ gì, không phải cô muốn tìm tôi làm chỗ dựa sao? hay là muốn lạt mềm buộc chặt?”.

Đôi mắt của Tô Uyển Ngưng đầy nước, hốt hoảng lắc đầu: “Không… không có…”

Thế nhưng A Hổ không tin, hắn đẩy cô vào góc trong cầu thang vắng vẻ, tay khóa chặt đôi cổ tay nhỏ gầy của cô bé, sau đó hạ môi xuống muốn hôn cô.

Nụ hôn của hắn đều bị tránh đi, nhưng hắn không hề tức giận, trái lại cảm thấy vô cùng có kɧoáı ©ảʍ nhìn con mồi giãy giụa.

“Đừng… không được… Tôi là người của anh Viễn, anh không được đυ.ng vào tôi” Tô Uyển Ngưng ngày càng luống cuống, bất chợt lúc này cô liền nghĩ tới người con trai kia. Tạm thời cô chỉ có thể mang anh ra làm lá chắn.

Tên A Hổ có vẻ bất ngờ cùng sợ hãi, đồng tử của hắn có rụt vào một chút. Sở Trí Viễn ở đây có dị năng song hệ là hệ mộc và hệ thủy, tưởng như vô hại nhưng hắn đã chứng kiến Sở Trí Viễn dùng nó để gϊếŧ zombie vô cùng đáng sợ. Hơn nữa anh ta còn là đàn em được Long ca yêu thương nhất, cũng là cánh tay đắc lực của Long ca, cho nên bọn họ đều nể sợ hắn 7 phần. Lúc này thấy hắn buông lỏng, Tô Uyển Ngưng đang muốn nhân cơ hội thoát ra, nhưng hắn rất nhanh đã nhận ra ý đồ của cô.

A Hổ nhanh chóng túm cô lại chế giễu: “Đùa ai chứ, A Viễn cậu ta không gần nữ sắc nhiều năm nay, cô em là cái thứ gì, tuổi thì còn nhỏ, cơ thể có lẽ còn chưa phát triển hết đâu!”.

“Tôi không nói dối, không tin anh cứ đi hỏi Viễn ca, anh ấy chắc chắn không tha cho anh”.