Chương 11: Chiến đấu đến Lâm gia

Chưa đến 12h hai người đã thức dậy.

Trời tối đến nổi duỗi tay không thấy năm ngón.

Lâm Hách tỉnh dậy trước, sau khi nạp đủ năng lượng tiểu Lâm Hách rục rịch muốn động. Đã “ăn chay” bốn ngày nên khi nhìn người đẹp trong ngực anh không thể nhịn được nữa.

Anh nhẹ nhàng cởϊ qυầи áo cho hai người và chịu đựng cơn đói bụng của mình để “ăn” Kỷ Nhiêu trước. Ngay khi cơ thể trở nên lạnh lẽo cô mới tỉnh dậy, sau đó thân thể hai người nóng lên, tiểu Lâm Hách đã thành công chặn được tiểu Kỷ Nhiêu.

Sau khi thử 1234 lần, Lâm Hách, người đã thử nhiều kiểu dáng khác nhau, ngay lập tức khiến Kỷ Nhiêu ngoan ngoãn và hoàn thành nhiệm vụ của mình một cách hoàn hảo.

Kỷ Nhiêu được tưới nước đầy đủ càng thêm mê hoặc và quyến rũ. Khi cô bật đèn chiếu trên đồng hồ để thu dọn, anh đã bị cám dỗ trong khi giúp cô mặc quần áo. Kết quả là, cô lại bị lăn lộn thành sợi mì và càng thêm xinh đẹp hơn.

Cuối cùng, trong một nụ hôn sâu, cả hai cùng nhau đạt đến đỉnh điểm.

Điều này khiến cho Lâm Hách tiếp tục đói bụng đi ngủ vì Kỷ Nhiêu đã ngủ quên. Đáng buồn thay, anh càng cảm thấy đói bụng hơn.

~~~

Kỷ Nhiêu tỉnh dậy vì mùi sữa.

Lâm Hách thức dậy vì đói bụng và đã làm bữa sáng với sữa, bánh mì và xúc xích. Họ không đi ăn bữa ăn dinh dưỡng được cung cấp mà chỉ giải quyết việc đó trong biệt thự.

Dù sao cũng không thể tồn tại nếu không ăn và tóc cũng sẽ dài ra sau vài ngày.

Kỷ Nhiêu rêи ɾỉ kết thúc bữa ăn, sau khi thu dọn xong cùng Lâm Hách lái xe đến thăm nhà cổ, thuận tiện luyện tập dị năng trên đường.

Thông thường, lái xe đến nhà cổ chỉ mất một tiếng, nhưng khi đến chân núi họ gặp phải một nhóm người đang bị tang thi tấn công.

Tang thi ở giai đoạn đầu tương đối vụng về, tuy đòn tấn công của chúng như gãi ngứa nhưng người bình thường không thể đánh bại và dễ bị cắn hơn.

Nhóm người này dường như đang hướng tới căn cứ của Lâm Hách, vì không có nơi nào khác để đi ở gần đó.

Bọn họ có chín người gồm bốn nam và năm nữ, chiến đấu với tang thi bằng đao và rìu. Trong đó, có ba nam và hai nữ có dị năng. Điều này có vẻ hơi bắt mắt, vì xác suất thức tỉnh dị năng của nhóm người này là một nửa.

Xe của Lâm Hách vừa chạy tới, lập tức thu hút được sự chú ý của đám tang thi và một vài người.

Trong đó, có một cô gái ánh mắt sáng lên định lao về phía chiếc xe. May mắn là người đàn ông cao lớn vạm vỡ bên cạnh đã tóm lấy cô ta và giận dữ trách mắng: "Cô không muốn sống nữa à. Cô chạy nhanh hơn đám tang thi không?"

Sau đó, anh ta cũng liếc nhìn về phía Lâm Hách và cũng không yêu cầu giúp đỡ.

Suy cho cùng, nếu không phải là người thân hay bạn bè, thì tìm kiếm sự giúp đỡ từ chính mình tốt hơn là từ người khác.

Người đàn ông cao to này có dị năng hệ kim, phối hợp rất ăn ý với một dị năng giả hệ mộc có vóc dáng cao gầy bên cạnh. Một người làm cho tang thi đứng yên còn một người dùng rìu để gϊếŧ tang thi.

Dị năng giả hệ thổ ở phía bên kia là một cô gái có khuôn mặt trẻ con, trông chưa đến hai mươi tuổi. Cô ấy sử dụng dị năng chưa thành thạo và còn rụt rè, nên lúc nào cũng trông như thể sắp bị tang thi cắn, điều này khiến cho những người đang dõi theo cô phải toát mồ hôi.

Hơn hai mươi tang thi cuối cùng đã bị tiêu diệt bởi nỗ lực chung của mọi người.

Lâm Hách đã theo dõi toàn bộ quá trình và lái xe đi khi thấy họ gần như đã hoàn thành. Anh tương đối hài lòng với một số người vẫn luôn chiến đấu. Về phần những người chỉ biết run rẩy và la hét, anh cảm thấy ngứa mắt.

Và anh cũng không quan tâm liệu Lão Hắc có cho người tiếp nhận bọn họ hay không.

Chiếc xe bất ngờ lao vυ"t về hướng mà nhóm người vừa đi tới.

"Ôi trời, người này là ai? Họ không giúp đỡ chúng ta thì thôi không nói, còn không sợ chết đi vào thành." Cô gái định lao tới lúc đầu hét lên đầy giận dữ và ghen tị.

Vì cô vừa nhìn thấy người đàn ông lái xe vô cùng đẹp trai và người phụ nữ bên cạnh cũng xinh đẹp không kém. Nếu vừa rồi họ chịu đến giúp đỡ thì sao có thể hỗn loạn như vậy. Người phụ nữ đó chắc chắn là lòng dạ ác độc, sợ chết nên không cho anh chàng đẹp trai kia xuống xe.

Một mỹ nhân mập mạp không có dị năng trợn mắt nhìn cô gái tên Vu Vi, khinh thường nói: "Tại sao họ phải giúp cô? Cô nghĩ mình là ai? Đức mẹ Maria cũng phải trợn trắng mắt giống như tôi khi nhìn thấy cô, thật là lố bịch."

“Cô, cô, tôi nói không lại cô. Hừ, chờ tới nơi tìm được anh của tôi rồi, xem cô còn dám khinh thường tôi hay không.” Vu Vi ấm ức nói.

"Được rồi, được rồi, đi thôi. Đừng thu hút tất cả tang thi ở gần đây." Một cô gái có dị năng hệ thủy khuyên nhủ. Cô nghĩ thầm, nếu không phải vì biết anh trai của cô ta, thì ai sẽ đồng ý mang theo một kẻ xấu tính, nóng nảy và chạy trốn còn nhanh hơn cả tang thi như vậy chứ.

Những người khác cũng không nói gì mà nhanh chóng lên núi, bởi vì đã một ngày họ chưa ăn gì, nếu không đi nữa chẳng lẽ đợi người xuống cứu!

Không ai biết anh trai của Vu Vi còn sống hay đã trở thành tang thi, thông qua cô ấy bọn họ mới biết nơi này. Ban đầu họ định đi đến trụ sở quân đội thử vận

may, cuối cùng dị năng giả trong nhóm chiếm khá nhiều, đồng thời nghe nói căn cứ của Dạ Kiêu ở đây, vì tôn thờ thần tượng nên họ đã đến đây sau khi đã trải qua đủ loại khó khăn và nguy hiểm.

Hành trình một tiếng lái xe, nhưng thực tế họ phải mất một ngày một đêm mới đến được nơi này và rất may mắn là không có thương vong.

Có thể coi là do họ khởi hành sớm, vào ngày đầu tiên của tận thế tang thi vẫn còn trong giai đoạn sơ sinh. Các cử động của chúng vẫn còn cứng đờ và chậm chạp, thính giác và khứu giác vẫn chưa phát triển đầy đủ.

Điều này đã tạo cơ hội cho bọn họ tận dụng.

Lâm Hách và Kỷ Nhiêu chọn thời điểm này đến nhà cổ Lâm gia cũng vì lý do này.

~~~

Trên đường vừa đi vừa dừng, Lâm Hách thỉnh thoảng xuống xe để rèn luyện kỹ năng khi gặp những tang thi lẻ tẻ. Anh không có sử dụng dị năng vì ở cấp độ này tang thi vẫn còn quá yếu so với kỹ năng của anh.

Lâm Hách cầm một thanh đao ngắn màu đen mờ, có rãnh máu chạy dài từ đầu đến cuối. Toàn thân đao không có hoa văn và cũng không có hoa văn tối màu nào cả.

Về cơ bản, chỉ cần một đòn thì đầu tang thi sẽ bị nổ tung.

Sức lực của anh quá lớn và chưa kiểm soát được độ mạnh yếu, nên động tác của anh còn chưa thành thục, chỉ có thể đứng nhìn não và máu của tang thi chảy ra sau một cú bổ vào đầu.

Nó phun khắp nơi.

Kỷ Nhiêu ngồi trong xe ôm cằm nhìn Lâm Hách mà không hề cảm thấy ghê tởm khi nhìn thấy cách gϊếŧ chóc đẫm máu và bạo lực của anh ấy.

Nếu gặp quá nhiều tang thi, về cơ bản sẽ dùng ô tô tông chúng. Chiếc xe nghiền ép với tốc độ rất nhanh do gầm xe cao và được làm bằng titan chống đạn. Nó khiến Kỷ Nhiêu có cảm giác như đang lái một chiếc xe tăng.

Trên đường đi, cô không có hành động gì vì cấp độ dị năng của cô quá cao và tinh thần lực của cô phát hiện có người đang nhìn trộm trong bóng tối.

Dù sao lực lượng quốc gia còn chưa phân tán và vẫn còn rất mạnh, nên cẩn thận một chút mới tốt.

Rắc rối, thứ này giống như thuốc cao bôi trên da chó, không nên dính vào. Nếu không, nó không chỉ gây kinh tởm mà còn lãng phí sức lực và thời gian.

Mất nhiều hơn được ~

Cuối cùng, sau khi lái xe hai tiếng và chém gϊếŧ một tiếng, hai người đã đến nhà cổ Lâm gia.

Cửa lớn Lâm gia đã cao và dày hơn xưa, lúc này cánh cửa màu xám có thêm màu đỏ sẫm.

Không biết đó là máu của ai?

Bởi vì máu của tang thi có màu tím đen.