Chương 2: Công ty Quân thị

Nhưng đối phương nói xong liền ngắt điện thoại. Cố Cửu cũng phát ngốc.

Cô cúi đầu nhìn xuống màn hình điện thoại tối đen, ngón cái nhấn vào màn hình mở lên lần nữa, nhìn hàng hiển thị thời gian, hai mắt mang theo kinh ngạc.

Vậy là cô đã trở về thời điểm hai tháng trước khi mạt thế buông xuống!

Thời gian qua đã lâu, Cố Cửu không còn nhớ rõ ngày này đã xảy ra chuyện gì. Nhưng người vừa gọi là Tổng giám đốc chi nhánh công ty Quân thị, nghe ra được khẩu khí sốt ruột, cô lập tức đi tới tủ quần áo.

Tổng giám đốc chi nhánh công ty Quân thị, tên Lưu Diễm, là học tỷ của Cố Cửu, cũng là người đã đưa cô vào công ty.

Chỗ cô ở là một căn chung cư độc thân – nơi mà công ty phân cho cô ở trước mạt thế. Sau khi tốt nghiệp đại học, cô liền vào công ty làm việc, tuy chỉ là công ty chi nhánh nhưng đãi ngộ không tồi.

Bởi vì có nhiều đóng góp quan trọng, nên công ty cung cấp đãi ngộ phúc lợi tốt nhất cho cô.

Chỉ là về sau, em gái Cố Huyên quậy tanh bành khiến cô bị đuổi việc. Nhưng đây là sự kiện sẽ xảy ra trong khoảng một tháng trước mạt thế.

Vì mất việc, cô trở về thăm cha mẹ định ở cùng họ một thời gian, theo đó quan hệ với Cố Huyên càng ngày càng căng thẳng. Cho tới khi virus tang thi bùng nổ, tất cả mọi việc phát sinh sau đó đều được cô khắc sâu trong lòng.

Cả đời này, có lẽ thời điểm thư thái nhất của cô chính là khoảng thời gian công tác ở công ty Quân thị. Cô sinh hoạt nhẹ nhàng thoải mái, tất cả những điều tốt đẹp đó đều nhờ học tỷ một tay đề bạt, dẫn dắt.

Chỉ là… nghĩ đến kết cục của học tỷ trong kiếp trước, đôi mắt lạnh băng của Cố Cửu lóe lên một tia ảm đạm, rồi thực mau thu hồi tia ảm đạm đó.

Đời này có cô ở đây rồi, sẽ không để điều đó xảy ra lần nữa.

Cố Cửu đi đến tủ quần áo, mở cánh cửa tủ ra, cô ngây ngẩn cả người. Đều là đồng phục của công ty – lịch sự, chuyên nghiệp.

Mạt thế đến, mỗi ngày đều phải chiến đấu cùng tang thi, cô không có cơ hội mặc lại các loại váy hay tây trang chỉnh tề nữa.

Cố Cửu lâm vào mê mang ngắn ngủi. Cô đã trọng sinh trở lại, đã biết được quỹ đạo phát triển sắp tới của thế giới này. Chẳng lẽ còn muốn tiếp tục ở công ty, chậm rãi chờ đợi mạt thế giáng xuống sao?

Không! Cô phải chuẩn bị thật tốt, tiếp đón trận tai họa của nhân loại. Nếu đã không thể thay đổi được sự kiện tận thế thì cũng phải chuẩn bị thật tốt để sống thật tiêu sái.

Cố Cửu đưa tay vào tủ lấy ra một bộ đồ thoải mái nhàn nhã.



Chi nhánh công ty Quân thị.

Có không ít nhân viên ăn mặc chỉnh tề đứng trong đại sảnh. Hôm nay, tổng công ty phái người xuống thanh tra, tất cả mọi người đang nghênh đón nhân vật được tổng công ty phái đến.

Lưu Diễm dẫn theo nhân viên công ty, liên tục nhìn đồng hồ, rồi lại nhìn về phía cửa xoay tròn trong đại sảnh. Trong lòng rất nôn nóng, tại sao Cố Cửu còn chưa xuất hiện, thời gian sắp không kịp nữa rồi.

Đúng lúc này, có vài chiếc xe xa hoa chậm rãi đậu trước cửa công ty.

Lưu Diễm nhìn xe đã ngừng lại, cô gọi hai người đi theo phía sau mình. Vốn là muốn mang Cố Cửu lộ mặt, nhưng nha đầu chết tiệt kia không xuất hiện, chỉ có thể tùy tiện kéo hai người. Nha đầu kia có cơ hội tốt vậy mà không nắm chắc thật tốt, trên mặt Lưu Diễm đầy vẻ giận dữ.

Nhưng khi đi đến cửa đại sảnh, trên mặt lập tức biến thành vẻ cung kính tươi cười.

Cô dẫn người đi tới cửa, mấy chiếc siêu xe đã mở cửa ra. Từ trên xe bước xuống là một nam nhân trẻ tuổi tuấn mỹ. Ngũ quan như đao khắc đẹp đẽ anh tuấn, cả người tản ra một mặt ôn hòa tươi cười mà xa cách.

Theo sát phía sau, một vài nam nhân khác từ trên xe bước xuống, đều là những người đàn ông anh khí bức người.