Chương 51 : Chạm trán

Tầm mắt của cả ba khiến Lôi Kiệt không thể tự lừa dối mình.

Nhưng cậu ta vẫn không thể chấp nhận được.

Cố Cửu liếc nhìn Lôi Kiệt, thấy trên mặt cậu ta tràn ngập cảm xúc khó tin và không thể chấp nhận được, cô tiếp tục nhìn về phía trước.

Rất nhiều người đều sẽ có loại cảm xúc này, nhưng cuối cùng còn không phải cũng chỉ có thể chấp nhận.

Đó chỉ là vấn đề thời gian, sớm hay muộn gì cũng phải chấp nhận.

Bây giờ họ đang lái xe trên đường quốc lộ, điểm dừng chân tiếp theo là thành phố A.

Cố Cửu đến thành phố A không phải chỉ một lần, mà cả thế giới đều sẽ trải qua những biến hóa long trời lở đất vào đêm nay.

Cô quyết định ở lại thành phố A một đêm.

* * *

Trên con đường quốc lộ từ thành phố A đến thủ đô, lúc này đã đứng một đám người mặc áo đen.

Vẻ mặt bọn họ đầy hoảng sợ nhìn dòng xe cộ trên đường.

Cách bọn họ không xa có thể nghe thấy mấy chiếc siêu xe, trong số đó có một chiếc xe địa hình đã được cải tạo.

Bên cạnh chiếc xe địa hình là ba người đàn ông đẹp trai.

Ba người này là Mộ Tư Nhiên, Tư Vân và Tư Ngọc.

Ba người bọn họ lúc này vẻ mặt nghiêm túc, vẻ mặt tràn đầy căng thẳng trước nay chưa từng có.

Họ canh chừng thiếu gia mọi lúc, nhưng cuối cùng lại để thiếu gia trốn thoát.

Ngay khi Mộ Tư nhiên đang đưa đồ ăn cho Quân Bắc Mặc vào sáng nay, thì người bên kia đã trốn thoát.

Khi họ đuổi theo hướng thiếu gia bỏ chạy, họ hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của thiếu gia đâu.

"Tư Nhiên, bây giờ chúng ta phải làm sao? Có muốn hay không thông tri với kinh thành bên kia?"

Tư Vân nhìn Mộ Tư Nhiên bên cạnh.

Nhưng khi Mộ Tư Nhiên nghe vậy, cũng chỉ cười khổ nói: "Nếu tôi có thể thông báo với bên đó tôi đã thông báo từ lâu rồi. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra ở thành phố A. Kể từ khi chúng ta đến đây, mọi liên lạc đều không thể liên lạc được."

Tư Vân vừa nghe vậy thì sắc mặt đại biến, ngay cả Tư Ngọc người lúc nào cũng như một khối băng, sắc mặt cũng nứt ra.

"Chuyện lớn như vậy vì sao không nói cho chúng tôi sớm hơn để chúng tôi còn nghĩ ra một số biện pháp,"

Tư Ngọc vẻ mặt khó hiểu.

Mộ Tư Nhiên tháo mắt kính xuống, ấn sống mũi, "Lúc đầu thiếu gia nói chúng ta sẽ sớm rời đi, chúng ta sẽ không ở lại chỗ này, cho nên cũng không quan tâm. Ai ngờ đâu, thiếu gia nữa đường lại biến hóa chứ."

Khi Tư Vân và Tư Ngọc nghe được lời của cậu ta liền tin, đây quả thực là phong cách làm việc của thiếu gia.

Nhưng chính vì sai lầm này mà họ mất liên lạc với thủ đô.

Mộ Tư Nhiên lúc này mới đeo mắt kính lên, ánh mắt ôn hòa nhìn Tư Vân và Tư Ngọc, nghiêm túc nhìn Tư Ngọc, "Tư Ngọc cùng tôi mang người đi tìm thiếu gia, Tư Vân cậu ở tại chỗ đợi lệnh, nếu tìm không thấy thiếu gia, dựa vào kinh nghiệm lúc trước, sau khi thiếu gia khôi phục khẳng định sẽ trở về."

Đối với an bài của Mộ Tư Nhiên, Tư Vân và Tư Ngọc đều không có ý kiến.

Bọn họ từng người mang theo một ít vệ sĩ, chia nhau đi ba hướng khác nhau.

* * *

Đoàn người Cố Cửu lúc này đã đến khu vực đô thị của thành phố A.

Cả bọn trong thâm tâm đều biết rõ tối nay chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng không ai có ý kiến đối với việc Cố Cửu ở lại thành phố A.

Bốn người vào khách sạn để thuê phòng, ví lý do an toàn nên cả bốn ở chung một phòng.

Bởi vậy nên ánh mắt của quầy lễ tân khách sạn này nhìn bọn họ rất là vi diệu.

Nhưng không ai quan tâm đến cái nhìn của người không quan trọng nghĩ gì.

Sau khi hoàn thành các thủ tục và lấy thẻ phòng, cả bốn người họ đi về phía thang máy.

Tuy nhiên, lúc bọn họ đang đi về phía thang máy, Cố Cửu nhìn thấy người vừa đi ra khỏi thang máy cách đó không xa, liền dừng lại.

Bởi vì Cố Cửu đi phía trước, ngay khi cô dừng lại, Hoắc Tường, Lôi Kiệt và Tiểu Thất đã cùng nhau dừng lại.

Bọn họ theo tầm mắt của Cố Cửu nhìn thấy những người đi ra từ thang máy.