Chương 1: Trong Mơ, Hiện Thực ?

Trong rừng rậm hắc ám, thông thường vang lên phản phất như tiếng dã thú gào thét, Tần Vũ giống như một đạo tật phong ở trong rừng chạy như bay, trên mặt đất tiếng “đôm đốp” phát ra từ những cành khô bị gãy, nhưng mà hắn không có tâm tư để ý tới

“Hô! Hô!”

“Nó… nó đuổi tới rồi sao?” Tần Vũ thở dóc từng hồi, từng hồi, hắn không dám quay đầu, mồ hôi lạnh đã thấm ướt đồ của hắn, nhưng mà hắn không dám mảy may chậm lai, bởi vì hắn biết nếu như bây giờ dừng lại, phía sau thứ đáng sợ sẽ đem hắn xé thành mảnh nhỏ, đó là một con kinh khủng Zombie đã tiến hóa! Bọn hắn đủ 5 người đã tiến hóa cấp B cùng một chổ dều không thể chống lại nhóm này tồn tại!

Sau khi gặp phải con Zonbie tiến hóa nay, Tần Vũ là người phản ứng nhanh nhất, đầu tiên lựa chọn trốn, về phần những đồng đội phản ứng hơi chậm còn lại, hiện tại có thể đã bị xé thành mảnh nhỏ rồi.

Bỗng nhiên giờ khắc này trong không gian yên tĩnh, sau đó toàn bộ thế gian đều trở nên yên tĩnh, Tần Vũ mờ mịt nhìn xuống phía dưới, ở ngay vị trí l*иg ngực của hắn, một bàn tay đầy vảy thú dò xét đưa ra, mà ở trong tay kia vẫn còn một quả tim đỏ.

Tần Vũ ý thức từ từ mơ hồ, chính mình rốt cuộc vẫn phải đã chết rồi sao? Hắn sinh ra ở hắc ám kỹ nguyên, gian nan sinh tồn hơn 20 năm sau cùng cũng giống đại đa số người, vẫn như cũ không thoát khỏi bỏ mình số phận.

Bỗng nhiên một cái giật mình Tần Vũ mở mắt, hắn vô ý thức đứng lên, đưa tay cầm lấy vũ khi của hắn, đây là thói quen của hắn nhiều năm qua, chỉ có vũ khí trên tay mới để cho hắn cảm thấy an toàn. Nhưng mà hắn chỉ cầm được một vật thô ráp gì đó, hăn hơi nghi hoặc một chút rồi nhìn thoáng qua, đây là một vật hơi đen đen, dưới đáy có điểm phát sáng, hắn có chút kinh nghi bất định: “Đây là con chuột máy tính sao?”

Ở hắc ám kỷ nguyên người thường dùng điện là điều xa xỉ, chớ nói chi là dùng máy tính, con chuột là loại hàng cao cấp, hắn chỉ có thể gặp qua thứ đồ chơi nay ở một số căn cứ địa phượng trọng yếu.

Tần Vũ mờ mịt nhìn tất cả những thứ trươc mặt, nơi này là một phòng làm việc lớn, mọi người cả nam và nữ đều mặc âu phục đang ngồi trước bàn làm việc cúi đầu bận rộn với món đồ trên tay của mình.

Tần Vũ bỗng nhiên từ trên chổ ngồi đứng lên gây nên sự chú ý của một số ngượi, nhưng cũng chỉ là nhìn hắn vài lần lền lại lần nữa cúi đầu bận rộn với công việc của chính mình.



Tất cả những điều này đối với Tần Vũ đều quá xa lạ, bộ dáng hòa bình, cảnh tượng này chỉ có trong một ít sách có ghi chép.

“Ta đã xuyên không ?” Bỗng nhiên trong đầu Tần Vũ nhiều hơn một cổ trí nhớ xa lạ, điều này làm cho hắn vô cùng ngạc nhiên.

Căn cứ trí nhớ trong đầu biết được, hắn nhập thân vào một cái đồng dạng thiếu niên tên là Tần Vũ, thế giới này còn chưa bị đánh mất, không có thú biến dị cùng dị tộc, vô cùng hòa bình.

“Tần Vũ, ngươi đang lười biếng sao?” Đây hết thảy bất ngờ làm cho Tần Vũ có chút phản ứng không kịp, thẳng đến phía sau bỗng nhiên vang lên một thanh âm có chút the thé, hắn mới khôi phục thần trí.

Tần Vũ quay đầu nhìn lại, đây là một người có chút mập, đầu hói, là một người đàn ông trung niên, căn cứ trí nhớ trong đầu biết đươc, người này là cấp trên trực tiếp của hắn Lý chủ quản.

Tần Vũ nhiếu mày, có chút bất mãn với thái độ của Lý chủ quản đối với hắn, Lý chủ quản nhìn thấy Tần Vũ vẫn đứng ở đó không nhúc nhích, hắn có chút chanh chua nói: ”Ngươi đây là đang làm gì? Nếu như dám àm biếng, cẩn thận ta khấu trừ tiền lương của ngươi.”

Nghe nói như thế Tần Vũ trong lòng dâng lên một cổ không hiểu sao phẫn nộ, đây là cảm xúc tới từ chính cổ thân thể này, Tần Vũ cùng em gái của hắn sống nương tựa vào nhau, Tần Vũ năm nay mười chín tuổi cũng đã đi làm, vì kiếm tiền sinh hoạt cùng học phí cho em gái, hắn phải thức khuya dậy sớm liều mạng làm việc, mà người này, Lý chủ quản càng là bình thường khiến hắn làm thêm một cố công việc không phải của hắn, phát lương cũng ít hơn so với người khác.

Tần Vũ lười để ý hắn, hắn lấy điện thoại di động ra nhìn thoáng qua, lập tức có chút ngây dại, trên màn hình hiện rõ thời gian là ngày 1 tháng 4 năm 2017

“Ngày 1 tháng 4 năm 2017? Căn cứ lịch sử ghi chép, ngày này không phải ngày tận thế bắt đầu ngày đó hay sao?” Tần Vũ trong lòng căng thẳng, hắn sinh ra sau ngày tận thế 100 năm,cũng chính là lịch thời hắc ám 100 năm, chết vào lịch thời hắc ám hơn 120 năm, một màn trước mắt này thực sự là cuối thời hòa bình còn chưa bắt đầu thời kỳ hắc ám.

Vì xác nhận suy đoán của mình, Tần Vũ trực tiếp di tới bên cửa sổ, ngẫng đầu nhìn về phía bầu trời ngoài cửa sổ, lúc này rõ ràng là sáng sớm, bầu trời như có một tia nhàn nhạt sắc hồng.