Chương 33: Thiết Ngô Trùng

Tần Vũ lại thử sử dụng hỏa thuẩn của nhẫn hỏa diễm, sau khi ró cơ sở nguồn sinh lực vào, một đám lửa xuất hiện trước mặt hắn, tạo thành một tấm lá chắn lửa, lực phòng ngự lớn hay nhỏ Tần Vũ không rõ lắm, chẳng qua từ nhan sác ngọn lửa để phán đoán, khiên lửa này lực phòng ngự hẵn là không tê.

Tần Vũ thử năng lực phục chế lên nhẫn hỏa diễm, quá trình phục chế cực kỳ gian nan, trong cơ thể hắn cơ sở nguồn sinh lực đang không ngừng tiêu hao, sau thời gian khoản chum trà, Tần Vũ cũng phục chế thành công, hai chiếc nhẫn giống nhau như đúc trong tay hắn, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, năng lực phục chế đúng là có khả năng phục chế bảo vật, nhưng trước măt khả năng của hắn cũng chỉ có thể phục chế bảo vật cấp f, hơn nữa phải dùng hết sức mói có thể phục chế được.

"Cho ngươi," Tần Vũ đưa một chiếc nhẫn hỏa diễm cho Tần Tiểu Vũ, không thể không nói khả năng phục chế thực sự là có thể xếp vào năng lực cấp S, cho dù là bảo vật cũng có thể phục chê.

“Anh, cảm ơn ngươi!” Tần Tiểu Vũ khuôn mặt nhỏ có chút đỏ, nàng nhận lấy nhẫn, mừng rỡ đeo lên ngon trỏ, ngón tay nàng trắng noãn như ngọc so với viên đá tren nhẫn vẫn là xinh đẹp,

Tần Tiểu Vũ đột nhiên xấu hổ khiến cho Tần Vũ có chút không hiểu, nhưng hắn cũng không có nghĩ nhiều, hắn đem hai miếng năng lượng kết tinh ra, dùng phục chế năng lực đưa chúng nó phục chế thành bốn mãnh, sau đó lại để Tần Tiểu Vũ dùng năng lực cường hóa đem nó cường hóa gấp đôi, sau đó hai người chia đôi, mỗi người hai viên tiến hóa nguồn năng lượng.

Tần Vũ cảm nhận được trong cơ thể biến hóa, có chút vui sướиɠ, thể chất của hắn tiens nhập gấp tám lần, mà Tần Tiểu Vũ cũng đạt tới gấp năm lần thể chất.

Tâm lần thể chất trong nhân loại hiện tại không hẳn là tuyệt đối là người vô địch, nhưng cũng hiếm như phượng mao, lân giác, bởi vì bây giờ nhân loại đều không biết zombie, biến dị thú trong cơ thể có tiến hóa nguồn sinh lực.

Hơn nữa cơ thể Tần Vũ sau khi được Tần Tiểu Vũ cường hóa gia trì sẽ tăng gấp đôi thành mười sáu lần thể chất người bình thường, chuyện này vô cùng kinh khủng.

Tần Vũ cùng Tần Tiểu Vũ ở phụ cận tìm kiếm, Tần Vũ muốn tìm được cửa ra vào thượng cổ di tích, nhưng quá trình tìm kiếm cũng không thuận lợi, tìm hết cả ngày mà vẫn không có thu hoạch gì, sắc trời dần tối, bọn họ cũng chỉ có thể trở về nhà nghĩ ngơi.

Buổi tối Tần Vũ nằm trên giường, Tần Tiểu Vũ đã ngủ say, hắn có chút xuất thần, từ trọng sinh đến nay đã nữa tháng, trong nữa tháng này biến hóa không ít, nhưng cũng coi như là còn yên bình, hắn hồi tưởng lại kiếp trước sự tình, nghĩ lại kiếp trước càng giống mộng cảnh, mình hiện tại mới là chân thực nhất.

“Sàn sạt!”

Tần Vũ lỗ tai khẽ động, lập tức từ suy nghĩ mông lung tỉnh lại, hắn nghe được một trận cực nhỏ tiếng xào xạc, thanh âm đó truyền ra từ cửa.

“Là đồ vật gì?” Tần Vũ trong mắt toát ra một tia băng lạnh, nếu như không phải thể chất hắn đã tăng gấp tám người thường thì sợ rằng hắn không phát hiện được tiếng vang nhỏ nhu vậy.



“Sao… xảy ra chuyện gì?” Tần Tiểu Vũ mơ mơ màng màng tỉnh lại, hơi nghi hoặc một chút hỏi.

“Nhỏ giọng một chút, có động tỉnh.” Tần Vũ nói khẻ vơi Tần Tiểu Vũ, rồi sau đó hắn từ trên giường nhảy xuống mặc lại quần áo, thuận tiện cầm vuc khí ở kế bên.

Tần Tiểu Vũ nhìn thấy bộ dạng của Tần Vũ thì biết có chuyện gì đó không đúng, nàng cũng vội vàng mặc quần áo rời giường.

Tần Vũ giống như u linh tới cạnh cửa, không phát ra chút tiếng động nào, rồi sau đó hắn nhìn qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài, nhất thời thấy kinh hãi, trên mặt sàn ở ngoài, có một đầu sinh vật dài chừng bốn tới năm mét đang tiến lên trong hành lang, thanh âm xào xạt là do nó di chuyển gây nên.

“Đây là …. Một con thiết ngô trùng?” Khi thấy rõ hình dáng của sinh vật, Tần Vũ cung kinh hãi.

Đây đúng là một sinh vật giông với con rết, nhưng nó dài chừng bốn tới năm mét, một con rết thông thường không thể có độ dài như vậy.

“Quả nhiên là là một con thiết ngô trùng, sao nó lại xuất hiện ở đây?” con trùng này hai bên thân mọc ra các đôi đao đủ, trên đầu nó có một cái miệng rộng, nó mở miệng có thể nuốt gọn một cái đầu người nhai thành mãnh nhỏ.

Tần Vũ trong lòng cả kinh: “Lẽ nào Thành Thịnh Cảnh bị công phá rồi?”

Thiết Ngô Trùng thuộc về trùng tộc binh chủng, mới đây trùng tộc đã bị binh sĩ ngăn cản ở ngoài thành, nhưng bây giờ ở đây lại xuất hiện một con vốn nên phải ở ngoài thành thiết ngô trùng, sao hắn lại không sợ hãi.

“Không nên ah, tổ trùng không thể nào trong thời gian ngắn chỉ nữa tháng đã công phá Thành Thịnh Cảnh mới đúng.” Tần Vũ đè xuống trong lòng giật mình, một con mẫu trùng có thể ấp ra hữu hạn binh sĩ trùng tộc, theo lý thuyết là trước mắt trùng tộc chưa thể công phá được Thành Thịnh Cảnh, dù sao ở thời mạt thế, mẫu trùng từ dị không gian tới có trình độ tiến hóa là hữu hạn.

“Nói không chừng thiết ngô trùng này là từ dưới đất chui tới.” Tần Vũ trong lòng hơi động, hắn chú ý tới con thiết ngô trùng bùn đất khắp người, thiết ngô trùng thật có năng lực đào đất, có thể từ dưới đất chui ra cũng là bình thường.

Thiết ngô trùng lúc này chậm rãi đưa ánh măt về phía cửa gian phòng cả Tần Vũ, nó cảm thụ được nơi này có sóng sinh mệnh mới leo lên lầu ba.

“Bất kể như thế nào, trươc tiến giải quyết nó rồi nói sau.” Nghĩ tới đây, Tần Vũ cũng không còn do dự nữa, hắn mở cửa ra, rồi sau đó dùng một gậy cắm vào thẳng đầu thiết ngô trùng.