Chương 12: Hệ Nhện

Đến bây giờ Lục Tân mới hiểu vì sao khi nhân viên trong tiệm cà phê kia chết đi, nhưng “khách hàng” khác mới chợt nhớ tới chuyện chạy trốn.

Chẳng lẽ con quái vật tinh thần kia ý thức được mình sắp chết, nên nó mới để cho những kẻ cảm nhiễm chạy ra ngoài, hòng chuẩn bị cho sự sống lại của chính nó?

Nếu đã như vậy, vì sao nó không trực tiếp để lại một người bị lây nhiễm ở ngoài, như vậy nó có thể sống lại bất cứ lúc nào rồi?

"Trí lực của quái vật tinh thần cấp một còn chưa có cao như vậy!" Hình như Trần Tinh biết hắn muốn hỏi cái gì, vừa cười vừa giải thích: "Nó chỉ biết lây nhiễm cho người khác theo bản năng, mà những người cảm nhiễm nặng cũng sẽ tụ tập ở xung quanh nó như một bản năng mà thôi. Họ tựa như một chỉnh thể, chịu sự chi phối của con quái vật, tận đến lúc bản thể bị gϊếŧ chết, mất đi sự ảnh hưởng của bản thể thì họ mới sinh ra ý thức và sự tự chủ, nhưng thông thường đến lúc này thì đã quá muộn."

"Thì ra là vậy!"

Lục Tân gật đầu. Hắn dần dần trấn tĩnh lại, nhưng vẫn không kiềm được mở miệng hỏi cô vấn đề mà hắn vẫn luôn thắc mắc kia:

"Nếu ở đây nguy hiểm như vậy, tại, tại sao ngươi lại ra lệnh cho ta tiến vào, chẳng lẽ ngươi không sợ ta cũng bị… ô nhiễm sao?”

“…”

Đối mặt với câu hỏi của hắn, Trần Tinh không hề bất ngờ, thậm chí còn hơi kinh ngạc vì tận lúc này Lục Tân mới mở miệng hỏi.

"Ngươi sẽ không bị ô nhiễm!" Cô dụi tắt điếu thuốc trong tay, nhìn Lục Tân nói: "Hay nói đúng hơn, ngươi đã bị ô nhiễm!"

Ánh mắt Lục Tân tức khắc trở nên mê mang: "Gì cơ?"

"Khảo hạch của chúng tôi không phải vì muốn tống ngươi đi vào chỗ chết, mà là có hai mục đích!"



Trần Tinh trả lời một cách tỉ mỉ, rõ ràng: "Một, là để xác định năng lực của ngươi; hai, là để xem liệu ngươi có bị mất kiểm soát hay không!

Sự kiện Ánh trăng đỏ đã dẫn tới sự biến dị về mặt tinh thần! Mà việc biến dị tinh thần sẽ đưa tới hai kết quả: thứ nhất đó là xuất hiện quái vật tinh thần. Chúng không thể nào khống chế nổi lực lượng tinh thần của bản thân, từ đó ảnh hưởng xấu lên người xung quanh, là mối uy hϊếp cực lớn cho Cao Thành Tường và toàn thể nhân loại may mắn còn sống sót trên thế giới.

Kết quả thứ hai chính là sinh ra người biến dị, có khả năng nắm giữ sức mạnh tinh thần, hay nói cách khác là có tinh thần lực!"

“…” Vừa dứt lời, cô cầm lấy xấp văn kiện, lật tới một trang, rồi giơ lên trước mặt Lục Tân.

Lục Tân nhìn thấy bên trên trang giấy ghi một đống số liệu vô cùng phức tạp cùng với một loạt đánh giá về đủ loại hạng mục… Hắn nhanh chóng liếc sơ qua vô số dữ liệu khiến người khác phải đau đầu, sau đó nhìn thấy phía trên có hình của bản thân, hơn nữa còn có thông tin về địa chỉ, tuổi cùng với hai từ được in hoa: “Hệ nhện”.

Trần Tinh lại châm một điếu thuốc khác, vẫy tay xua đi làn khói trước mặt, rồi nói: "Ngươi chính là người biến dị tinh thần!

Theo những báo cáo phân tích năng lực, năng lực đầu tiên của ngươi đó chính là có thể dùng tinh thần để khống chế cơ thể một cách chuẩn xác!

Sau sự kiện Ánh trăng đỏ, tinh thần của một vài người sẽ trở nên ngày càng lớn mạnh, họ có được tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ, nên có thể khống chế cơ thể tốt hơn, thậm chí còn có khả năng kiểm soát mỗi một cái cơ quan, mỗi một khúc xương trong người. Đây đúng là một năng lực cực kỳ đáng sợ!

Trước khi xảy ra sự kiện Ánh trăng đỏ, vận động viên giỏi nhất trên thế giới cũng chỉ có thể khống chế nhiều nhất là 10% cơ thể! Nhưng bây giờ, người có khả năng kiểm soát tốt thân thể ngày càng nhiều. Trong nhóm hành động của chúng tôi có một người, biệt danh là “thằn lằn”. Năng lực khống chế cơ thể của hắn đã đạt tới tám mươi phần trăm. Điều này giúp hắn có được sức mạnh mà người thường khó lòng tưởng tượng ra nổi. Hắn có thể dễ dàng tránh thoát được đạn bắn, cũng có thể sử dụng thành thạo các loại súng ống. Hắn có thể xuyên qua cái lỗ chỉ lớn bằng cỡ chén trà, cũng có thể leo tường như không hề có trọng lực xung quanh!"

“…”

"Trải qua quá trình quan sát, ngươi cũng có năng lực tương tự!"

Trần Tinh giải thích, chỉ tay vào một đoạn nội dung trong đó, nói với Lục Tân: "Loại năng lực này, chúng tôi đặt tên là hệ nhện, ý chỉ những người này giống như loài nhện, có thể tự khống chế cơ thể một cách chuẩn xác, tự tăng tốc độ phản ứng của bản thân lên, làm được những chuyện mà người thường không thể làm nổi!



Có loại năng lực này, khả năng ứng phó với các loại tình cảnh nguy hiểm và quỷ dị của ngươi sẽ cao hơn rất nhiều! Hơn nữa vì cùng là người bị biến dị tinh thần, nên thông thường, các ngươi sẽ dễ dàng phát hiện ra nơi ẩn náu của quái vật tinh thần, đồng thời cũng dễ dàng thoát khỏi nguy hiểm!"

Nói xong, cô nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Lục Tân, nói: "Cho nên, ngươi rất thích hợp làm công tác xử lý nguồn ô nhiễm!"

"Tinh thần ô nhiễm, tinh thần dị biến?”

Lục Tân ngồi xuống một cách nghiêm túc, hắn có phần ngạc nhiên và bối rối.

Từ nhỏ hắn đã sống ở thành phố này, hắn biết từ khi mặt trăng đỏ xuất hiện, thế giới đã thay đổi. Hắn cũng thường hay nghe đồng nghiệp hoặc những người khác bàn tán với nhau về những điều bí ẩn, kỳ lạ như chuyện đυ.ng độ với quỷ hoặc chuyện liên quan đến những người mất trí ngoài thành phố, các hiệp sĩ dữ tợn đến từ nơi hoang dã…Nhưng theo quan điểm của cá nhân hắn, những điều đó vẫn chỉ là tin đồn mà thôi, tuy cuộc sống vẫn có nhiều áp lực nhưng nhìn chung hắn vẫn khá ổn.

Mỗi bước đi của hắn vẫn còn có gia đình bên cạnh, chỉ là không thường xuyên lắm.

Dù em gái hắn thường xuyên nghịch ngợm như quỷ, bò qua bò lại liên tục, hay gặp phải những điều kỳ lạ, nhưng hắn cũng chưa bao giờ nghĩ rằng thế giới này lại trở nên bất thường đến mức ngay cả tinh thần cũng có thể bị ô nhiễm và lây lan như một căn bệnh?

Thấy biểu hiện của Lục Tân, Trần Tinh biết hắn khá bất ngờ, vì vậy cũng để đối phương có thêm thời gian tiếp nhận chuyện này.

Trong số rất nhiều người mà cô từng gặp, anh chàng trước mặt này là người bình thường và điềm tĩnh nhất.

Dù cô đã từng chứng kiến những lúc hắn điên cuồng nhất cho tới khi hắn bình tĩnh nhất!

Kiểu người như vậy, cô cũng gặp qua nhiều rồi.

Miễn là họ có thể giữ được sự nhạy bén trong giao tiếp thông thường, đặc biệt giữ vững lý trí chiến đấu khi đối mặt với những con quái vật tinh thần là được.