Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Buông Con Ma Đó Ra

Chương 1

Chương Tiếp »
[ Buông Con Ma Đó Ra ] by 一把锈 (a handful of rust)

Anh sẽ làm nó sợ hãi đó!

Quỷ không có hứng thú với nhân loại, quỷ chỉ một lòng muốn chạy trốn mà thôi!

---

Bánh ngọt nhỏ, hy vọng qua câu chuyện này các bạn nhỏ đáng yêu sẽ không còn sợ ma.

Truyện ngắn khoảng 1-2 triệu từ, tiểu thuyết gốc - BL - truyện ngắn - kết thúc hiện đại - bánh ngọt nhỏ - giải stress - 1v1

==========

1.

Nhà cho thuê bị ma ám, nhưng thắng ở giá rẻ nên Lục Hòa Nghi vẫn quyết định thuê nó.

Anh trời sinh nhát gan sợ quỷ, sau khi chuyển vào mỗi đêm đều đi ngủ sớm, càng không dám thức dậy vào ban đêm.

Đồ ăn tối nay có hơi mặn, trước khi ngủ uống tận ba bốn ly nước làm anh nửa đêm bị nghẹn tiểu đến tỉnh. Lục Hòa Nghi đem mình che kín kẽ, cả người trốn trong chăn lạnh run, không dám lộ đầu chứ nói gì đến chuyện đi WC một mình.

Kỳ thật anh ở đây cũng đã được một tháng, chưa gặp qua sự kiện linh dị nào ngược lại tự làm mình sợ đến không chịu được.

Căn nhà thuê nào mà không một hai lần gặp ma, bình yên như anh quả thật là hiếm thấy.

Ban ngày Lục Hòa Nghi phải đi làm, xuất phát từ sợ hãi mà trời vừa tối đã leo lên giường ngủ; Giang Tư Cảnh thì ngày ngủ đêm bay, là một con cú đêm chính hiệu.

Cho nên cả tháng nay hai người chưa từng gặp nhau, Giang Tư Cảnh cũng không biết vị khách thuê mới này là nam hay nữ.

Giang Tư Cảnh tối nay tỉ mỉ điểm trang một phen, ăn mặc kỹ lưỡng, chỉn chu, thậm chí còn xịt cả nước hoa. Cậu đang định nhảy ra khỏi cửa sổ đến quán bar mới mở ở Quỷ giới thì nghe thấy có người trên giường đang chui vào trong chăn lảm nhảm.

Sau khi thành quỷ thính giác của Giang Tư Cảnh cũng trở nên nhạy bén hơn, chỉ cần đứng gần là có thể nghe được rõ ràng mấy lời lẩm bẩm của người trong chăn.

Giọng nói trong chăn lạnh run: "Quỷ đại gia a, Sadako a, xin đừng ăn tôi, oan có đầu nợ có chủ, ai gϊếŧ ngài thì ngài tìm người đó nha."

Thậm chí còn mang theo tiếng khóc nói: "Tôi, tôi, tôi có thể cho ngài hết nhà của tôi, chỉ cần lão nhân ngài trốn đi năm phút cho tôi đi toilet thôi, tôi sẽ không làm phiền ngài nữa đâu."

Giang Tự Cảnh cảm thấy có gì sai sai, cậu chỉ mới có hai mốt tuổi thôi đã bị gọi thành lão nhân sao?

Người này cũng thật thú vị, vừa vặn hai người còn chưa bao giờ gặp nhau, nếu đã tỉnh thì tiện thể chào hỏi một tiếng đi. Giang Tư Cảnh nhàn nhã ngồi trên mép cửa sổ tầng bảy chờ người kia xuất đầu lộ diện.

Kết quả nửa giờ sau Lục Hòa Nghi vẫn còn đang cầu xin thương xót: "Người có ba cấp bách, hy vọng quỷ gia gia thứ lỗi, tôi thật sự không cố ý quấy nhiễu địa bàn của ngài đâu."

Dài dòng qua đi, nếu anh ta còn không chịu ra ngoài Giang Tư Cảnh sợ là cái giường cũng sẽ ướt luôn. Anh có thể chịu được chứ cậu thì không đâu nha. Giơ tay lên một cái, trực tiếp hất tung cái chăn lên.

Trong màn đêm u tối, hai người gặp nhau mà không hề được báo trước.

Tiểu quỷ Giang Tự Cảnh có thị lực rất tốt, cậu đánh giá vị nhân loại nhát gan từ trên xuống dưới. Bộ dạng nhìn cũng không tệ, so với quán quân hoa hậu Quỷ giới còn đẹp hơn.

Chăn của Lục Hòa Nghi đột nhiên bị nhấc lên, xung quanh tối đến không thấy gì, anh sợ tới mức hét chói tai liên tục, lại muốn bắt đầu cầu xin tha thứ.

Giang Tư Cảnh không nghe nổi nữa: "Dừng dừng dừng__"

Lục Hòa Nghi sợ đến không nghe cậu nói gì, chỉ tiếp tục la hét cầu xin, Giang Tư Cảnh không còn cách nào khác đành phải bịt miệng anh lại.

Cuối cùng cũng im lặng.

Giang Tư Cảnh nói: "Anh đừng sợ quỷ, Quỷ giới có trật tự của uỷ giới, quỷ cũng rất bận rộn, không rảnh để ý tới anh đâu."

Quỷ giới cũng có một bộ quy tắc pháp luật, có quỷ cảnh sát cũng có thông linh thần minh. Ở Quỷ giới các quỷ cũng bị ràng buộc bởi hành vi của mình, tựa như người không thể can thiệp vào Quỷ giới và Quỷ giới cũng không thể nhìn hoặc chạm vào nhân loại.

Quỷ cũng rất bận rộn, bận kiếm tiền, bận đón con, bận nấu ăn và đu phim truyền hình 3 xu mỗi tối, không có thời gian chạy ra ngoài hù dọa con người đâu.

Ngoài chuyện này ra Giang Tư Cảnh còn cảm thấy vô ngữ hơn: "Hơn nữa nhà vệ sinh của anh không có quỷ đâu, không cần sợ, cứ đi đi."

Quỷ giới khắp nơi đều là mỹ nam mỹ nữ được không! Quỷ tỷ tỷ tóc dài khi còn sống cũng là một mỹ nữ xinh đẹp nha, mỗi ngày ăn mặc đều xinh xắn sáng sủa. Sau khi thành quỷ thì lại nói nàng cả ngày đầu bù tóc rối lôi thôi lếch thếch, móng tay dài đến lau sàn nhà. Làm ơn đi, con người còn không nhìn thấy, mặc như vậy làm cái vẹo gì?

Bây giờ sắp sang đông, mua một vài bộ quần áo trong Quỷ phiên, mua vài đôi giày tuyết đẹp đi hẹn hò không tốt sao? Con người còn không muốn cẩu thả lôi thôi sao lại đổ cho ma?

Còn những nơi như nhà vệ sinh, sao lại có người nghĩ quỷ nguyện ý ngửi mùi shit của người như thế chứ!!!

Quá đáng!

Kẻ sĩ thà chết không chịu nhục!

Quỷ cơ bản cũng không biết anh là ai, anh sợ quỷ nhìn trộm anh đi vệ sinh, quỷ còn sợ anh hơn đấy, sợ anh một lời không hợp dán bùa cho thì bay màu.

#thông linh thần minh: người có thể nói chuyện với thế giới tâm tinh thì phải, em sợt gu gồ ra toàn cách nói chuyện với thần.

#Quỷ phiên: chợ Quỷ

2.

Tiểu quỷ không thể can thiệp vào thế giới con người.

Đây đã là giao ước được kí kết giữa yêu ma và nhân loại hàng nghìn năm. Đêm nay Giang Tư Cảnh không những lộ ra chân thân của mình còn vén chăn bịt miệng người khác.

Vì phạm luật, cửa sổ còn chưa kịp nhảy đã bị Quỷ sư một chưởng đánh bay vào phòng tối ngồi phạt.

Mấy chuyện đánh nhau nháo trật tự Quỷ giới cũng sẽ ra mặt, nếu phạm sai lầm lớn thì cũng không đơn giản vào phòng tối như vậy.

3.

Giang Tư Cảnh đến ngày thứ tư mới được thả ra.

Nhân loại và quỷ không thể nhìn thấy đối phương, nhưng vì Lục Hòa Nghi thuê căn nhà này, Giang Tư Cảnh thì mua căn nhà này ở Quỷ giới nên cậu mới có thể nhìn thấy Lục Hòa Nghi, và cũng chỉ nhìn thấy mỗi anh.

Tương tự như vậy, Lục Hòa Nghi cũng chỉ có thể nhìn thấy mỗi cậu.

Khi Giang Tư Cảnh đang muốn nhảy từ cửa sổ xuống, phát hiện người này thật sự kì quái, đã giải thích với anh như vậy thì còn sợ cái quỷ gì nữa đây?

Giang Tư Cảnh đắn đo giữa phạm luật và giải tỏa bà tám trong mình, cậu quay đầu hỏi Lục Hòa Nghi: "Này, anh sợ cái gì vậy?"

Phòng phạt tối để nhốt tiểu quỷ thật vô ích.

Lục Hòa Nghi nắm chẳc thẻ ngân hàng và tiền mặt trong tay: "Tuy rằng cậu nói hai người không thể chạm vào nhau nhưng tôi sợ cậu cướp tiền."

Xã súc thật không thể yêu.

Giang Tư Cảnh trợn mắt lên nhìn trời: "Tiền tệ của mấy anh không thông dụng ở Quỷ giới!"

Làm vậy chi!

Thật tức giận!

Lần thứ hai đi quán bar ở Quỷ giới không thành, còn bị Quỷ sư một chưởng đánh về.

Trong thời gian ngắn bị thương tới hai lần, Giang Tư Cảnh sợ anh rồi.

#Xã súc xã hội: một từ châm biến thông dụng xuất phát từ Nhật, ý chỉ cuộc sống làm việc suốt không nghỉ, bị bóc lột như súc vật của người làm công. (theo em hiểu là vậy)

4.

Lần này sau khi được thả Giang Tư Cảnh đau đớn suy nghĩ, hạ quyết tâm đêm nay không thèm quan tâm cái con người nhát gan không dám nói chuyện kia nữa.

Điều khác biệt đêm nay là bốn bức tường của căn phòng được bao phủ bởi các lá bùa hộ mệnh. Bùa được treo theo thứ tự là triệu hồi và giam giữ.

Vị đạo sĩ hạng ba mà Lục Hòa Nghi tìm được là hàng pha ke rồi.

Đêm nay anh dường như còn không sợ Giang Tư Cảnh, dám một mình triệu hoán quỷ.

Giang Tư Cảnh cân nhắc một hồi, cuối cùng vẫn hiện thân: "Anh tìm tôi à?"

Lục Hòa Nghi thật sự có chuyện tìm cậu.

Anh là gay, nhưng vì nhút nhát và sợ bị lừa dối nên vẫn độc thân đến giờ. Nếu theo lời Giang Tư Cảnh nói Quỷ Giới không ai biết Lục Hòa Nghi, mà Giang Tư Cảnh cũng không có bằng hữu ở nhân giới, vậy nói cách khác chuyện mà anh sắp nói với Giang Tư Cảnh không sợ có người hoặc quỷ thứ ba biết được.

Lục Hòa Nghi hắng giọng: "Khụ khụ, anh muốn hỏi em một chút, thứ kia của em là nóng hay lạnh?"

Mọi người đều nói quỷ không có nhiệt độ cơ thể, thân thể luôn lạnh như băng nên anh có chút tò mò với chuyện này.

Giang Tư Cảnh trong lúc nhất thời không nghe rõ, cậu đã nhiều năm làm quỷ, gặp toàn bạn bè Quỷ giới nhiệt tình phóng khoáng, loại nhân loại ấp úng này chính là phiền nhất: "Gì cơ?"

Lục Hòa Nghi vẫy tay để cậu đến gần hơn một chút, Giang Tư Cảnh vô thức duỗi cổ ra, Lục Nghi Hòa thì thầm vào tai cậu.

Nghe vậy, Giang Tư Cảnh đứng thẳng dậy nhìn chằm chằm vào anh, sau đó đột nhiên biến mất tăm.

Cậu dùng tốc độ dịch chuyển của Ma Cà Rồng bay vèo xuống, trực tiếp co giò bỏ chạy.

Con người thật đáng sợ, hù chết quỷ bảo bảo rồi! Xém nữa còn không giữ nổi danh tiết.

-----

Cảm ơn đã chờ đợi, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

( "" v "" )
Chương Tiếp »