Chương 16: Tổng Giám Đốc Bá Đạo Lãnh Khốc Vô Tình (16)

Khúc Yên tiến đến mở cửa.

Bên ngoài là một nữ bác sĩ trung niên mặc áo choàng trắng, hòa ái ôn nhu mở miệng nói: “Khúc tiểu thư, cô cuối cùng cũng tỉnh rồi.”

“Cô là?”

“Tôi là bác sĩ tư nhân Yến thiếu sắp xếp cho cô. Tại thời điểm cô ngủ mê man, tôi đã tới kiểm tra tình trạng cơ thể cho cô.”

Nữ bác sĩ giải thích nói, “Sau khi cô tỉnh lại, tôi còn cần lấy máu của cô để kiểm tra độc tố.”

“Không cần kiểm tra, tôi cảm thấy tôi rất khỏe, không có bất cứ vấn đề gì!”

Khúc Yên trực tiếp từ chối, cầm chìa khóa xe và túi xách ở cửa rồi đi ra ngoài, “Tôi đói quá, phải ra ngoài tìm đồ ăn. Bác sĩ, cô không cần lo lắng cho tôi.”

“Aizz aizz! Khúc tiểu thư! Cô cứ đi như vậy thì tôi làm sao giải thích với Yến thiếu a…”

Nữ bác sĩ vội vàng kêu cô lại.

Khúc Yên cũng không quay đầu lại mà xông thẳng vào thang máy, mặc kệ nữ bác sĩ đuổi theo ở phía sau, đóng cửa thang máy lại.

Cô đến hầm để xe, lái chiếc BMW NPR của mình ra ngoài tìm nhà hàng để ăn.

Còn chưa tìm được nhà hàng hợp ý, điện thoại di động của cô đã vang lên.

“Alo? Ai vậy?” Cô ấn nút nghe.

“Vì sao lại từ chối kiểm tra?” Tiếng nói trầm thấp từ tính của người đàn ông phát ra từ loa điện thoại di động.

Khúc Yên vừa nghe qua, liền nhận ra là Bạc Tư Yến.

Cô nghiêm trang trả lời: “Bởi vì tôi đã nói sẽ không tiếp tục dây dưa với anh nữa, đương nhiên không thể tiếp nhận người mà anh sắp xếp.”

Đầu bên kia điện thoại di động trầm mặc phút chốc, người đàn ông thờ ơ nói: “Tùy cô.”

*trầm mặc là có dáng vẻ đang tập trung suy tư, ngẫm nghĩ điều gì đó.

Nói xong anh liền cúp điện thoại.

Khúc Yên bất mãn chu mỏ một cái, đúng là người đàn ông tâm cứng như sắt a.

Chỉ là cô trời sinh tính cách phản nghịch, hết lần này đến lần khác, càng khó chinh phục lại càng khơi dậy ham muốn chiến thắng của cô.

“Tiểu Thất.” Khúc Yên lần nữa gọi hệ thống trợ thủ ra, “Giúp ta điều tra xem, địa chỉ vị trí hiện tại của Bạc Tư Yến.”

“Được, ký chủ.”

Tiểu Thất nhanh chóng nắm bắt được mảnh dữ liệu lớn của thế giới này, trả lời, “Four Seasons Hotel, nhà hàng phương Tây. Người đặt chỗ là Bạc Tư Yến, ăn tối cùng anh ta là một người phụ nữ trẻ tên là Mộ Du Du.”

“Mô Du Du? Người nào?” Khúc Yên nhíu mày hỏi.

“Căn cứ vào số liệu tư liệu biểu hiện, Mộ Du Du là đại tiểu thư của Mộ gia – một trong tứ đại gia tộc Giang thành. Thời điểm Bạc Tư Yến lưu lạc bên ngoài, còn là thiếu niên nghèo khó, Mộ Du Du từng cho anh ta một bữa cơm tại thời điểm đói khổ nhất.”

Dừng một lúc, tiểu Thất liền báo cáo, “Sau khi Bạc Tư Yến được người trong nhà tìm về, hai nhà liền có ý định thông gia. Mộ Du Du là đối tượng đính hôn chưa chính thức của Bạc Tư Yến.”

Khúc Yên biểu thị không đồng ý, bất mãn nói: “Không có đính hôn, sao có thể gọi là đối tượng? Tiểu Thất, ngươi dùng từ cẩn thận một chút.”

Tiểu Thất ủy khuất: “Xin hỏi ký chủ, nên gọi là gì?”

Khúc Yên chớp chớp mắt nói: “Người quen thông thường.”

Cô đóng hệ thống tiểu Thất lại, tự mình xem xét tư liệu một lần nữa.

Vài phút xem xong, Khúc Yê nhịn không được nhẹ tặc lưỡi một tiếng, Mộ Du Du này không đơn giản.

Đẳng cấp so với Bạch Giai Ninh cao hơn nhiều.



Khúc Yên lái xe đến Four Seasons Hotel.

Cô trước khi đi ra ngoài không có cố ý thay quần áo, quần áo trên người là sau khi tắm xong tùy tiện mặc lên, áo phông trắng phối hợp với quần thể thao ngắn cùng màu, dưới chân là một đôi giày thể thao trắng.

Không trang điểm, mái tóc dài buộc lên cao, búi thành nắm tròn khả ái dễ thương.

Nhìn qua ngây ngô giống chưa thành niên.

Cô đến nhà hàng Tây, chọn một ghế trống ngồi xuống, cấp tốc gọi món bò bít tết ăn.

Ngủ quá lâu, siêu cấp đói …

Cô một bên vừa ăn, một bên nhìn về phía bàn của đôi nam nữ cách đó không xa.

Người đàn ông đưa lưng về phía cô, người phụ nữ thì trang điểm nhẹ nhàng, cao quý đoan trang, lúc cười che miệng, dáng vẻ ưu nhã của một thiên kim thượng lưu.

Khúc Yên chậm rãi ăn xong nguyên một phần bò bít tết, lau môi, đứng dậy đi qua: “Xin chào!”

Bạc Tư Yến vốn đang không kiên nhẫn nhìn đồng hồ, nghe thấy thanh âm thanh thúy này liền ngẩng đầu lên, nghi ngờ hỏi: “Tại sao cô lại ở chỗ này?”

“Tôi là tới ăn cơm.” Khúc Yên chỉ chỉ bàn mình phía bên kia.

Tiếp đó cô lấy từ trong túi xách của mình ra một xấp tiền màu hồng thật dày, đặt lên bàn của Bạc Tư Yến, “Cái này cho anh.” :)) thật bá đạo

Tờ tiền màu hồng là tờ có mệnh giá lớn nhất ở Trung Quốc, ứng với 100 nhân dân tệ là hơn 3 triệu đồng tiền Việt Nam trên một tờ.

“Hửm?” Bạc Tư Yến nhướng mày nhìn cô.

Đây là muốn lấy tiền đập anh?

_______

12/1/2024