Chương 33: Tổng Giám Đốc Bá Đạo Lãnh Khốc Vô Tình (33)

“Tôi không có chú ý tới…” Phó Đình Xuyên che lại đầu vai đau đớn, không nghĩ tới Yến thiếu lại đấm mạnh tới như vậy, anh ta giống như bị trật khớp rồi…

“Đau quá!” Khúc Yên cúi đầu một chút nhìn cổ tay của mình, vốn là chỉ có một vòng máu ứ đọng, bây giờ bị bóp chặt, liền trở nên bầm tím.

Làn da của cô rất trắng, lộ ra vết thương ấy nhìn qua liền thấy giật mình.

Bạc Tư Yến nheo lại mắt đen láy liếc nhìn cổ tay gầy gò trắng nõn của cô, anh cũng lười quan tâm đến quan hệ vợ chồng của hai người, bước tới nắm tay cô: “Lên xe với tôi, trong xe có thuốc.”

“Yên Yên…” Phó Đình Xuyên muốn đuổi theo, lại sợ bị Bạc Tư Yến đánh một trận nữa.

Vị đại lão này tàn nhẫn, cũng không phải chỉ là hư danh.

Anh tham gia vào thế giới ngầm từ khi còn nhỏ, cũng không biết trên tay đã vấy bao nhiêu máu.

Nếu quả thật đánh nhau, anh ta chỉ sợ bản thân bị đánh cho tàn phế.

Phó Đình Xuyên do dự một chút, Khúc Yên cùng Bạc Tư Yến đã đến bãi đổ xe.

Xe Maybach màu đen liền khởi động rồi nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.

….

Trong xe, Bạc Tư Yến đang bôi thuốc cho Khúc Yên.

Thuốc mỡ được thoa lên trên cổ tay cô, lành lạnh, có cảm giác hơi rát.

Khúc Yên hít nhẹ một hơi: “Anh nhẹ chút…”

“Yếu ớt.” Bạc Tư Yến chế giễu cô.

“Tôi yếu ớt vậy đấy, thì như thế nào?” Khúc Yên cởi xuống giàu cao gót, không chút khách khí nhấc chân đặt lên đầu gối của anh, cố ý dùng giọng điệu quyến rũ nói: “Cổ chân cũng bị siết ra vết bầm tím rồi, muốn anh bôi thuốc, muốn anh thổi.”

“Tối hôm qua sau khi trở về, sao cô không bôi thuốc?” Anh vừa nói, vừa lấy thuốc mỡ ra, bôi lên xung quanh mắt cá chân của cô.

“Ngứa…” Khúc Yên ngứa phải co chân lại, không cẩn thận đυ.ng tới chỗ không nên đυ.ng.

Cô bị dọa đến khẽ giật mình, con ngươi mở to, ngốc ngốc nhìn anh.

Cô thật là không phải cố ý.

Chỉ đơn thuần là ngoài ý muốn…

“Chính cô tự bôi đi.” Đôi mắt Bạc Tư Yến tối sầm, ném chai thuốc mỡ cho cô.

“A.”

Khúc Yên ngoan ngoãn nhận lấy, khom lưng, chính mình tự bôi lên cổ chân.

Tối nay cô mặc váy gợi cảm, vải sa trên ngực hơi xuyên thấu, khẽ cong eo, liền lộ ra độ cong quyến rũ.

Ánh mắt Bạc Tư Yến lơ đãng liếc qua, thái dương nhảy một cái, có một luồng nhiệt ý từ dưới bụng dâng lên.

“Bôi xong rồi.” Khúc Yên ngồi thẳng dậy, đem chai thuốc mỡ đưa lại cho anh, thấy sắc mặt anh có một chút quái dị, nghi hoặc hỏi: “Anh sao vậy?”

“Không có việc gì.” Bạc Tư Yến thản nhiên nói, bất động thanh sắc dời cơ thể sang chỗ khác, nhìn về phía ngoài cửa sổ xe.

Khúc Yên cũng không nghĩ nhiều, tựa ở trên ghế ngồi, không đầy một lát liền buồn ngủ.

Cô say rượu buồn ngủ, tài xế lại lái xe mười phần bình ổn, giúp người ta dễ chìm vào giấc ngủ.

Mí mắt cô đánh nhau trong phút chốc, liền ngủ thϊếp đi.

Lúc cô ngủ, thân thể nghiêng nghiêng trượt xuống.

Cô theo bản năng tìm một tư thế thoải mái, nghiêng đầu một cái, tựa vào trên đùi người đàn ông.

Thân hình cao lớn của Bạc Tư Yến hơi hơi cứng đờ.

“Khúc Yên?” Anh trầm thấp gọi cô.

“Ưm…” Khúc Yên giữa lúc mơ mơ màng màng, nghe được thanh âm của anh, liền lên tiếng.

“Ngồi dậy.”

“Không, tôi muốn ngủ…”

Cô xoay người, liền lăn tới trên bụng anh.

Không khéo, xe vừa vặn thắng gấp, cô lăn hơi mạnh, cái trán đâm vào cơ bụng rắn chắc của anh.

Môi Bạc Tư Yến tràn ra tiếng thở gấp.

“Thật xin lỗi….” Cô bị đâm đến tỉnh lại, còn buồn ngủ bật dậy dụi dụi con mắt: “Tôi đυ.ng anh đau sao?”

“Không có.” Bạc Tư Yến giọng nói có chút khàn khàn.

Khúc Yên bỗng nhiên minh bạch.

Đôi mắt quả hạnh to tròn của cô, nhìn khuôn mặt tuấn tú rồi nhìn xuống dưới thân của anh, khó khăn hỏi: “Anh, anh,… sẽ không phải cái kia?”

Bộ dáng hoảng sợ, kinh hoảng của cô, không hiểu sao lại lấy lòng anh.

Bạc Tư Yến cong môi mỏng: “Cô trăm phương ngàn kế, không phải là muốn làm chuyện này sao?”

Hai má Khúc Yên đỏ bừng: “Tôi không phải, tôi không có, anh đừng nói nhảm!”

“Nếu cô không có ý tứ này, thì hà cớ gì phải cho tôi địa chỉ nhà hàng cô tới?” Bạc Tư Yến trêu chọc nhìn cô.

“Tôi cũng chỉ muốn xem là anh tới hay là không tới thôi.” Khúc Yên thành thật nói.

“Vậy, chuyện gì sẽ xảy ra sau khi tôi đến?”

“Anh tới, liền chứng minh…” Khúc Yên nhướng mày, ngọt ngào cười nói: “Chứng minh anh thích tôi.”

“Sau đó đâu?” Ánh mắt Bạc Tư Yến lướt qua lúm đồng tiền ngọt ngào bên cạnh môi cô, rồi dừng lại trên đôi môi hồng hào đầy đặn.

Ánh mắt của anh dần tối, nhiễm lên một tầng dục niệm.

_______

11/2/2024