Chương 45: Tổng Giám Đốc Bá Đạo Lãnh Khốc Vô Tình (45)

Anh tiến lên, bàn tay chế trụ cái eo mềm mại của cô, ôm cô lên nhẹ nhàng ném lên giường.

Khúc Yên nhanh trí, nghiêng người liền trốn vào trong chăn.

Cô chừa nửa khuôn mặt ở bên người, rầm rì nói: “Em mệt rồi, muốn đi ngủ.”

Bạc Tư Yến nhíu mày liếc nhìn cô: “Bây giờ liền sợ rồi? Vừa nãy ai mới lớn mật kêu gào?”

“Anh A Yến, em sai rồi.” Bây giờ giọng nói Khúc Yên so với mật còn muốn ngọt hơn, “anh A Yến cao lớn, anh tuấn, thân sĩ lại chu đáo, chắc chắn sẽ không làm khó dễ một cô gái bé nhỏ vô tội, đúng không?”

“Không đúng.” Bạc Tư Yến cũng không mắc lừa, “Anh không thân sĩ, cũng không chu đáo.”

Anh lên giường, cách lớp chăn ôm cô vào lòng: “Em cũng không cô gái bé nhỏ vô tội.”

Là tiểu yêu tinh mới đúng.

Anh cúi đầu hôn lên cái trán lộ ra ngoài chăn của cô, rồi đến mí mắt, chóp mũi.

Anh hôn rất nhẹ, biết cô sợ nhột, nên anh cố ý làm như thế.

Khúc Yên quả nhiên nhịn không được, uốn qua uốn lại, chăn dần dần bung ra.

“Không cho phép làm loạn nữa.” Bạc Tư Yến khàn khàn ra lệnh.

Anh nhẹ ngăn lại đầu gối của cô, bá đạo hôn lên cánh môi hồng hào của cô.

Gió đêm thổi vào làm bay một góc rèm cửa sổ, cuốn lên thành hình vòng cung tuyệt đẹp.

Trong phòng ngủ nhiệt độ lại phảng phất tăng lên một chút, hơi thở hỗn loạn, dồn dập.

Khúc Yên đôi mắt mê ly, hai gò má ửng hồng, giống như là say rượu, lộ ra mị lực quyến rũ của mình.

“Ngoan, đợi một chút nữa nếu như đau thì kêu ra.” Bạc Tư Yến đưa tay cởϊ áσ choàng tắm của cô.

“Chờ một chút.” Khúc Yên bắt cánh tay anh lại, ngăn cản động tác của anh.

“Hửm?”

“Em muốn nghe anh gọi em ‘bảo bối’.”

Bạc Tư Yến cơ hồ là bất đắc dĩ, áp môi mình vào môi cô, nhỏ giọng mà gọi một tiếng: “Bảo bối.”

Khúc Yên thỏa mãn cười lên.

Cô lại lập tức nói tiếp: “A Yến, em có một chuyện đặc biệt quan trọng, nhất thiết phải nói cho anh.”

Bạc Tư Yến nhẫn nại đè lại dục niệm như muốn dâng lên, tận lực kiên nhẫn trả lời: “Em nói đi.”

Khúc Yên mở to mắt, rất là vô tội nói: “Ở thời điểm em ở bệnh viện, đi vào tolet một chuyến, xin y tá một gói đồ dùng cho con gái.”

“Cho nên?” Bạc Tư Yến nhất thời nghe không hiểu ý tứ của cô.

Khúc Yên giảng giải: “Chính là BVS.”

Bạc Tư Yến lập tức đã hiều ---

Mục đích tối nay của cô, hóa ra là chuyện này!

“Tiểu nha đầu, mình toàn ý xấu!”

Anh chậm rãi nheo mắt lại, hai tay bóp lấy eo cô, lật người cô lại, nhẹ nhàng vỗ vào mông cô một cái: “Cố ý trêu đùa anh hả?”

“Ai… đau!” Khúc Yên kêu đau.

“Anh còn không dùng lực, em đau cái gì?” Bạc Tư Yến cúi đầu, cắn lỗ tai cô, thuận thế trượt xuống, vùi đầu vào cổ cô.

“Anh sẽ không cầm thú như vậy a…?” Khúc Yên hoảng loạn, “em đang ở kỳ kinh nguyệt, chẳng lẽ anh muốn bá vương ngạnh thương cung?”

* Bá Vương ngạnh thượng cung: “bá vương” chỉ những người siêu mạnh mẽ, “ngạnh thượng cung” hiểu là “xuất ra uy lực còn mạnh hơn cung nỏ”, mà “cường cung” thì hiển nhiên sẽ bắn ra “cường tiễn”. Từ “cường tiễn” [đọc là "qiang jian"] hài âm hoàn toàn với “cưỡиɠ ɠiαи”, mà “cưỡиɠ ɠiαи” thời xưa là một từ đại kỵ húy, nên người xưa vốn tao nhã vô biên lịch lãm vô vàn, đã dùng năm từ “bá vương ngạnh thượng cung” thay thế cho hai từ “cưỡиɠ ɠiαи”.

“Anh nên nói là em thông minh hay là ngốc nghếch đây.”

Bạc Tư Yến ngẩng đầu, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ xinh của cô: “Cho dù không làm chuyện đó, thì chúng ta vẫn còn có thể làm những chuyện khác.”

Anh nói xong, không muốn tiếp tục cùng cô nói nhảm nữa.

Cô gái nhỏ này rất xảo trá, nếu anh không dùng hành động thực tế để trừng trị cô, thì cô vẫn cho rằng anh là hổ giấy.

Buổi đêm lặng lẽ trôi qua.

Vành trăng khuyết trên đầu ngọn cây, xấu hổ trốn vào trong mây đen.

Khúc Yên hơn nửa đêm ‘ô ô’ cầu xin tha thứ.



Ngày thứ hai, mặt trời lên cao.

Khúc Yên mơ mơ màng màng tỉnh lại, cảm giác toàn thân vừa đau nhức vừa mệt mỏi.

Ô…

Cô xem như đã thấy được, Bạc Tư Yến – người đàn ông này là một con sói hoang.

Con sói hung mãnh, gian xảo!

Rõ ràng không thể làm chuyện kia, anh vẫn còn có thể làm ra nhiều chiêu trò như vậy.

Nói đây là lần đầu tiên anh có bạn gái, cô thật sự không tin được!

“Tỉnh rồi?”

Ngoài phòng ngủ, người đàn ông bước đôi chân dài đi tới.

Trên người anh là bộ quần áo bình thường, trông rất sảng khoái, hoàn toàn tương phản với bộ dáng mềm nhũn của cô.

_______

12/3/2024