Chương 8

Bệnh viện, trong phòng vip đơn độc, căn phòng to rộng sạch sẽ không có mùi nước sát trùng khó chịu.

Tô Huy Huy lờ mờ tỉnh dậy, cô nhìn căn phòng màu trắng được trang trí tinh tế.

Đây là nơi nào?

Thấy Tô Huy Huy tỉnh, hộ sĩ canh giữ bên cạnh lập tức kiểm tra: “Tiểu thư cô tỉnh, có chỗ nào cảm giác không thoải mái sao?”

Tô Huy Huy không có chỗ nào không thoải mái, chỗ chân bị thương cũng đã được bôi thuốc.

Tô Huy Huy hỏi: “Xin hỏi là ai đưa tôi tới bệnh viện?”

“Là một cái nữ sinh thật xinh đẹp, cô ấy không phải bạn của cô sao?”

“Không.... Không phải bạn của tôi.” Tô Huy Huy nhớ rõ người cuối cùng mình nhìn thấy là Nam Khanh, cho nên là Nam Khanh đưa cô tới bệnh viện.

Còn nghĩ rằng Nam Khanh tới chê cười mình chật vật, không ngờ tới cô ấy thật sự cứu mình, Tô Huy Huy nhớ kỹ chuyện này, trở lại trường học nói lời cảm tạ với Nam Khanh một chút.

Trải qua chuyện này, cô càng thêm chán ghét loại người có tiền không đem người khác đặt trong mắt, cô dù nghèo, nhưng không phải kỹ nữ.....

Nam Khanh vừa nhìn liền biết không phải người có thân phận đơn giản, có thể khiến người của hội đấu giá đối với cô ấy cung kính.

Loại người này không phải người cô có thể chọc tới.

Tuy rằng đã an toàn, nhưng trong lòng Tô Huy Huy rất khó chịu khi bị Nam Khanh thấy được bộ dáng chật vật nhất của mình.

Tô Huy Huy làm thủ tục xuất viện, nhìn phòng bệnh xa hoa như vậy cô đã chuẩn bị tốt phải trả từ năm con số trở lên, nhưng thời điểm làm thủ tục cô mới biết, Nam Khanh đã trả tiền.

.

Buổi sáng Nam Khanh không có tiết, hôm qua đi hội đấu giá còn đưa nữ chủ thế giới đến bệnh viện, Nam Khanh rạng sáng mới trở về nghỉ ngơi, buổi sáng cô ngủ nướng.

Trước kia thời điểm sinh bệnh, Nam Khanh ngủ rồi vẫn rất mệt, toàn thân đau đớn, hơn nữa khi ngủ hô hấp khó khăn, cô vẫn luôn trằn trọc.

Hiện tại có thân thể này, Nam Khanh mới cảm nhận được như nào là thoải mái ngủ.

Nhị Nhị nghe trong lòng cô độc thoại, nhịn không được hỏi: “Cô bị bệnh gì, ở tại bệnh viện thật lâu sao?”

Nhị Nhị mang qua rất nhiều ký chủ, nó chưa từng quan tâm sinh hoạt lúc còn sống của ký chủ, nó chỉ biết nắm bắt mong ước của ký chủ khiến đối phương đồng ý cùng mình ký khế ước.

Cái ký chủ này thời điểm chết mong muốn lớn nhất là muốn thân thể khỏe mạnh, Nhị Nhị bắt được điểm này nên dụ được Nam Khanh tới.

Đến bây giờ nó vẫn có thể cảm nhận được khát vọng của Nam Khanh đối với sức khoẻ, điều này làm Nhị Nhị rất tò mò, Nam Khanh bị bệnh gì, thống khổ như vậy sao?

Người không bị bệnh, vĩnh viễn không biết sinh bệnh thống khổ.



Nam Khanh: “Suy tạng toàn bộ.”

Toàn bộ cơ quan nội tạng đều suy kiệt.

Nhị Nhị có chút kinh ngạc: “Vậy cô sống thật không dễ dàng, có thể lớn lên càng không dễ dàng.”

Suy tạng toàn bộ, có thể sống được trừ bỏ cần có ý chí, còn cần rất nhiều rất nhiều tiền tài chống đỡ.

“Cha mẹ tôi rất có tiền, có tiền tài chống đỡ những khoản chi phí thuốc men cao, khi còn nhỏ vẫn tốt, tôi trưởng thành cơ thể càng ngày càng không được phải cắm các loại ống, cậu biết tôi chết ngày đó vì cái gì xuống được giường sao?”

Ngày thường cả người Nam Khanh cắm đầy ống không thể nhúc nhích.

Ngày đó trời muốn mưa, cô xuống giường đứng bên cửa sổ.

Nhị Nhị: “Vì sao?”

“Bởi vì ngày đó là sinh nhật hai mươi tuổi của tôi, tôi yêu cầu hộ sĩ cho tôi xuống giường.”

Trong không gian màu lam, một tiểu shota chừng bốn năm tuổi ngồi dưới đất, nó banh khuôn mặt nhỏ.

Sinh nhật hai mươi tuổi, ký chủ này của nó cư nhiên chết ở ngày sinh nhật chính mình.

“Nam Khanh, sinh nhật cô cha mẹ không tới xem cô sao?”

Nhị Nhị nhớ rõ thời điểm nó thấy Nam Khanh, Nam Khanh một người cô độc trong phòng bệnh, sau đó liền chết.

“Cha mẹ đã mấy năm không tới xem tôi.”

Nam Khanh nhàn nhạt trần thuật, rõ ràng là chuyện thực đau lòng, nhưng cô tựa hồ không có một chút để ý, tựa như việc này cùng mình không liên quan.

Bệnh mãi không khỏi, cha mẹ cô sớm đã sinh em trai em gái, việc duy nhất có thể làm chính là trả tiền thuốc men, hoặc là nói họ đã quên có một cô con gái trong bệnh viện.

Nam Khanh một chút cũng không hận, không hận cha mẹ, có lẽ ở bệnh viện sinh sống mười mấy năm, trừ bỏ bác sĩ hộ sĩ cũng chỉ có mình, tính cách cô thay đổi tương đối lạnh nhạt, đối với những cái gọi là tình thân tình bạn tình yêu, cô không có trải qua cái gì.

Nói chuyện phiếm một chút, Nhị Nhị đối với Nam Khanh sinh ra vài tia thương hại.

“Nam Khanh, nhiệm vụ rất nhiều, cô trừ bỏ có thể hưởng thụ thân thể khỏe mạnh, cô cũng có thể hưởng thụ rất nhiều đồ vật, tỷ như cha mẹ thân thể này đối với con gái mình là thực tốt.”

Làm hệ thống, trong mắt Nhị Nhị nhiệm vụ quan trọng nhất, những cái khác nó cũng không hạn chế, độ tự do của ký chủ là rất cao.

“Được.”

Câu trả lời này có bao nhiêu thật lòng bao nhiêu qua loa chỉ mình Nam Khanh biết, cô không chuẩn bị đón nhận, cô hiện tại chỉ muốn trải qua sinh hoạt khỏe mạnh, còn những thứ khác cứ để tự nhiên.

.



Một lần ký kết, Nhị Nhị không biết chính mình trong lúc lơ đãng cứu rỗi một linh hồn, đồng thời nó cũng có được bạn đồng hành tốt nhất.

.

Nam Khanh ngủ nướng, cả người lười biếng, chăn bị cô làm rối tung, đai áo ngủ lỏng kẻo, lộ ra bả vai cùng xương quai xanh xinh đẹp, không mặc nội y, độ cong dưới áo ngủ như ẩn như hiện.

Nhị Nhị tự động che chắn hình ảnh ký chủ.

Màn hình trôi nổi trước mặt tiểu shota biến đen, Nhị Nhị bất đắc dĩ, tuy nó là hệ thống không phải người, nhưng thiết lập giới tính là nam, nó là một nam hài tử.

Nam Khanh ngủ thoải mái, cô không biết trong trường học chỉ một buổi sáng liền bạo phát một chuỗi đồn đãi về mình.

Đại học, nhìn như nơi cao đẳng học phủ, nơi dốc lòng học tập tiến bộ, nhưng người trưởng thành luôn có tư tưởng hỗn tạp, không thiếu người miệng lưỡi bại hoại nói hươu nói vượn.

Diễn đàn trường, từ khai giảng mọi người đều đăng chuyện huấn luyện quân sự, khen huấn luyện viên lớp nào soái khí, hoặc là nói tân sinh viên ai soái ai mỹ.

Phải biết rằng Tô Huy Huy ở trên diễn đàn rất nổi danh.

Hiện tại trong diễn đàn đều nghị luận một nữ sinh, nữ sinh này chính là Nam Khanh.

Rất nhiều người đăng bài, hình ảnh đều là Nam Khanh mặc hàng hiệu lên siêu xe, còn có nam nhân giúp cô mở cửa xe.

Bài viết: Sinh viên năm nhất mới báo danh, cư nhiên ở bên ngoài......., xem tư thế này thập phần thuần thục nha.

Bài viết: Cuộc sống bên ngoài của nữ sinh ở chung cư đơn, kim chủ ngưu bức.

Bài viết:.......

Phía dưới bình luận cũng là khó coi, chỉ một buổi sáng liền dấy lên một loạt này.

“Thời điểm huấn luyện cậu ta đặc biệt cao ngạo không để ý tới người khác, rất nhiều lần huấn luyện xong buổi tối đều có siêu xe tới đón, thật đúng là nghiệp vụ bận rộn a, huấn luyện mệt như vậy, buổi tối còn muốn hầu hạ ba ba.”

“Đừng nói, lớn lên thật xinh đẹp thật có khí chất, cùng tiểu thư quyền thế giống nhau, loại nữ sinh này đè dưới thân khẳng định rất có cảm giác, kẻ có tiền thật biết chơi.”

“.......”

“Không thể nào, cô ấy thật sự rất có khí chất, vì cái gì tôi cảm thấy xe này là của cô ấy, người mở cửa xe là bảo tiêu đi?”

“Còn chưa xác định đâu, các người đừng nói ghê tởm như vậy, đừng đoán bậy, hảo hảo học tập đi, quản chuyện người khác nhiều như vậy làm gì.”

“.......”

Có người có đầu óc, có người ở trên mạng nói lời ác ý.

Thời gian nửa ngày, giáo viên trường học quản lý diễn đàn mở diễn dần ra mới phát hiện đã xảy ra chuyện, tức khắc bị doạ chết khϊếp.