Chương 13: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (13)

Edit: Jinly

Chương 13: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (13)

"Bảo bối, anh xin lỗi……"

Quả nhiên là Tư Cận Trạch!

Nhiễm Mộ Tầm nằm cứng đờ cả người, giả vờ như đang ngủ, nhưng lông mi của cô lại đang run rẩy ...

Tư Cận Trạch cởϊ qυầи áo cô ...

Chết tiệt, ban ngày đã xảy ra chuyện như vậy, buổi tối hắn không định tính toán buông tha cho cô hay sao? !

Tên biếи ŧɦái này! !

Nhiễm Mộ Tầm đã cố gắng hết sức để thả lỏng bản thân, để không cần căng đờ. Sau đó, cô cảm giác được trên người truyền đến một luồng mát lạnh nhè nhẹ ...

Hắn……

Đang thay cô ấy ...

Thoa thuốc?

Trong nhất thời, tâm trạng Nhiễm Mộ Tầm có chút phức tạp.

Hắn không phải……

Sẽ bị kí©h thí©ɧ khi nhìn thấy vết thương trên cơ thể cô sao? Như thế nào hắn lại có thể chủ động xử lý vết thương cho cô ...

Tuy nhiên, trong giây tiếp theo, cô cảm thấy từ chỗ xương quai xanh của mình truyền đến sự ướt át ấm áp...

Hắn đang ... liếʍ hôn lên xương quai xanh của mình! !

Nhiễm Mộ Tầm đột nhiên cảm thấy chút cảm động vừa rồi thật sự là ngốc mà!

Đây là một kẻ biếи ŧɦái, không sai!

Sau khi bị tra tấn suốt một đêm, thời điểm tỉnh dậy vào ngày hôm sau, Nhiễm Mộ Tầm phát hiện thấy rằng Tư Cận Trạch không che dấu trốn tránh cô nữa.

Sáng sớm hôm sau, hắn gõ cửa và mang bữa sáng ấm áp cho cô, với vẻ mặt hối lỗi và nói: "Anh mới biết những việc Cận Chi đã làm với em ngày hôm qua ... Nhiễm Nhiễm, anh thay mặt mặt Cận Chi xin lỗi em! Cận Chi sẽ bị phạt phải đi công tác ở nơi khác một thời gian, trong khoảng thời gian này, anh nhất định sẽ để hắn suy ngẫm! "

Bộ dạng giống như một người anh đầy trách nhiệm của hắn khiến cô có chút khó chịu.

Nhiễm Mộ Tầm cố gắng nở một nụ cười, "Cảm ơn anh Cận Trạch."

Cô đối với chính mình ...

Vẫn luôn thân thiết nhưng lại xa cách như vậy.

Đặc biệt là sau khi Tư Cận Chi trở lại ...

Tư Cận Trạch nhìn chằm chằm vào quả dâu tây mà hắn trồng đêm qua trên chiếc cổ trắng ngần của cô, cụp mắt xuống, "Há miệng ra, anh đút em ăn."

"Em có thể tự ăn được mà, anh Cận Trạch ..."

"Ngoan, anh phải nhìn em ăn xong mới có thể yên tâm, nếu không, anh làm sao dám để cô chú thất vọng được?"

Tư Cận Trạch nhẹ giọng nói, nếu cô không nhìn thấy sự khát máu trong mắt anh, và biết rằng đằng sau vụ tai nạn xe cộ của cha mẹ Nhiễm không thể thoát khỏi quan hệ với hắn, thì cô thật sự bị hắn lừa.

Sau khi ngoan ngoãn để hắn đút ăn, Nhiễm Mộ Tầm cảm thấy bụng có chút cảm giác khó tiêu.

Cũng may, để duy trì hình tượng dịu dàng và ân cần của mình, Tư Cận Trạch chờ cô ăn xong, trấn an cô một chút rồi đi ra ngoài.

Còn nửa tháng nữa cô mới có thể phẫu thuật để khôi phục thị lực như trong cốt truyện. Trong nửa tháng này, nam chủ trong cốt truyện sẽ chết. Tư Cận Trạch giả làm Tư Cận Chi, cùng Nhiễm Mộ Tầm xảy ra quan hệ, thậm chí còn dụ dỗ cô ấy đi đăng ký trở thành vợ chồng hợp pháp với hắn. Sau khi mắt cô trở nên tốt hơn, Nhiễm Mộ Tầm đã biết được sự thật, đối với Tư Cận Trạch hận thấu xương. Cô càng hận hắn, hắn càng vui vẻ, đối với cô càng thêm tàn nhẫn.

Bây giờ nhân vật nam chủ sẽ không chết quá sớm, cô muốn bảo vệ cho thế giới này không tan vỡ, hoặc là gϊếŧ chết Tư Cận Trạch, hoặc là...

Là cảm hóa hắn.

Ở trong thế giới này, cô chỉ là một cô tiểu thư không có thế lực, không có sự giúp đỡ nào khác, người duy nhất có thể giúp cô là cha mẹ Nhiễm thì đã chết, thế lực ong ngoại cô bên kia có thể chống lại nhà họ Tư, nhưng cô đang bị Tư Cận Trạch theo dõi từng phút từng giờ, muốn liên lạc với ông ngoại không dễ dàng như vậy ...

Nhiễm Mộ Tầm sờ soạng đi xuống dưới nhà, đang suy nghĩ xem nên làm gì tiếp theo, đột nhiên cảm thấy động tĩnh xảy ra ở nhà Nhiễm gia bên cạnh, chỉ cách nhau một bức tường.

"Mộ Tầm? Em ở đâu vậy, Mộ Tầm?" Giọng một người phụ nữ trẻ vang lên.