Chương 8: Giới Giải Trí Phong Vân (Bảy)

Buổi tối, trước khi đến lượt diễn của mình, Tần Uyển Toa cầm kịch bản trên tay xem qua.

Nguyên thân để vào được đoàn phim, đã tìm quan hệ trong nhà lại mang vốn vào đoàn, cho nên, suất diễn của cô kỳ thật là chiếm của một nữ sinh khác.

Còn cố ý kêu biên kịch một lần nữa sửa lại nhân vật đổi vai cho mình, mới có được.

Bởi vì nguyên nhân này, Tần Uyển Toa vô cùng không được biên kịch thích, không chỉ là vậy, còn vì Tần Uyển Toa cướp vai diễn của nữ sinh kia, mà nữ sinh kia lại là tình nhân của biên kịch.

Nguyên thân yêu cầu chính là muốn thêm suất diễn, thiết yếu nhất là phải cùng vai chính có phối diễn với nhau.

Kết quả, biên kịch đích thực là cho cô thêm suất diễn, vai diễn phối hợp cũng có, chẳng qua, suất diễn này lại là vai nữ phụ ác độc.

Vai diễn này, phối diễn cùng Bạch Vũ Hà.

Nguyên thân căn bản chưa từng xem qua kịch bản, cho nên khi biên kịch thật sự dựa theo yêu cầu của cô sửa lại, kết quả, vào thời điểm chính thức quay chụp, bởi vì lại thêm biểu hiện bất mãn với kịch bản, lại bị đạo diễn mắng một hồi.

Đến nỗi lần này là Tần Uyển Toa, cô còn cảm thấy như vậy thật là gãi đúng chỗ ngứa.

Suất diễn buổi tối, chính là cô cùng Bạch Vũ Hà phối diễn.

Qua một buổi chiều, Bạch Vũ Hà rốt cuộc điều chỉnh tốt tâm tình, Đoạn Chí Huân còn cấp Bạch Vũ Hà làm rất nhiều công tác tư tưởng, sợ Bạch Vũ Hà buổi tối nhìn thấy Tần Uyển Toa, lại ăn NG.

Tần Uyển Toa thường xuyên bởi vì NG bị đạo diễn mắng, Đoạn Chí Huân thấy thành thói quen.

Chính là, nếu người yêu bị mắng, Đoạn Chí Huân thật sợ người yêu lại khóc, hắn sẽ thương tâm.

Bạch Vũ Hà nhìn ánh mắt Đoạn Chí Huân ôn nhu lại tràn ngập tình yêu, gật gật đầu, trong lòng lại nghĩ, nhất định phải dùng kỹ thuật diễn chèn ép Tần Uyển Toa để Đoạn Chí Huân nhìn thấy!



Quay chụp buổi tối cũng bắt đầu, đạo cụ sư đang bố trí cảnh tượng cuối trong lều.

Tần Uyển Toa và Bạch Vũ Hà cùng đứng ở hai sườn bên cạnh đạo diễn, tùy thời chờ đi vào trong lều quay chụp.

Đoạn Chí Huân đứng bên người Bạch Vũ Hà, chuyện giữa hắn cùng Bạch Vũ Hà tuy rằng chưa có công bố ra bên ngoài, nhưng ở đoàn phim, mọi người đều biết ‘bí mật’ này.

Cho nên, Đoạn Chí Huân cùng Bạch Vũ Hà có động tác thân mật, cũng không bị người ta nói, hơn nữa, mọi người còn đều tự giác bảo hộ đôi tình nhân.

Đạo cụ bố trí tốt, đạo diễn tiếp đón Bạch Vũ Hà cùng Tần Uyển Toa đứng ở lều: “Chúng ta trước quay một lần để tìm cảm giác, đều phải nhớ kỹ, Tiểu Tần, cô phải tiếp tục duy trì biểu hiện tốt như trưa nay, Bạch Vũ Hà cũng chạy nhanh tìm cảm giác, sự tình giữa trưa tôi không nghĩ lại muốn nhìn thấy.”

Đạo diễn nhắc lại, lại khiến cho Bạch Vũ Hà đau lòng, bất quá, tính tình đạo diễn chính là như vậy, không ai có thể nói gì.

Bạch Vũ Hà lần này cũng không biểu hiện ra thần thái ủy khuất hoặc uể oải nhụt chí, cô ta liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy Đoạn Chí Huân đang dùng ánh mắt cổ vũ nhìn chăm chú vào mình.

Trong lòng Bạch Vũ Hà tự cổ vũ chính mình, sau đó, nhìn thẳng về phía Tần Uyển Toa: “Tôi sẽ không thủ hạ lưu tình.”

Tần Uyển Toa nhoẻn miệng cười: “Không cần.”

Đạo diễn đứng trước màn ảnh thấy được biểu tình của hai người, tức khắc cảm thấy đã tìm được cảm giác, thanh hô: “Thực tốt! Các cô duy trì cảm giác, cảnh quay đầu tiên của cảnh thứ 212, action!”

Thời điểm đạo diễn hô tiếng action, trong nháy mắt, Tần Uyển Toa liền nhập diễn.

Một bước vượt đến trước mặt Bạch Vũ Hà, trên mặt đều là cao ngạo cùng khinh thường.

Trong ánh mắt tràn ngập lạnh lẽo, thẳng tắp bắn về phía Bạch Vũ Hà:“Ngươi bất quá chỉ là dã nha đầu xuất thân bình dân, ngươi dựa vào cái gì cùng ta tranh delete!”

Bạch Vũ Hà bị ánh mắt Tần Uyển Toa nhìn đến cả người hoảng sợ, phía sau lưng lập tức phát lạnh, đừng nói là tiếp được thoại của Tần Uyển Toa, cô ta căn bản đến lời kịch đều quên hết.