Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút!!!

Chương 1534: Công Chúa Điện Hạ (81)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/Dã Linh





Chương 81 (1534):

Hoàng đế nghe Đường Quả nói muốn chu du các nước, khảo sát đất nước con người cùng với đất đai các nước, thuận tiện thăm thú các quốc gia và kết bạn với họ.

Ông chỉ cảm thán một tiếng rồi cho phép.

Đây là chuyện tốt mà.

Chỉ là trong lòng ông có phần không nỡ, Quả Nhi của ông dùng thân phận là một nữ tử làm nhiều cho nước Bắc Hạ như thế, đúng là nên ghi chép vào trong sử sách.

Hoàng hậu kéo Đường Quả khóc đến đỏ mắt, kéo tay cô, làm sao cũng không bỏ, tỏ ý không nỡ.

Còn một lần đi là 5 năm, một cô nương từ nhỏ sống trong nhung lụa sao có thể phiêu bạt khắp nơi, sống cuộc sống khổ cực chứ?

Chẳng may nửa đường gặp phải thiên hoa thảm họa nào đó thì phải làm sao?

Đường Chỉ cũng lưu luyến, nhưng chàng không khuyên.

Bản thân chàng cũng hiểu, lời mình khuyên không có tác dụng, Phụ hoàng đã cho phép rồi, chàng chỉ có thể âm thầm chọn ủng hộ thôi.

Chuyện em gái có thể làm, chàng không làm nổi, cũng làm không được.

Chuyện duy nhất mà chàng có thể làm chính là học cách cai trị giang sơn cho tốt với Phụ hoàng, mới không phụ tấm lòng cực khổ của em ấy.

Nếu em ấy đã làm vậy mà chàng còn không thể duy trì tiếp sự thịnh thế này thì đó mới thật sự là một kẻ tầm thường.

Người dân nghe nói Đại Công chúa Điện hạ của họ muốn đi chu du các nước, khảo sát đất nước con người cùng với môi trường đất và nước, trao đổi những vật mà nước Bắc Hạ không có thì đều cảm kích đến rơi lệ.

Vào ngày mà Đường Quả ngồi trên xe ngựa rời đi, người dân khắp Hoàng thành đều đi tiễn cô.

Đường Khê cũng đến, đứng bên cạnh nàng ta là hai nam tử khá khôi ngô tuấn tú.

Nàng ta nhin Đường Quả, vẻ mặt phức tạp, "Người giống như Hoàng tỷ chính là Mặt Trời trên trời cao, có thể chiếu sáng cả vùng lớn, những người chỉ hưởng thụ ánh Mặt Trời ấm áp như chúng ta đây không sánh bằng. Hoàng tỷ, chúc chị bình an quay về."

Trải qua nhiều chuyện như vậy, sự ghen tị, hận thù của nàng ta với vị Hoàng tỷ này đến giờ đã biến mất.

Đường Khê cũng hiểu rất nhiều, cuộc sống của nước Bắc Hạ sẽ càng ngày càng tốt.

Giờ đây có rất nhiều đất nước đều muốn nhập khẩu hạt giống cây nông nghiệp từ chỗ này họ.

Toàn bộ dân nước Bắc Hạ ăn no mặc ấm, còn binh hùng tướng mạnh, có thể rất nhiều năm sau nữa cũng không có ai dám có ý đồ với họ.

Không có chiến loạn, cuộc đời của những Công chúa như họ sẽ dễ sống rồi.

Một khi chiến loạn xảy ra, dù có đánh được hay không thì cuối cùng Công chúa cũng không tránh khỏi việc bị đưa đi hòa thân.

Mà vị Hoàng tỷ này của nàng ta dùng một phương pháp khác làm cho nước Bắc Hạ lớn mạnh, các nước cũng không dám đối địch.

Nàng ta bái phục, cũng không ghen tỵ được nữa.

"Ta chỉ là ngứa chân, muốn đi ra ngoài thôi." Đường Quả cười nói.

Đường Khê suýt nữa là ở trước mắt mọi người trợn trắng mắt, đi thôi? Lần trước đi đã đem ba mẹ con Lâm Nguyệt Hương quay về.

Vị nữ quan đầu tiên của nước Bắc Hạ, một vị Trạng nguyên, còn có một tiểu thần y, cùng với một số hạt giống cây nông nghiệp hiếm gặp miền núi?

Bây giờ lại là 5 năm, không biết sẽ đem về biết bao nhiêu đồ.

Xe ngựa của Đường Quả từ từ rời đi, Đường Khê vẫn luôn nhìn theo hình bóng của xe ngựa mãi cho đến cuối cùng nó biến mất trong tầm nhìn.

"Điện hạ nhìn qua có vài phần ưu thương? Lần này Đại Công chúa đi thì không có ai cướp mất sự huy hoàng của Người nữa, không phải là chuyện tốt ư?"

Nghe được lời của một nam tử bên cạnh, Đường Khê trở tay tát cho hắn một cái, "Ngươi có thể cút rồi."

Nam tử không thể tin nổi ôm mặt, hắn hoàn toàn không hiểu, không phải chỉ nói một câu thôi à? Sao bị Nhị Công chúa đánh thế?

Đường Khê khẽ liếc nam tử kia, "Đồ kiến thức nông cạn, bớt châm ngòi ly gián ở trước mặt bổn Công chúa đi. Bổn Công chúa và Hoàng tỷ há có thể so sánh? Ngu muội."

=====

Dạo này mình hơi bận nên up hơi trễ ấy, mai mình sẽ cố up sớm nà.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, tối ngủ ngon nha 😘😘
« Chương TrướcChương Tiếp »