Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút!!!

Chương 1546-1547: Người đẹp thế giới Rubik (5-6)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Edit: Beltious Soulia/Dã Linh

Beta: Minh Nguyệt





Chương 5 (1546):

Người ở đây lâu đều cực kỳ thiếu cảm giác an toàn, nhìn ai cũng thấy có vấn đề, cũng thấy người ta có khả năng hại chết mình. Gánh người mới? Chuyện đó càng không thể. Bọn họ bảo vệ bản thân còn khó khăn nữa là.

Đường Quả yên lặng nhìn bốn người thương lượng, trên môi nở nụ cười nhạt.

Ân Thụy không biết cậu ta bị cản ra khỏi thành là vì cô đã thanh toán tiền phòng của khách sạn này. Trước khi hết thời hạn, người trong thành sẽ bảo đảm tính mạng cho bọn họ. Một khi bọn họ làm gì nguy hiểm, người trong thành sẽ ngăn cản ngay.

Vì sao những người đó lại biết được hành động của nhóm bọn họ? Đương nhiên là vì người địa phương của thành Hạnh Phúc là một thể với thành Hạnh Phúc, thành Hạnh Phúc có động tĩnh gì họ đều biết rõ hết.

Trong kịch bản thì vào lúc này, nhóm Địch Thần Minh cũng dự định đi buổi tối đi ra ngoài thành xem thử. Nếu nguyên chủ còn ở đây, cô ấy sẽ đề nghị bọn họ trèo lên tường thành chứ không trực tiếp ra ngoài, phòng chuyện không may xảy ra.

Bọn họ suy đoán không sai, vào buổi tối, đến một thời gian nhất định, toàn bộ người địa phương trong thành sẽ ngủ say và không thể phát hiện ra động tĩnh gì - đây là quy tắc của thành Hạnh Phúc.

Thật sự mà nói, những người mới vào đây sau mấy ngày rồi cũng sẽ phát hiện ra bí mật của thành Hạnh Phúc thôi.

Lần này Đường Quả không có cản bọn họ lại.

Cô cau mày, hỏi, "Nhất định tối nay phải ra ngoài sao?"

"Tối qua tôi thấy đến một lúc nào đó, cả tòa thành sẽ yên tĩnh lại. Cho nên có thể nói buổi tối là thời điểm tốt nhất." Dịch Ánh Tuyết đáp.

Đường Quả lộ ra ánh mắt sợ sệt, "Tôi không đi đâu. Tôi sợ lắm."

Vẻ sợ hãi của cô cũng không khiến người ta cảm thấy bực. Có thể đây là ưu điểm của người đẹp đi. Ai cũng cảm thấy, con gái sợ ra ngoài vào buổi tối cũng là chuyện hết sức bình thường.

"Vậy cô chờ ở khách sạn đi." Dịch Ánh Tuyết nói, "Tôi đi cùng A Minh ra xem thế nào."

Đường Quả vội vàng đề nghị, "Ánh Tuyết, cơ thể cô không tốt đâu. Tôi thấy đi nhiều người cũng không ổn, cứ để Địch Thần Minh đi một mình đi. Địch Thần Minh có bản lĩnh, cũng nhanh nhẹn, không dễ bị phát hiện. Chỉ đi xem có nguy hiểm thôi rồi về, nhiều người không tiện."

Dịch Ánh Tuyết suy nghĩ. Thân thể của cô quả thực không tốt, lỡ có bị làm sao thì sẽ liên lụy đến Địch Thần Minh. Cô gật đầu, đáp lại, "Được rồi. A Minh, anh đi một mình được không?"

"Nếu không được thì tôi đi cùng cậu." Ân Thụy không sợ, ngược lại còn vô cùng tò mò với bên ngoài.

Địch Thần Minh nói, "Tôi đi một mình thôi. Đường Quả nói đúng, một người sẽ tiện hơn nhiều."

Cứ như vậy, Địch Thần Minh dự định đêm khuya sẽ đi ra khỏi thành một mình.

Đường Quả hơi cong môi. Nam chính ấy à, dù có khó khăn thế nào thì cũng không dễ chết, không cần phải lo.

Hệ thống: Bụng cô nguyên bồ dao găm luôn kìa.

Màn đêm buông xuống, thành Hạnh Phúc rơi vào yên tĩnh.

Địch Thần Minh lặng lẽ trèo cửa sổ ra ngoài, lên tường thành. Dịch Ánh Tuyết chờ cạnh cửa sổ, Ân Thụy và Ân Tiểu Phỉ vẫn chưa có dấu hiệu buồn ngủ.

Còn Đường Quả, cô ngồi trên ghế, nhắm mắt lại như đã ngủ mất rồi. Thực tế là cô đang bảo hệ thống mở nhóm lên, lâu lắm rồi cô chưa nói chuyện với những người trong nhóm.

Cô vẫn nhớ có mấy người đang ở thế giới Rubik.

[Giáo Hoa]: Mọi người có đây không?

[Xích Tiêu]: Có ta đây, muội tử lại đến thế giới mới rồi à

=====

Chương 6 (1547):

[Tử Vân]: Muội tử, thế giới lần này thế nào?

[Mạc Vân Thiên]: Có gì nguy hiểm không thế? Cần gì nhớ báo đấy, muội tử tử không cần phải ngại đâu.

Đường Quả thấy ba người nhiệt tình như thế, cảm thấy rất vui, "Nếu có việc gì tôi sẽ không khách khí đâu. Quả thực là tôi vừa mới đến một thế giới khác."

[Margaret]: Thế giới ma pháp đúng không?

Margaret vô cùng mong chờ. Có thể nói những người trong nhóm đã đi cùng Đường Quả đến rất nhiều thế giới. Cô hy vọng sẽ có một ngày Đường Quả đến thế giới của mình, nên cứ mỗi lần Đường Quả xuất hiện trong nhóm nói mình đã đến thế giới mới, cô đều hỏi có phải thế giới ma pháp không.

[Emmanuelle]: Tôi mong là thế giới các vì sao văn minh của chúng tôi. Có điều nhiều hành tinh lắm, tôi chỉ mơ được thôi.

[Tiên tử Phiêu Miểu]: Thế giới nào cũng được, không đến chỗ chúng tôi là được rồi. Ở đây cái gì cũng tốt, nhưng mà... không thể ra ngoài, vậy là không tốt rồi. Ngân Hoàn, anh thấy đúng không?

[Tán nhân Ngân Hoàn]: Đúng thế. Ông đây muốn phi thăng tiên giới mà đã phải chờ gần nghìn năm rồi. Vất vả nhiều năm, kiếm mãi mới được chút đồng Rubik đều đổ vào cái thùng rút thưởng chó chết kia, chẳng biết đến bao giờ mới rút được chìa khóa nữa.

[Tiên tử Phiêu Miểu]: Để ra ngoài, bà đây cũng phải cố gắng ăn ít mặc ít hơn ngàn năm, váy vóc cũng không dám mua bao nhiêu. Tiền đều dâng hết cho thùng rút thưởng, rút ra bao nhiêu thứ kỳ quái cũng không rút được chìa khóa, thậm chí một cọng lông chìa khóa cũng không có!

[Tán nhân Ngân Hoàn]: Phiêu Miểu à, chìa khóa không có lông đâu.

Đường Quả nhìn hai người cãi nhau. Có thể là do ở thế giới Rubik quá lâu, bị thế giới Rubik bào mòn nên hai người vốn luôn điềm tĩnh, tu thân dưỡng tính trở nên nóng nảy hơn. Động một chút lại ông đây bà đây, ai cũng quen rồi.

Hai người mắng chửi một lát, mãi sau mới nhớ ra là vẫn chưa biết Đường Quả đến thế giới nào.

Chỉ cần thế giới Rubik không dịch chuyển, trong khi không cần kiếm tiền thì họ sẽ tranh thủ online nhóm.

So với chuyện chơi bời ở thế giới Rubik, họ thích nghe những chuyện Đường Quả trải qua ở thế giới khác hơn.

Mỗi lần nghe là mỗi lần đổi mới tam quan, có cảm giác như mình sống lâu quá rồi.

Thấy hai người hỏi, Đường Quả im lặng một chút rồi trả lời, "Đúng lúc ghê, tôi đang ở thế giới Rubik."

Tán nhân Ngân Hoàn và tiên tử Phiêu Miểu đồng thanh, "Cái gì cơ?"

Giáo Hoa đang ở thế giới Rubik á?

Đùa chắc!

Họ tra hỏi để xác nhận, Đường Quả nói mình đang ở thành Hạnh Phúc, còn nói ra vài chuyện đặc thù để chứng minh cho họ tin.

Chuyện này quá chấn động, đến nỗi tất cả mọi người trong nhóm đều xuất hiện.

Qua lời kể của Tiên tử Phiêu Miểu và Tán nhân Ngân Hoàn, mọi người đều biết thế giới Rubik có nhiều cơ duyên, cũng có nhiều nguy hiểm và rất khó để có thể thoát ra.

Giờ Đường Quả đang ở trong đó, họ không thể bình tĩnh nổi. Nhất là ba người anh kết nghĩa của cô, ai cũng vội vàng nghĩ cách giúp cô thoát thân. Đáng tiếc không ai đến thế giới Rubik được, nơi này không phải ai muốn vào cũng có thể vào.

[Tử Vân]: Giải quyết thế nào đây? Sầu hết cả người rồi.

[Xích Tiêu]: Sầu chết mất thôi. Làm sao bây giờ, muội tử sao lại rơi vào thế giới quỷ quái kia chứ.

=====

Lần này là thế giới có Tiên tử Phiêu Miểu và Tán nhân Ngân Hoàn nha~~
« Chương TrướcChương Tiếp »