Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút!!!

Chương 1558-1559: Người đẹp thế giới Rubik (17-18)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Edit: Beltious Soulia/Dã Linh

Beta: Minh Nguyệt





Chương 17 (1558):

Tiếng của cậu ta khiến người khác chú ý. Ân Tiểu Phỉ phản ứng đầu tiên, hét lớn, "Sao có thể nhiều như vậy?"

"Cây cũng thiên vị cho người đẹp à?" Ân Tiểu Phỉ chỉ hận mình không thể biến thành đất sét, lỡ có nắn xấu thì vẫn có thể nắn lại cho xinh đẹp hơn.

Dịch Ánh Tuyết cũng khó tin, "Đường Quả, sao cô làm được vậy?"

"Chắc do tôi đẹp." Đường Quả sờ cái sọt đầy quả mọng của mình, "Ngoại trừ lý do này thì tôi thực sự không biết vì sao cây Hạnh Phúc lại cho tôi nhiều thế."

Địch Thần Minh không thể không phục. Lúc trước gã còn nghi ngờ Đường Quả không đơn giản, nhưng mà cây Hạnh Phúc không phải thứ mà cô ta có thể điều khiển, có lẽ chỉ đơn giản là cô ta quá may mắn thôi.

Nhìn xung quanh, gã thấy có một số người chỉ có được lá cây hoặc hoa, trong lòng dễ chịu hơn một chút. Mặc dù chỉ mỗi gã là lá cây khô, nhưng ít nhất thì không phải ai cũng có quả.

Ân Tiểu Phỉ vẫn không dám ăn bậy ăn bạ, sợ mất mạng.

Nơi này quá kỳ quái, lỡ có gây ra chuyện gì thì cầu Bồ Tát cũng vô dụng.

Một lát sau, tất cả biết được loại quả này để làm gì, cũng biết vì sao nhiều người đến chỗ cây Hạnh Phúc như thế.

Những người không phải người địa phương đều có cơ hội thể hiện niềm hạnh phúc của mình với cây Hạnh Phúc một lần trong ngày, coi như là một cách cầu nguyện.

Cây Hạnh Phúc nhận được lời cầu nguyện, sẽ căn cứ vào độ hạnh phúc của họ để ban cho loại quả kia, gọi là quả Hạnh Phúc.

Nếu không phải người địa phương thì sẽ không ăn được, một khi ăn rồi sẽ biến thành người của thành Hạnh Phúc và mãi mãi không thể ra khỏi thành.

Nghe xong, Ân Tiểu Phỉ đổ mồ hôi lạnh.

Đường Quả nhìn mấy người đang cảm thấy may mắn, trong lòng vô cùng vui vẻ.

Không có cô nhắc nhở, mấy người kia chính thức đặt chân trên con đường mạo hiểm của thế giới Rubik. Cô mà nhắc nhở thì cuộc sống của bọn họ không có đặc sắc như thế được đâu.

"Bọn họ nên cảm ơn ta. Nếu ta chỉ dẫn, thế giới này giống như chương trình trên TV vậy, biết hết kịch bản thì không vui. Ta không nhắc, sau này bọn họ có nhớ lại thì sẽ thấy quãng thời gian ở đây là quãng thời gian đặc biệt nhất"

Hệ thống: Ồ, thế à? Sao nó cứ cảm thấy có mùi tàn ác ở đây nhỉ?

Vậy thì quả Hạnh Phúc có tác dụng gì?

Tác dụng lớn luôn ấy chứ, có thể đổi lấy đồng Rubik.

Đối với người địa phương, quả Hạnh Phúc là cung không đủ cầu.

Hiện tại, có ba người tươi cười vây xung quanh Đường Quả. Lúc quả Hạnh Phúc chất đầy giỏ của cô, họ đã chú ý đến cô rồi. Đường Quả phát hiện ra khi ba người này đến gần cô, những người khác không dám tiến lên.

"Cô gái, quả Hạnh Phúc không có tác dụng gì với người ngoài các cô, cô bán cho chúng tôi đi."

"Được thôi." Đường Quả cũng không có ý định giữ lại.

Nụ cười của ba người càng rộng hơn. Đường Quả chia ba phần bán cho ba người, không ai ý kiến gì cả.

Giá của một quả Hạnh Phúc là năm trăm đồng Rubik, đối với người mới đến có thể nói là một số tiền lớn.

Ân Tiểu Phỉ cầm một ngàn đồng Rubik, cảm thấy mình như đang mơ.

Dịch Ánh Tuyết thở phào một hơi, có đồng Rubik thì không cần lo bị đuổi ra khỏi thành nữa.

Không vui nhất xem chừng chỉ có Địch Thần Minh.

=====

Chương 18 (1559):

Gã tưởng lá khô vô dụng, không ngờ là nó có thể đổi được một đồng Rubik. Kết quả thế này còn khiến gã xấu hổ hơn.

"Nãy tôi có nghe nói, lá, hoa và quả của cây Hạnh Phúc sẽ không rụng. Dù là người địa phương hay người ngoài thì đều không thể hái được, nếu không sẽ lập tức bị đuổi ra ngoài thành, vĩnh viễn mất đi tư cách vào trong thành."

Ánh mắt của Ân Tiểu Phỉ rơi vào chiếc nhẫn không gian trên ngón tay Đường Quả, nuốt nước miếng một cái. Vừa nãy cô thấy Đường Quả cất một đống tiền trong đó đấy.

"Ước gì mình cũng có sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhỉ." Ân Tiểu Phỉ vốn nói trong lòng, không ngờ lại vô thức bật ra khỏi miệng. Thấy xung quanh nhìn mình, cô nàng đỏ mặt, "Đừng có cười, tôi biết tôi đang nằm mơ giữa ban ngày, cho tôi mơ chút cũng không được à?"

Địch Thần Minh muốn đi nghe ngóng thêm tin tức trong thành, nhất là khi dịch chuyển thì cần phải chú ý những gì.

Đường Quả nói, "Vậy tôi không đi cùng mọi người. Tôi mới phát tài, muốn đi mua quần áo."

"Cô cứ đi đi."

Địch Thần Minh tin là có khả năng người và cây của tòa thành này đều cuồng nhan sắc.

Khi không có mâu thuẫn, kẻ như Địch Thần Minh sẽ cho người ta cảm giác gã là một người lạnh lùng, không thích lại gần ai và cũng không dễ kết bạn. Đúng là thiết lập nhân vật của nam chính.

"Ngồi đợi Địch Thần Minh rút chủy thủ thọc ta."

Bốn người kia đi rồi, Đường Quả cầm quạt đi đến cửa hàng, vừa cười vừa giao lưu với hệ thống.

Cô nghĩ, không biết lần này Địch Thần Minh sẽ lựa chọn như thế nào, liệu có giống như trước hay không? Dù sao đi nữa, cô cũng quyết định sẽ không lộ ra bí mật của thế giới này cho gã và trông coi cả nhóm.

Muốn mạo hiểm thì tự mà mạo hiểm đi, thế mới kí©h thí©ɧ chứ?

Hệ thống: Ký chủ vui vẻ là được. Kể cả cô có vặt cổ Địch Thần Minh lúc này, nó cũng không phản đối.

Đường Quả lựa váy trong cửa hàng rồi mượn phòng thử đồ thay bộ sườn xám, khoác lên chiếc váy xòe màu đen. Cô vẫn cầm cây quạt trong tay, nó không chỉ là trang sức mà còn là vũ khí của cô. Thêm nữa, váy đen đi cùng quạt xếp vẫn đẹp.

Cô bước ra ngoài trên đôi cao gót, đến chỗ rẽ thì bị một người cản lại.

Cô hơi nâng cằm, đôi mắt đẹp đẽ nhìn người trước mặt, môi cong lên, "Anh đẹp trai này, anh đang cản đường tôi đó."

"Tôi tìm cô."

Hệ thống: Đàn ông ở thế giới này đều thẳng thắn vậy à? Không dịu dàng tí nào, nhỡ con gái nhà người ta sợ rồi chạy mất thì sao?

"Tìm tôi làm gì?"

"Ra chỗ khác nói."

Không đợi Đường Quả phản ứng, xung quanh cô lập tức thay đổi thành một căn phòng.

Cô tìm một chỗ ngồi xuống, rót cho bản thân một chén trà, "Không đợi ở chỗ của mình mà còn đến tận đây tìm tôi, anh cũng rảnh thật đấy. Nói đi, tìm tôi làm gì?"

Người đàn ông đến bên cạnh cô, ngồi xuống. Trang phục anh ta đang mặc là kiểu cũ, trông như người cổ đại.

Ánh mắt anh nhìn gương mặt Đường Quả, đôi mày kiếm hơi nhíu, "Thật ra tôi cũng không biết. Cảm nhận được cô ở đây thì đến thôi."

=====

Anh nhà lên sàn rồi nhá, mọi người cùng đoán xem người ta có thân phận gì nào?

Phiêu Miểu và Ngân Hoàn cũng sắp xuất hiện rồi nhen~~
« Chương TrướcChương Tiếp »