Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút!!!

Chương 1622-1623: Người đẹp thế giới Rubik (81-82)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Edit: Beltious Soulia/Dã Linh

Beta: Minh Nguyệt





Chương 81 (1622):

Quay sang mấy người kia. Giờ tất cả đang đứng ở khu vực rút thưởng, bắt đầu bỏ tiền vào hoặc quét thẻ.

Một ngàn đồng Rubik là được rút một lần.

Dù đã bỏ ra rất nhiều tiền mua đồ, nhưng ai nấy cũng còn hàng trăm triệu đồng Rubik trong tay.

Vận may của bọn họ khá tốt, ngay từ phút đầu đã rút được rất nhiều đồ hiếm. Ai cũng vui, dù là Địch Thần Minh biết thừa không thể rút được chìa khóa cũng khá kích động khi thấy được những món đồ ấy.

Nhưng mà gã vẫn muốn rút được chìa khóa. Có chìa khóa rồi, việc rời khỏi đây sẽ đơn giản hơn. Gã vẫn rất kiêng kỵ linh hồn bí ẩn kia.

Cả nhóm rút thưởng liên tục, mười lần, hai mươi lần, rồi năm mươi lần, tiền càng ngày càng ít đi.

"Sao vẫn không có được chìa khóa?" Ân Tiểu Phỉ không chịu nổi, lẩm bẩm, "Sắp hết tiền rồi, nếu vẫn không có chìa khóa thì phải ở lại đây nữa sao?"

Chương Nhạc nghe Ân Tiểu Phỉ nói vậy, vốn định cho cô nàng mượn tiền nhưng lại thôi.

Tiền thì anh ta không thiếu, có thể nói là vô hạn. Cơ mà nếu như Ân Tiểu Phỉ chỉ muốn ra ngoài, e là sẽ ở đây không đi mất.

Anh ta thầm cảm ơn thùng rút thăm. May là tỷ lệ rút ra chìa khóa gần như bằng không.

"Chị cũng không rút được chìa khóa." Dịch Ánh Tuyết rời khỏi khu rút thưởng. Cô còn ít tiền, không thể rút thêm nữa. Lỡ xài hết mà vẫn không có chìa khóa, chẳng phải lại quay về thời điểm bắt đầu hay sao?

"Anh cũng không được."

"A Minh, anh thì sao?" Dịch Ánh Tuyết hỏi.

Cô đã chấp nhận kết quả này, dù sao thì thế giới Rubik cũng rất bí ẩn, đâu thể muốn vào thì vào muốn ra thì ra. Cô muốn có thuốc trị bệnh nan y phải trải qua nhiều nguy hiểm thế mà, sợ là muốn rút được chìa khóa ra ngoài còn khó hơn.

Địch Thần Minh lạnh lùng lắc đầu, "Không rút được."

Mặc dù không rút được chìa khóa nhưng gã rút được một thanh chủy thủ. Người bí ẩn nói, đây là thần khí, để đối phó với người cấp cao ở thế giới Rubik như Đường Quả.

Cách sử dụng cũng đơn giản, chỉ cần đối phương không để ý, đâm vào tim người ta là được.

Những thành chủ khác cũng vậy, không thể chịu được một nhát đâm đó.

"Không sao, chúng ta kiếm được nhiều đồ tốt ở đây như vậy, không thể không trả giá." Dịch Ánh Tuyết nghĩ thông, ôm tay Địch Thần Minh, "A Minh, chúng ta cứ ở lại đây đi. Tích tiền nhiều hơn, giờ ai cũng có thực lực rồi, một ngày nào đó sẽ có thể ra ngoài."

"Ngày đó là ngày nào chứ?" Địch Thần Minh không chịu được nữa, hỏi ngược lại.

Mấy người Đường Quả kia rõ ràng là chủ thành của thế giới Rubik, ấy mà lại giả làm người thường để nhìn bọn họ vùng vẫy khổ sở, nhìn bọn họ vì mong muốn của mình mà bước từng bước đến cái chết.

Nghĩ đến đó, Địch Thần Minh chỉ muốn hủy diệt thế giới này.

Ở đây có biết bao người đâm đầu vào kiếm tiền chỉ để ra ngoài, không phải sao? Rút thưởng ở thùng rút thăm cũng không rút được chìa khóa, kết quả như thế không phải là đang trêu ngươi bọn họ à?

"A Minh đừng nóng, chuyện gì đến sẽ đến. Đây là một nơi khá tốt, chỉ cần dám làm là sẽ có được những thứ mình muốn."

"Chuyện ra ngoài thì cứ từ từ. Ở đây có anh, có em, chúng ta bên nhau, không gì không khắc phục được cả."

====

Chương 82 (1623):

Dịch Ánh Tuyết đã nghĩ kỹ, dù gì cô cũng mới dạo một vòng với Diêm Vương. Lâu lắm mới ra ngoài được cũng chẳng sao cả. Mà kể cả không thể ra ngoài, chỉ cần có Địch Thần Minh bên cạnh, cô cũng cảm thấy đủ rồi.

"Đúng vậy, chuyện gì đến sẽ đến."

Ân Tiểu Phỉ bừng tỉnh, nhìn về phía Chương Nhạc.

Cô nàng nghĩ, nếu như cứ vậy mà đi ra, có thể cô nàng sẽ không bao giờ gặp được Chương Nhạc nữa.

Cô nàng không ngốc, kể từ khi Chương Nhạc xuất hiện giúp đỡ mình, hai người đã hấp dẫn nhau. Cô nàng nhận ra được, có thể Chương Nhạc cũng là người của thế giới Rubik như Đường Quả.

Nói thật, nếu như cô nàng rút ra được chìa khóa, có khả năng sẽ rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Sau mấy tháng ngắn ngủi, cô nàng đã không nỡ rời xa Chương Nhạc. Nhìn anh ta côn đồ mất nết là vậy, cơ mà khi cô nàng gặp nguy hiểm, dù miệng nói mấy câu chê đần nhưng anh ta vẫn cẩn thận che chở cho mình.

Anh ta không giống với những tổng giám đốc bá đạo giàu có trong ảo cảnh của cô. Cứ gần anh ta là cô nàng sẽ đấu võ mồm nhưng đến phút cuối anh ta vẫn nhường nhịn cô nàng, dù cô nàng có đánh thế nào anh ta cũng không đánh trả. Anh ta không nói được lời ngon tiếng ngọt, luôn chê bai cô nàng, nhưng đến thời điểm quan trọng, anh ta sẽ mang đến cho cô một chút niềm vui nho nhỏ. Nếu cô nàng thực sự tức giận, anh ta sẽ mang biểu cảm côn đồ để dỗ cô vui.

"Chị Ánh Tuyết nói đúng, ở đây cũng không phải không tốt." Ân Tiểu Phỉ huých Ân Thụy, "Anh hai có thấy thế không?"

Ân Thụy vuốt mặt, hoàn toàn cạn lời.

Cậu ta thừa biết suy nghĩ của Ân Tiểu Phỉ, chẳng phải là không nỡ xa cái tên rách quần cà lơ phất phơ kia hay sao?

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không có Chương Nhạc, em gái cậu ta không thể an toàn đến đây. Dù ngoại hình anh ta chẳng ra gì nhưng tính cách lại khá tốt, cũng là một tên máu mặt, dư sức bảo vệ em gái cậu ta.

"Ừ, ở đây rất tốt." Ân Thụy nói.

Cậu ta nghĩ kỹ rồi. Bố mẹ đã mất, hai anh em nương tựa nhau, Ân Tiểu Phỉ muốn ở lại đây, cậu ta cũng dự tính ở lại.

Hạnh phúc của em gái rất quan trọng. Người ở ngoài kia là người, người trong đây cũng là người, mà giờ họ cũng không tính là người bình thường, ở lại cũng tốt.

Ân Tiểu Phỉ mừng thầm, xem ra anh cô đã đồng ý.

Chương Nhạc luôn để ý hai anh em, nghe vậy mừng muốn chết. Anh ta đến bên cạnh Ân Tiểu Phỉ, "Này cô, nếu không thích đi đây đi đó thì ở lại thành Giao Dịch đi, chúng ta hùn vốn mở cửa hàng." Anh ta nhìn Ân Thụy, "Anh trai thấy có được không?"

Ân Thụy: Đổi giọng nhanh thế, được cái có tâm.

Có thể nói, ngoại trừ Địch Thần Minh thì ai cũng chấp nhận ở lại.

Cả nhóm đi về, dự tính làm theo kế hoạch.

"Nhóc con, giờ đã tin chưa? Không rút được chìa khóa đâu. Người vào đây hàng ngàn hàng vạn, nhưng số người ra chỉ lẻ tẻ, còn từ rất lâu về trước. Mà những người kia, không biết đã phải ở lại bao lâu."

_

Soulia: Hỏi lần nữa, thành Giao Dịch có bán chồng không? Không cần như Cung Úy, giống Chương Nhạc hoặc Tạ Vận cũng được!!!
« Chương TrướcChương Tiếp »