Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút!!!

Chương 1632-1633: Người đẹp thế giới Rubik (91-92)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Edit: Beltious Soulia/Dã Linh

Beta: Minh Nguyệt





Chương 91 (1632):

Đường Quả biết chuyện Địch Thần Minh mua tay nhưng cô không để ý. Hiện tại Địch Thần Minh không đáng để lo ngại nữa.

Gã nghĩ thế giới Rubik không tốt mà? Thế sao sau khi bị mất tay còn đặt hy vọng vào cửa hàng ở thành Giao Dịch của cô chứ?

Gã nghĩ thế giới Rubik không tốt là bởi vì thế giới này quá tốt, tốt đến nỗi gã không thể lợi dụng và kiểm soát được. Người mạnh ở đây có rất nhiều, đối với một kẻ chỉ coi mình là trung tâm thì đột nhiên trở thành một tấm bèo trôi nổi trong ao, không thể nắm giữ vận mệnh là một chuyện hết sức giày vò.

Khoảng thời gian khốn khổ của Địch Thần Minh mới chỉ bắt đầu. Cuộc đời của gã còn dài, đau đớn mỗi ngày còn khó chịu hơn là cái chết.

Dịch Ánh Tuyết sẽ càng ngày càng phát triển, Địch Thần Minh sẽ càng ngày càng biếи ŧɦái, rồi cuối cùng thì hai người trở mặt với nhau.

Hệ thống nghe Đường Quả phỏng đoán, không nhịn được, lên tiếng, [Ký chủ đại đại, cô cũng nhẫn tâm thật. Nói thế nào thì Dịch Ánh Tuyết cũng là một người lương thiện trọng tình nghĩa mà.]

"Ý mi là sao?"

[Không có gì, chỉ là cảm thấy Địch Thần Minh không xứng với cô ấy.]

"Có xứng hay không thì hiện tại Dịch Ánh Tuyết cũng sẽ không bỏ rơi Địch Thần Minh. Tình cảm của cô ấy với Địch Thần Minh khá sâu đậm, nhưng mà dù có sâu đến mây thì cũng sẽ bị thời gian làm phai nhạt, nhất là khi một bên trả giá và bao dung nhưng bên còn lại thì cố phá hủy. Những gì Địch Thần Minh hưởng bây giờ là những gì gã đã từng đối xử với Dịch Ánh Tuyết."

[Ý của ký chủ là sau này Dịch Ánh Tuyết sẽ rời bỏ Địch Thần Minh?]

"Sao mà ta biết được?"

Hệ thống: Hừ hừ, cô không biết cô đang nói gì sao? Nhìn cô kìa, rõ ràng đã biết chắc rồi.

Đáng ghét!

Bỏ qua chuyện của Địch Thần Minh và Dịch Ánh Tuyết, Chương Nhạc và Ân Tiểu Phỉ tổ chức một đám cưới rất lớn ở thành Giao Dịch.

Người ngoài không ai biết được thân phận của Chương Nhạc, nhưng những người tham dự nhìn đội hình đã biết cả nhóm không đơn giản, ai cũng vội vàng chúc phúc.

Trong hôn lễ, gương mặt Địch Thần Minh cũng âm u. Dù gã và Ân Thụy đã từng là anh em nhưng hiện tại gã không muốn chúc phúc gì cả.

Ân Thụy nhìn gã như thế, cũng không nói gì.

Hành vi của Địch Thần Minh khiến cậu ta thất vọng, nhưng gã còn sống là cậu ta vui rồi.

Cậu ta cũng không thuyết phục gì cả. Cũng như Dịch Ánh Tuyết, cậu ta hiểu rõ Địch Thần Minh. Càng nói sẽ càng sai, càng nảy sinh mâu thuẫn.

Ân Thụy không nói gì với Địch Thần Minh, Địch Thần Minh lại cầm rượu đến trước mặt Ân Thụy. Gã không thể khôi phục hai tay, không thể làm gì khác ngoài mang theo một cái móc để cầm một vài vật nhỏ.

Nhìn động tác của gã, Ân Thụy vui vẻ, vội nâng chén với gã. Cậu ta hoàn toàn không ngờ Địch Thần Minh lại nói, "Tình anh em của chúng ta cắt đứt từ hôm nay."

Chén rượu trong tay Ân Thụy run lên. Cậu ta không biểu hiện gì lạ, dù sao nay cũng là ngày vui của em gái cậu ta.

Ân Thụy cố gắng giữ nụ cười trên mặt, "Thần Minh này, cậu nói vớ vẩn gì thế?"

Tuy Địch Thần Minh làm sai nhưng tình anh em của hai người không phải giả, cậu ta hy vọng Địch Thần Minh có thể quay đầu, có một tương lai thật tốt.

"Tư tưởng khác biệt, cậu đã chọn ở lại đây, bỏ quên thế giới ngoài kia để giúp người ở đây, tôi còn gì để nói với cậu nữa?"

Ân Thụy cười khổ, "Thần Minh, đối với tôi và Tiểu Phỉ mà nói, thế giới ngoài kia cũng chỉ là vật ngoài thân."

=====

Chương 92 (1363):

"Tiểu Phỉ đã tìm thấy hạnh phúc của em ấy, ở lại cũng tốt. Đối với hai anh em chúng tôi, ở đây hay ngoài kia cũng không khác gì nhau. Cậu muốn ra ngoài thì cũng đâu cần phải đoạn tuyệt tình cảm chứ."

Khỏe môi Địch Thần Minh nở một nụ cười lạnh, "Không. Cậu đã chọn về phía bên kia, sau này không còn gì với tôi nữa rồi, biết đâu lại thành đối thủ. Ân Thụy à, đến lúc đó tôi sẽ không hạ thủ lưu tình."

Nói xong gã uống cạn chén rượu, quay người rời đi.

Dịch Ánh Tuyết vội vàng xin lỗi Ân Thụy. Đưa quà cho Ân Tiểu Phỉ xong, cô nhanh chóng đuổi theo Địch Thần Minh.

"Em không hiểu tại sao anh Thần Minh lại thành như thế." Ân Tiểu Phỉ biết chuyện, nói với Chương Nhạc, giọng rầu rầu.

Chương Nhạc an ủi, "Con người thay đổi mỗi ngày. Đời người ai chẳng phải trải qua nhiều chuyện khác nhau, còn có thể vì một chuyện nào đó mà thay đổi lớn. Nếu hắn ta đã mặc kệ tình cảm của mọi người thì thôi đi. Hắn ta cực đoan như vậy, sau này hạn chế gặp mặt."

Nếu không phải Đường Quả còn có kế hoạch, việc Địch Thần Minh suýt gϊếŧ chết chủ thành Huyễn Kính Tạ Vận đã đủ để họ chém gã thành nghìn mảnh, nghiền xương thành tro rồi.

Mấy người Dịch Ánh Tuyết hiểu điều này, phải may mắn lắm Địch Thần Minh mới còn được sống.

"Quên đi."

Ân Tiểu Phỉ mặc chiếc váy cưới xinh đẹp, tay trong tay với Chương Nhạc nhưng đôi mắt vẫn hướng về phía Dịch Ánh Tuyết. Đến khi bóng lưng của Dịch Ánh Tuyết biến mất rồi cô nàng mới dời mắt đi, "Chỉ khổ chị Ánh Tuyết."

"Tiểu Phỉ, đó là lựa chọn của cô ấy. Với tình cảm của cô ấy và Địch Thần Minh, cô ấy sẽ không bỏ hắn lúc này. Cô ấy là một người trọng tình trọng nghĩa."

"Thôi, hôm nay là ngày hai ta thành hôn, đừng nghĩ chuyện khác làm gì. Chúng ta còn rất nhiều việc chưa xong đấy."

Ân Tiểu Phỉ phản ứng lại, khuôn mặt đỏ lên.

Mấy ngày sau đám cưới, thế giới Rubik lại dịch chuyển.

Ân Tiểu Phỉ và Ân Thụy có thể coi là cư dân chính thức của thành Giao Dịch, không cần phải gian khổ đi lại như người khác nữa. Đường Quả cũng không hứng đi chơi, vậy nên chỉ còn Địch Thần Minh và Dịch Ánh Tuyết rời đi.

Khi bầu trời tối đi, Dịch Ánh Tuyết giữ lấy cánh tay Địch Thần Minh, "A Minh, tin em, em sẽ đưa anh ra ngoài. Ra ngoài rồi chúng ta kết hôn nhé?"

Địch Thần Minh không trả lời, chỉ cười châm chọc.

Bầu trời sáng lên, trên quảng trường lại có thêm rất nhiều người từ thành khác đến. Một số người mơ màng, một số thì lại vui vẻ xông đến chỗ cửa hàng.

Lần này Tiên tử Phiêu Miểu và Tán nhân Ngân Hoàn không đi. Họ có kha khá tiền, dư sức ở lại thành Giao Dịch một thời gian dài. Đã vậy họ còn là bạn trong nhóm của Đường Quả, được cô "thiên vị" cho chỗ ở, dù không có giấy tờ bất động sản như Chương Nhạc nhưng cũng gần giống vậy, chỉ cần họ muốn ở lại là sẽ ở lại được.

"Đi theo Giáo Hoa là tốt nhất." Tán nhân Ngân Hoàn đắc ý uống rượu, "Giáo Hoa này, bao giờ cô với người kia tổ chức hôn lễ thế?"

"Mấy ngày nữa, nhanh thôi." Đường Quả mỉm cười.

Tiên tử Phiêu Miểu cũng cười, "Giáo Hoa định ở lại đây bao lâu?"
« Chương TrướcChương Tiếp »