Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút!!!

Chương 2106-2107: Nữ phụ trong truyện nam chính (53-54)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/Dã Linh

Chương 53 (2106):

Vốn cô đã hết sức chống đỡ, lại dùng bùa sức mạnh mà Margaret cho, làm cho toàn thân tràn trề sức lực. Song chỉ có một mình cô ra ngoài, cũng không thể đưa theo người khác.

Lúc này cô mới cầu cứu mọi người trong nhóm, Tử Vân cho cô đan dược mà người thường có thể dùng được, còn hỏi cô là thế giới này có thuốc bổ sung năng lượng không, làm thành dạng viên thuốc năng lượng đưa cho cô.

Hiệu quả không phải là quá thần kỳ, nhưng sau khi uống xong sẽ giúp người ta dần dần hồi phục. Dựa vào bình thuốc năng lượng ấy mà đội của cô cùng với mấy người trong ekip bị lạc cuối cùng đã tìm được đường ra, không một ai bị thương, mọi người đều cho rằng đây là kỳ tích.

Chuyện này bị giấu đi, rốt cuộc thì fan của cô rất quá khích, một khi lộ ra thì sẽ dễ khiến người hâm mộ phẫn nộ. Mà cô giờ đây chỉ muốn yên ổn làm một diễn viên tốt chứ không muốn ngày nào cũng lên hot search cả.

Từ ngày bị hủy dung ấy thì cô đã lên hot search đủ nhiều rồi.

Mặt khác, cô đang âm thầm điều tra xem khi ấy ai là người đã gây ra sự cố ngoài ý muốn mà lại không giống ngoài ý muốn kia, còn có chương trình thực tế này sao lại đi lạc cơ chứ? Chẳng lẽ người đó đã thâm nhập đến bên cạnh cô rồi?

Ôn Nhã Vy nhìn bức ảnh kia, không nhịn được mà hỏi: Giáo Hoa cũng ở thế giới hiện đại ư?

Ở trong nhóm này, cô đã biết có rất nhiều thời không song song. Dù nhìn có vẻ giống nhà ăn của thế giới hiện đại, song cũng không nhất định là ở cũng một thế giới với cô.

Cô cũng không muốn nghiên cứu sâu hơn mấy thứ này, chỉ là hỏi thôi.

Hệ thống thay Đường Quả đáp lại một tiếng "Phải" rồi không lên tiếng nữa. Mọi người trong nhóm cũng đã quen, Ôn Nhã Vy cũng rất bận, lúc nãy chẳng qua là tranh thủ lúc nghỉ ngơi mới bấm điện thoại thôi.

Cất điện thoại xong thì cô lại quay phim tiếp. Cô còn phát hiện ra bên cạnh có người đang thảo luận sôi nổi chuyện gì đó nữa. Mấy người đó thấy cô đến thì chào hỏi ngay, cô thuận miệng hỏi, "Đang nói chuyện gì thế?"

"Là Cam Anh Anh đó, nghe nói cô ta dựa vào vị kim chủ kia của mình mà đã tiến ra quốc tế, trước mắt đang ở một nước nào đó quay một bộ phim bom tấn, còn đóng vai nữ phụ rất quan trọng, thời lượng lên sóng rất nhiều. Hẳn là bộ phim này sang năm sẽ được công chiếu, Cam Anh Anh đúng là đã bước ra quốc tế."

Người thân thiết với Ôn Nhã Vy bảo, "Nếu không phải khi ấy chị Nhã Vy gặp chuyện thì bây giờ chắc chắn sẽ không phân cao thấp với Cam Anh Anh rồi."

Ôn Nhã Vy chỉ cười cười, cô nói một câu, ai cũng có con đường của mình.

Cô biết chuyện Cam Anh Anh dựa vào một vị kim chủ. Trong giới này vốn không có bí mật, chỉ là xem đùi bạn có to không, đùi lo thì không ai dám đυ.ng. Đùi của vị kim chủ mà cô ta dựa vào hiển nhiên là rất to mới khiến cô ta ở trong giới giải trí muốn gió có gió muốn mưa được mưa.

Nếu là lúc trước thì cô chắc chắn sẽ so tài cao thấp với Cam Anh Anh, song người gặp nạn một lần như cô đã thông suốt rồi. Không cạnh tranh những thứ này nữa, đóng phim là việc mà cô thích, nhân lúc bây giờ thay đổi phong cách, làm một diễn viên chân chính thật ra cũng rất hay.

Mọi người thấy Ôn Nhã Vy không quan tâm thì cũng không bàn luận nữa, trong lòng chỉ nghĩ Cam Anh Anh kia đúng là tốt số.

"Thực ra Lý Phàm cũng không tệ, Tổng Giám Đốc Đường, tôi thấy đồng ý với đề nghị của cậu ấy để có thể giữ được dự án này cũng là một chuyện tốt. Có quan hệ thông gia thì hạng mục này cũng vững chắc rồi."

Không chỉ vững chắc, dựa vào cây đại thụ như Lý Phàm quả thật là tiền đồ vô lượng. Một đứa con gái mà thôi, vốn chính là dùng để liên hôn, bọn họ không hiểu bố Đường đang nghĩ gì nữa.

Bố Đường nghe thế thì tức đến mức thở một hơi, đó là quan hệ thông gia à?

Trước không nói đến việc con gái ông không thích Lý Phàm, chỉ nói việc bên cạnh gã có vô số người phụ nữ, người nào người nấy đều không có danh phận, nói dễ nghe thì là tình nhân, nói khó nghe thì chính là đồ chơi của gã.

Bố Đường sa sầm mặt, "Tôi sẽ không đồng ý."

"Tổng Giám Đốc Đường, giờ không có ai dám đầu tư vào dự án này rồi, tiền vốn của chúng ta cũng sắp cạn kiệt."

Bố Đường nhướng mày, điềm tĩnh, "Hay là tặng hai đứa sinh đôi của anh cho Lý Phàm đi? Tôi thấy hẳn là cậu ta sẽ không phản đối đâu."

"Còn nữa, không phải ông có một đứa con gái đang học tiến sĩ sao? Người đẹp, lại có học vấn, chắc chắn cậu ta sẽ không từ chối."

"Giám Đốc Trần, ông có đứa cháu gái sống nhờ ở nhà ông nhiều năm rồi nhỉ, cũng tặng luôn đi. Dù gì các người cũng không phản đối, đưa qua một lượt thì Lý Phàm chắc chắn sẽ đồng ý đầu tư, tôi thấy cái này cũng được."

Nói xong, bố Đường thấy vẻ mặt của mọi người xám ngoét lại thì trong lòng vô cùng sảng khoái. Mấy cái tên này chỉ biết ức hϊếp con gái cưng của ông thôi.

=====

Chương 54 (2107):

Bố Đường nói gì cũng không đồng ý, hội cổ đông cũng không còn cách nào, dù gì cũng không thể thật sự trói Đường Quả lại đem đến tặng cho Lý Phàm đúng chứ?

Dù muốn thì họ cũng chẳng dám làm. Nếu thật sự chọc bố Đường bực lên thì cũng chẳng qua có quả ngọt mà ăn.

Sau đó, họ chỉ đành tạo áp lực với bố mẹ Đường. Thậm chí bác cả của Đường Quả còn đến tìm cô, nói rõ lợi hại với cô cùng với hiện nay công ty đang đối mặt với khó khăn gì.

Nếu còn không có tiền vốn đầu tư nữa thì dự án đó sẽ thất bại, đến lúc đó không thu được bất kỳ lợi nhuận gì thì không nói, còn sẽ gây ra tổn thất cực lớn. Lúc đó thì quy mô của cả Đường Thị đều có thể bị thu hẹp lại rất nhiều.

Trước mắt thì bên ngoài đã loáng thoáng nghe được chuyện tiền vốn của Đường Thị sắp bị đứt đoạn, cổ phiếu ngày càng tụt dốc.

"Ý của bác cả là?"

"Tiểu Quả à, từ nhỏ con luôn là một đứa bé ngoan. Con là người nhà họ Đường, Đường Thị này cũng có phần của con. Giờ rơi vào tình cảnh thế này, bác cả mong con có thể giúp một tay."

Đường Quả hơi nhíu mày, "Thế bác cả định bảo con làm gì thế?"

"Thực ra cũng không phải là chuyện làm khó gì con, con biết Lý Phàm chứ? Nghe nói con và cậu ta còn là bạn cùng trường, chỉ nhỏ hơn con một khóa. Chàng trai trẻ này không xem thường được, bản lĩnh không nhỏ."

Bác cả của Đường Quả vừa nói vừa quan sát biểu cảm của cô. Thấy cô từ đầu tới cuối vẫn giữ vẻ điềm nhiên, ông ta cũng chẳng đoán chuẩn được trong lòng cô đang có suy nghĩ gì.

Nhưng hôm nay đã tìm được cô rồi thì chắc chắn phải nói rõ, "Bố mẹ con giờ vì chuyện của công ty mà hôm nào cũng bận đến sức đầu mẻ trán, chắc hẳn là con không biết đâu nhỉ? Cũng phải, hai em ấy sợ con lo lắng nên chắc chắn sẽ không kể chuyện công ty với con. Các em ấy chỉ mong con giống như một cô công chúa nhỏ, luôn vui vẻ."

"Nhưng bác cả con sắp không nhìn tiếp được nữa, bố con nói gì cũng là em trai bác, mà Đường Thị của chúng ta phát triển được đến ngày hôm nay đúng là không hề dễ dàng. Trong này có hơn phân nửa là tâm huyết của em ấy."

"Bác cả, bác muốn nói gì cứ nói thẳng."

"Không phải con đã hủy hôn với Trương Hành rồi sao? Ý của bác là cậu Lý Phàm này không tệ, còn nghe nói hai con có quan hệ khá tốt, nói chuyện được với nhau. Con xem có thể tìm cậu ấy hỏi thử, hỏi xem có thể đầu tư vào hạng mục mà trước mắt chúng ta đang tiến hành không?"

Bác cả của Đường Quả không nói thẳng rằng bảo cô trở thành người của Lý Phàm, có thể thấy ông ta vẫn có chút đầu óc. Ông ra chỉ nói là công ty gặp khó khăn, trước mắt bố mẹ Đường đều rất bận bịu. Lại nói lý phàm có thể giải quyết được vấn đề này, cuối cùng lại nói Đường Quả quen với Lý Phàm.

Nếu là cô gái bình thường thì khi nghe như vậy, dù có thật sự ghê tởm hay chán ghét Lý Phàm thì chắc chắn cũng sẽ đi tìm gã. Đến lúc đó cô phải đồng ý điều kiện gì thì tất cả đều do cô tự nguyện, không liên quan gì đến ông ta.

Ai mà biết cô vì Đường Thị mà hy sinh như thế chứ?

Kế hoạch của bác cả cô Đường Quả rất hay, đáng tiếc là cô không mắc bẫy.

"Bác cả, con và Lý Phàm không thân, cậu ta chính là một kẻ lăng nhăng. Cậu ta sẽ không vì một câu của con mà đồng ý đầu tư đâu."

"Không thử thì làm sao biết, lẽ nào con muốn tận mắt nhìn thấy Đường Thị lụn bại sao?"

Thấy dáng vẻ cuống cuồng của ông ta, Đường Quả cúi đầu cười khẽ, "Bác cả, thực ra dự án này, các cổ đông tập hợp lại với nhau thì chưa chắc đã không thể gom được một số vốn để chống đỡ. Các sản nghiệp dưới danh nghĩa của Đường Thị vẫn kiếm được kha khá, chống đỡ qua hai tháng này cũng có thể nhìn thấy ánh bình minh. Bác quay về tìm người góp vốn còn hơn ở đây gửi gắm hy vọng vào con."

"Tiểu Quả, con thật sự định thấy chết không cứu sao? Con...Bố mẹ con xem như đã uổng công nuôi con rồi."
« Chương TrướcChương Tiếp »