Chương 2114-2115: Nữ phụ trong truyện nam chính (61-62)

Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/Dã Linh

Chương 61 (2114):

Không lâu sau, Đường Quả nghe hệ thống truyền đến tin người phụ nữ kia đã lấy được ngọc bội. Đồng thời bên trên cũng gấp rút tiến hành nghiên cứu, nhân viên nòng cốt trong việc nghiên cứu đều đã nhỏ máu liên kết với miếng ngọc rồi.

Giờ đây ngọc bội tương đương với một phòng làm việc tuyệt mật, hệ thống thương thành trong đó chỉ còn những tư liệu khoa học tiên tiến, đủ mọi lĩnh vực đều có cả. Nhưng mỗi lần chỉ có thể lấy ra những tài liệu cùng cấp bậc, thứ này đã bị hệ thống cài đặt lại từ đầu, chỉ có khi họ nghiên cứu ra được sản phẩm khoa học kỹ thuật có cấp bậc tương ứng mới có thể mở ra tầng kế tiếp, lấy được tài liệu cao cấp hơn.

[Ký chủ đại đại, làm vậy thế nào?] Hệ thống hiển nhiên là đến tranh công, thế giới này thực ra không có sức mạnh thần bí, dù trong hệ thống thương thành có bí kíp tu luyện thì cũng chẳng thể tu luyện được. Vì thế Lý Phàm mới càng ham mê những thứ thành phẩm không tệ kia, thực ra hệ thống này càng giống sản phẩm đến từ một hành tinh có nền khoa học kỹ thuật phát triển. Có rất nhiều đồ trong đó đều có liên kết với khoa học kỹ thuật.

Đường Quả khen tặng hệ thống một lượt rồi lại bảo nó phải chú ý nhất cử nhất động của Lý Phàm.

Dạo này Lý Phàm sống rất tốt, tiền tài, địa vị, xe sang, người đẹp gã đều có cả. Giờ đây trên thế giới này ai cũng không thể làm gì được gã. Nhất là tháng trước, gã đến nước Phù Tang tìm cảm giác tồn tại một chuyến, mấy người kia thật sự cho rằng người phụ nữ của Lý Phàm gã có thể dễ động đến chắc?

Không biết lúc này Thiên Hoàng kia còn nằm mơ thấy ác mộng không nữa.

Sáng sớm hôm nay, Lý Phàm cũng giống như lúc trước, tỉnh dậy trên giường của người phụ nữ mà gã yêu nhất, cũng chính là mối tình đầu của gã - Ngô Tuyết.

Giường rất rộng, nằm bên trái gã là Ngô Tuyết, bên phải là Từ Thi Linh. Nhắc đến Từ Thi Linh, tuy rằng đã quen với gã một hai năm, nhưng cô nàng này rất kiêu ngạo. Cũng chính vì trong hai năm này bên cạnh gã ngày càng có nhiều phụ nữ, cô nàng cuối cùng mới chấp nhận sự thật này, chính thức trở thành người phụ nữ của gã.

Từ Thi Linh vốn rất xinh, song vì những người phụ nữ khác đã uống mấy viên thuốc kỳ lạ kia mà cô nàng cũng không còn xuất chúng trong số những người phụ nữ như trước. Gần đây cô nàng rất ngoan, tâm trạng của Lý Phàm tốt nên định cho cô nàng uống viên thuốc đó.

Hệ thống thương thành có một điểm vẫn khá tốt, tuy có rất nhiều sản phẩm có số lần hạn chế sử dụng, song loại thuốc này ngược lại không có. Một viên thuốc có thể duy trì được 10 năm, chỉ cần còn đủ tiền thì có thể mua mãi.

Từ Thi Linh mở mắt ra thì thấy Lý Phàm đang nhìn mình, cô nàng đỏ mặt, trở nên e lệ thẹn thùng.

Lý Phàm rung động liền muốn mở hệ thống thương thành ra, định mua một viên thuốc cho Từ Thi Linh. Chẳng ngờ là gã vừa dùng ý thức thì không liên hệ được với hệ thống, Lý Phàm biến sắc, xoay người xuống giường.

"Anh Phàm!"

Lý Phàm chẳng hề ngoái đầu nhìn Từ Thi Linh cùng với Ngô Tuyết mới thức dậy ở sau lưng, gã vội vã rảo bước về phía thư phòng ở tầng 3, không hề nhận ra mình đang mang dép trái.

Ngô Tuyết nhìn bóng lưng của Lý Phàm, có phần khó hiểu, "Có chuyện gì mà Tiểu Phàm hấp tấp thế nhỉ, dép cũng mang lộn luôn?"

"Em cũng không hiểu, chị Tuyết này, không phải là một người chị em nào đó của chúng ta lại gặp chuyện đấy chứ?" Từ Thi Linh nói với giọng chua chua, "Lần nào anh Phàm cũng giận dữ thế này cả, còn không phải là vì cô gái khác gặp chuyện à?

Ngô Tuyết cũng nghĩ như vậy, hai người đều muốn ngủ thêm một lúc, thực ra mấy cô cũng chẳng tốt bụng mà đi quan tâm cô gái khác có an toàn hay không đâu, mọi thứ chẳng qua là vì Lý Phàm thích nên mới giả vờ thôi.

Không có người phụ nữ nào thật sự muốn chia sẻ người đàn ông của mình cả.

=====

Chương 62 (2115):

Lý Phàm nhốt mình trong phòng sách cả nửa ngày trời, mấy người phụ nữ của gã thấy không thích hợp bèn nhao nhao gõ cửa hỏi có chuyện gì.

Lúc đầu Lý Phàm còn nói có vài chuyện, đừng đến làm phiền gã, thái độ xem như khá ôn hòa. Sau đó Lý Phàm vì không thấy hệ thống nữa mà trở nên cáu gắt, nhất là vì hệ thống biến mất dẫn đến những món đồ mà gã mua cũng không thấy nữa luôn.

Trừ phi là lúc cấp thiết, bằng không thì trước giờ gã sẽ không lấy mấy thứ này ra, dù là mấy người phụ nữ của mình thì gã cũng chưa từng nghĩ đến việc để họ biết bí mật này. Cho nên mấy cô chỉ biết gã rất bí ẩn, có thể lấy ra vài món đồ kỳ lạ, gã cũng không có ý định để lộ hệ thống thương thành, dù là Ngô Tuyết cũng vậy.

Giờ hệ thống mất rồi, kéo theo bất kỳ món đồ nào gã cũng chẳng thể lấy ra được nữa. Gã có thể có được ngày hôm nay, có thể thoải mái vả mặt đủ nhân vật thuộc tầng lớp trên, có tiền tiêu không hết, có thể khiến nữ thần mình thích, mấy cô gái mình ưa trở thành người phụ nữ của gã còn không phải là vì dựa dẫm quá nhiều vào hệ thống thương thành đó sao?

"Sao lại biết mất được chứ?"

"Sao mà cái gì cũng mất hết cả vậy."

"Rõ ràng là đã liên kết rồi mà."

Hai mắt Lý Phàm đờ đẫn, gã lẩm bẩm, ỉu xìu ngồi trên ghế, ngón tay cũng chẳng nhấc lên nổi.

[Lý Phàm, ngươi đã bước lêи đỉиɦ cao của cuộc đời, cũng đã giành được bạch phú mỹ, vậy nên sứ mệnh của bổn hệ thống thương thành đã hoàn thành. Ngươi có được hệ thống lâu như vậy thì hẳn là đã thu lượm được vô số kiến thức, cũng giành được rất nhiều cái lợi. Quãng đời còn lại ngươi phải tự đi rồi.]

"Ngươi là ai?"

"Ngươi là hệ thống thương thành?"

"Vì sao ngươi muốn xóa bỏ mối liên kết với ta?"

"Có thể liên kết lại lần nữa được không?]

[Lý Phàm, ngươi đã bước lêи đỉиɦ cao của cuộc đời, vậy nên sứ mệnh của bổn hệ thống thương thành đã hoàn tất. Kế tiếp bổn hệ thống phải đến những thế giới khác để tìm người gặp thất bại, liên kết để giúp người đó bước đến đỉnh cao. Lý Phàm, ngươi đã là một người trưởng thành rồi, phải họ được cách dùng năng lực của mình để giành lấy mọi thứ, ngươi cảm thấy những thứ mà hệ thống cung cấp cho ngươi còn chưa đủ ư? Dù cho là đầu heo thì cũng đã cưới được bạch phú mỹ.]

Lúc Lý Phàm còn chưa kịp thức giận thì giọng nói máy móc đã không còn, dù gã có kêu gào thế nào thì nó cũng không xuất hiện lại.

"Thống tử, ta từng nói với mi chưa nhỉ, mi giống một con chó!

Hệ thống không vui, [Ký chủ đại đại, tôi không phải chó, nhưng tôi là chân chó của cô.]

Đường Quả: "... "

"Có phải là gần đây mày quá nhàm nên mới dọa Lý Phàm chứ gì?"

[Nào có đâu, tôi đây là đến thông báo với Lý Phàm, tuy gã đã không còn hệ thống thương thành nhưng gã cũng đã nhờ có nó mà giành được vô số lợi ích. Giờ dưới danh nghĩa của gã còn có hai công ty, vô số tiền tài, còn có rất nhiều người vợ là động lực của gã, chỉ cần làm ăn đàng hoàng thì đời này không thiếu cơm ăn áo mặc, vẫn ở đỉnh cao của cuộc đời như trước.

Là một người trưởng thành, không nên chỉ biết đòi hỏi, cứ mãi đòi người ta cho con cá ăn, cũng phải học cách tự mình câu cá. Chỉ có kỹ năng tự mình học mới có thể không ngừng giành được rất nhiều thứ. Tôi chỉ là cảm thấy gã quá kiêu ngạo, tốt bụng nhắc lại cho gã trước."

Đi theo Đường Quả đến nhiều thế giới như vậy, ở thế giới này có người mù quáng muốn giành lấy, đương nhiên cũng không thiếu người biết nắm bắt thời cơ, dù có bán mạng cố gắng thì cuối cũng vẫn bước đến đỉnh cao cuộc đời. Nó không cảm thấy nói thế có gì sai cả.