Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút!!!

Chương 1423 - 1424: Cô gái ngoan ngoãn hắc hóa (59-60)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/Dã Linh





Chương 59 (1423):

Ô Linh Linh tưởng rằng đồn cảnh sát quản không nổi, không ngờ chuyện này vừa lộ ra thì bên trên lập tức ra mệnh lệnh, giam Ô Linh Linh. Còn giam bao nhiêu ngày thì không nói.

Dù thế nào cũng không cho phép Ô Linh Linh làm hỏng việc thi đại học của Đường Quả, bọn lưu manh kia thì giam càng lâu hơn. Tần Nhã Lan còn ở một bên xin tha thứ, nói Ô Linh Linh không hiểu chuyện.

Không hiểu chuyện?

Ô Linh Linh nhỏ hơn Đường Quả chưa tới 1 tuổi, năm nay Đường Quả 18, năm sau Ô Linh Linh cũng 18, đều sắp trưởng thành rồi, còn không hiểu chuyện gì chứ.

Mẹ Đường đã hoàn toàn mất đi mọi suy nghĩ về cái gọi là tình chị em.

Bà bắt tay với bố Đường, muốn phơi bày chuyện này ra.

Ô Linh Linh hại con gái bà, ở thế giới trong mơ, con bé âm thầm chịu đựng hết mọi đau khổ.

Cuối cùng nỗi đau ẩn dưới sự tươi sáng kia bị lộ ra, tất cả đều không đồng tình với Tiểu Quả nhà bà, mà là chỉ trích.

Nếu đã như vậy, Ô Linh Linh làm những chuyện quá đáng thế này, vì sao không thể để lộ ra chứ?

Trong một ngày, cả nước đều biết mấy chuyện này của Ô Linh Linh.

Buổi chiều, Đường Quả tinh thần sảng khoái bước ra khỏi phòng thi.

Nghe được chuyện Ô Linh Linh bị các phương tiện truyền thông thi nhau đưa tin, cô cong môi lên, "Vậy thì khiến cho Ô Linh Linh 'hot' thêm chút đi, nếu ả ta đã không biết xấu hổ thì sau này đừng cho ả ta mặt mũi nữa."

[Ok, ký chủ đại đại.]

Dưới sự giúp đỡ của hệ thống, Ô Linh Linh "vang danh" một lần.

Chuyện của ả ảnh hưởng nghiêm trọng vô cùng, còn có chứng cứ rành rành, bị vô số dân mạng lên án.

Vậy nên, ả thật sự bị giam một thời gian.

Đường Quả thi đại học xong mấy ngày rồi cũng không được thả ra.

Dù là Lục Cảnh cũng không có cách bảo lãnh Ô Linh Linh ra ngoài. Chuyện ảnh hưởng lớn như vậy, Ô Linh Linh chắc chắn sẽ bị phê bình nặng, dạy dỗ một thời gian rồi mới có thể ra ngoài.

Ô Linh Linh làm những chuyện kia, hắn đã biết.

Ô Linh Linh vậy mà có quan hệ với Đao ca, hắn cũng biết nốt. Trong lòng có phần bực bội, nhưng cuối cùng vẫn chọn tha thứ, hắn thật sự thích Ô Linh Linh.

Nhưng hắn không biết, Ô Linh Linh và bọn lưu manh Đao ca còn có tiếp xúc thân thể.

Đến nay, hắn vẫn không biết, trên đầu mình đã là một mảnh thảo nguyên rồi.

Hắn càng không biết, mọi chuyện mà trước mắt hắn trải qua, bố Lục đều xem ở trong mắt. Thất vọng vô số lần đã thành bình tĩnh, trong lòng ông ta âm thầm từ bỏ hắn mà chuyển qua bồi dưỡng đứa con giỏi giang khác của mình.

Dù nể mặt mẹ của hắn, Lục Cảnh ở nhà họ Lục, nhiều nhất là có thể sống cơm áo vô lo, nhưng tuyệt đối không thể tiếp nhận Lục Thị nữa.

Lúc Đường Quả nghe hệ thống kể những thứ này thì còn vui hơn thi đại học được điểm tuyệt đối.

Từ sau khi chuyện kia của Ô Linh Linh truyền ra, mẹ Đường đã cắt đứt quan hệ với Tần Nhã Lan.

Những người thân khác trong gia tộc biết chuyện Ô Linh Linh làm, đương nhiên cũng không muốn lui tới với Tần Nhã Lan nữa.

Tần Nhã Lan thế mà còn muốn mẹ Đường dàn xếp ổn thỏa, lúc đó Ô Linh Linh làm nhiều chuyện xấu như thế, lần nào cũng muốn nhà người bị hại nhượng bộ, lý gì chứ?

Ô Linh Linh không lo học không thoát khỏi liên quan với hai vợ chồng Tần Nhã Lan, vậy nên người thân thế này thôi đừng nhận nữa, ai biết lúc Ô Linh Linh nhớ đến họ, nhìn không vừa mắt liệu có làm loạn gì không.

Nhà họ chẳng có một học sinh giỏi có thể đạt đến gần điểm tuyệt đối chắc như đinh đóng cột, ai chống lưng cho bọn họ chứ.

Công bố kết quả thi đại học, thiếu một điểm là đạt điểm tuyệt đối.

Nhà họ Đường đều rất vui, những người đồng lứa của Đường Quả cũng cảm thấy tự hào vì cô.

Ô Linh Linh đã được thả ra, là Lục Cảnh đến đón ả.

"Linh Linh, vì sao em lại dính líu đến Đao ca?" Giọng nói của Lục Cảnh có phần trách cứ.

Gần đây Ô Linh Linh vốn sống không thoải mái, nghe được câu này thì lập tức nổi khùng lên, "Lục Cảnh, anh đây là có ý gì? Anh đang nghi ngờ em? Anh không nói tiếng nào đã đi rồi, em không tìm được anh nhờ giúp, tìm người khác không được sao?"

=====

Chương 60 (1424):

"Linh Linh, anh đã gửi tin nhắn cho em rồi, mẹ anh bệnh nặng vào bệnh viện, anh đi thăm bà."

Dáng vẻ làm càn làm bậy, không hiểu chuyện của Ô Linh Linh vẫn khiến Lục Cảnh có phần mệt tâm.

Trong những chuyện khác, Ô Linh Linh muốn làm ầm ĩ với hắn thế nào, hắn đều sẽ không thấy sao cả.

Nhưng mẹ hắn là người duy nhất mà hắn quan tâm, cũng là người thân duy nhất của hắn trên thế giới này.

Giờ mẹ hắn bệnh nặng, hắn chẳng qua là quay về thăm mẹ mình, trong lúc này cũng đã gửi tin nhắn cho cô ấy.

Không ngờ rằng, đợi khi mẹ hắn xuất viện quay về, Ô Linh Linh lại gây ra nhiều chuyện như vậy.

Đi phá hoại việc thi đại học của Đường Quả thì thôi không nói, hắn từng nghe Ô Linh Linh nói, mọi người nhà họ Đường đều không thích ả.

Hắn có thể hiểu được loại cảm giác đó, dẫu sao ở nhà họ Lục, trừ mẹ hắn ra thì cũng chẳng ai thích hắn, thậm chí những tình nhân khác của bố hắn còn thường xuyên ở trước mặt mẹ hắn nói mấy lời tưởng thật mà là giả, mới khiến mẹ hắn tức đến bệnh.

Cho nên đi phá Đường Quả thi đại học, hắn chỉ cảm thấy là bên phía Đường Quả chọc tức Ô Linh Linh.

Thứ mà hắn không thể chấp nhận được là, Ô Linh Linh dây dưa với Đao ca.

Hắn và bọn Đao ca vẫn luôn đối đầu.

Ô Linh Linh không biết kẻ đứng sau lưng, nhưng hắn biết rất rõ ràng.

Lần này, người phụ nữ làm mẹ hắn tức đến bệnh nặng chính là mẹ của một vị thiếu gia nào đó của nhà họ Lục - người đứng sau đại ca của Đao ca.

"Sau này đừng qua lại với Đao ca nữa."

Lục Cảnh nghĩ đến việc Ô Linh Linh cũng đã chịu ấm ức, dịu giọng nói.

Dẫu sao thì Ô Linh Linh cũng đã theo hắn nhiều năm như vậy, còn vì sự bất cẩn của hắn, vì hắn mà phá thai 2 lần.

Thực tế hắn thật sự thích Ô Linh Linh, trong mơ hồ, hắn lại cảm thấy cả hai không nên như vậy.

Nhớ lại lần này, mẹ hắn nằm trên giường bệnh, kéo tay hắn nói, muốn hắn cố gắng một chút.

Trong lòng hắn chua xót, hắn dắt tay Ô Linh Linh, "Linh Linh."

"Gì?" Giọng của Ô Linh Linh không tốt, nhưng cũng không có ý trách Lục Cảnh tiếp.

Ả và bọn Đao ca là quan hệ gì, trong lòng ả rõ ràng vô cùng.

Thật sự làm ầm lên, những chuyện kia lộ ra căn bản không có chỗ tốt nào với ả.

Giờ ả không có cách nào về nhà, người nhà họ Đường ghét ả. Mẹ ả cảm thấy ả mất mặt, bố ả suốt ngày chỉ biết uống rượu đánh bài, vốn không để ý đến đứa con gái này.

Nơi ả sống, đủ loại tiêu xài, còn phải dựa vào Lục Cảnh.

Do đó, ả không thể thật sự chọc tức Lục Cảnh.

Lục Cảnh cũng nói chuyện mềm mỏng với ả rồi, ả cũng thấy được thì thôi. Nếu Lục Cảnh không để ý đến ả nữa thì ả thật sự không nhà mà về rồi.

Mọi sự tự tin mà giờ ả có đều đến từ Lục Cảnh.

"Linh Linh, lần này mẹ anh bệnh rất nặng." Lục Cảnh do dự một chốc rồi nói, "Anh không muốn cứ như thế này tiếp, Linh Linh, anh không muốn để mẹ mỗi lần nhìn thấy anh đều sẽ lộ ra vẻ đau lòng và buồn bã."

"Ý của anh là gì?"

"Anh muốn về nhà, Linh Linh, anh muốn quay về, đi theo bên cạnh bố anh học tập, có thể sẽ không có tiền đồ lớn, nhưng ít nhất đủ để mẹ anh không lo lắng nữa. Hơn nữa, chúng ta cũng không thể sống thế này mãi, đúng không?"

Lục Cảnh nói chuyện cẩn thận từng li từng tí, chỉ lo chọc giận Ô Linh Linh.

Ô Linh Linh lần này ngược lại không tức giận, nhỏ giọng hỏi, "Vậy em làm sao?"

"Anh đưa anh đi cùng, em thấy được không?"

Mắt Ô Linh Linh sáng lên, "Thật sự?"

"Đương nhiên là thật, nếu anh không định đưa em về dùng thì sao sẽ nói với em mấy thứ này chứ?"

Ô Linh Linh biết gia thế của Lục Cảnh rất tốt, hình như là thiếu gia của tập đoàn Lục Thị gì đó, có gì mà không bằng lòng chứ.
« Chương TrướcChương Tiếp »