Chương 1425 - 1426: Cô gái ngoan ngoãn hắc hóa (61-62)

Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/Dã Linh





Chương 61 (1425):

[Ký chủ, Lục Cảnh định đưa Ô Linh Linh về thành phố của nhà họ Lục, hẳn là thời gian trước mẹ hắn ta bệnh nặng, hắn có phần tỉnh ngộ rồi.]

"Vị thiếu gia nhà họ Lục kia có phản ứng gì?"

[Đối phương hình như không để ý lắm đến Lục Cảnh, cho rằng Lục Cảnh của hiện tại căn bản không phải đối thủ của hắn. Hắn còn đang vui vẻ vì Lục Cảnh bị cắm sừng đó.]

"Thế thì nhắc nhở hắn, nhìn qua Lục Cảnh hiện tại xem như nát, chỉ cần cho hắn ta cơ hội, hắn ta tuyệt đối sẽ cấp tốc vượt qua rất nhiều người. Nếu thân đã ở nhà quyền quý thì đừng thiếu cảnh giác với bất cứ đối thủ nào, ít nhất, trước khi giành được quyền thừa kế cả Lục Thị thì đừng xem thường bất kỳ kẻ cạnh tranh nào."

Hệ thống cười thầm, [Ký chủ yên tâm đi, tôi đã theo dõi Lục Cảnh rồi, chỉ cần hắn ta làm ra bất kỳ chuyện xuất sắc gì, tôi sẽ ngay lập tức dùng đủ loại biện pháp khiến vị thiếu gia kia của nhà họ Lục hiểu rõ chỗ đáng sợ của Lục Cảnh. Đến lúc đó hắn ta sẽ ngồi không yên rồi.]

"Làm tốt lắm, Thống tử, trí thông minh của mi nâng cấp hơn rồi đấy, đã biết mượn dao gϊếŧ người rồi." Đường Quả không keo kiệt mà khen làm hệ thống vui vẻ vô cùng.

[Còn không phải là đi theo bên người ký chủ đại đại, học được rất nhiều sao? Giờ chúng ta chỉ cần cho vị thiếu gia nhà họ Lục kia thấy sự trưởng thành của Lục Cảnh, tin rằng hắn ta sẽ nhanh chóng nghĩ cách đối phó với Lục Cảnh. Lục Cảnh bây giờ không phải Lục Cảnh của sau này, thủ đoạn của vị thiếu gia kia đủ đối phó với hắn ta rồi. Vả lại, còn có một điểm yếu trong tay hắn như Ô Linh Linh nữa, đến lúc đó mọi chuyện phơi bày ra, Lục Cảnh sợ là tức ngất xỉu.]

Nói đi nói lại, hệ thống cảm thấy nó và ký chủ nhà nó rất giống Boss phản diện âm thầm nấp trong bóng tối làm việc.

Bỏ đi, không lo nữa, chỉ cần ký chủ đại đại cảm thấy hả giận là được.

Ô Linh Linh cùng Lục Cảnh quay về thành phố kia của nhà họ Lục, nhưng hắn không dám đưa ả về nhà họ Lục.

Một là, nhà họ Lục tương đối phức tạp, hắn sợ Ô Linh Linh bị ức hϊếp.

Hai là, tình huống bây giờ của Ô Linh Linh, bị đưa về, mấy ả tình nhân kia của bố hắn chắc chắn sẽ mỉa mai mẹ hắn.

Nói gì thì nói, Ô Linh Linh làm gì có mặt mũi để sánh với nhà họ Lục.

Nhà họ Lục tốt xấu gì cũng là một gia tộc thượng lưu, dù anh em trong gia tộc có lộn xộn, đưa một ả lông bông không làm được trò trống gì về, chắc chắn sẽ thành trò cười.

Lục Cảnh thích Ô Linh Linh, nhưng trong lòng hắn, người quan trọng nhất vẫn là mẹ hắn, người đã sinh hắn, nuôi hắn.

Hắn cũng sợ mẹ hắn không chấp nhận Ô Linh Linh.

Hắn không thiếu tiền, nên thuê một căn nhà để Ô Linh Linh ở, tiền cũng cho đủ, Ô Linh Linh cực kỳ hài lòng.

Lục Cảnh thấy Ô Linh Linh không có ý kiến gì, yên tâm đi theo bố Lục học.

Lục Cảnh sắp 20 tuổi rồi, đã trưởng thành. Chưa học xong cấp 3 đã thôi học, nói thật lòng, thiếu gia tiểu thư nhà họ Lục vốn không đặt hắn vào mắt.

Dù sao thì trong lòng ông Lục, mẹ hắn rất khác biệt nên hắn được đối xử không giống với những người con còn lại.

Lúc ban đầu, mọi người đều không để ý.

Vẫn là nhờ có hệ thống, vị thiếu gia nhằm vào Lục Cảnh kia mới hiểu được điểm đáng sợ của hắn ta.

Đầu óc của Lục Cảnh vô cùng thông minh, gần như vừa học là biết.

Dù sai lầm khắp nơi, chỉ cần từng sai một lần thì tuyệt đối sẽ không có lần hai.

Lục Cảnh thế này cuối cùng khiến cho vị thiếu gia có năng lực cạnh tranh mạnh nhất kia sợ hãi rồi, cho rằng phải ngăn cản sự trưởng thành của Lục Cảnh, nếu không dựa vào sự đặc biệt của mẹ hắn ta với bố Lục, nói không chừng Lục Cảnh có thể sẽ xoay người.

=====

Chương 62 (1426):

Đường Quả lên đại học, vừa hay là đại học ở thành phố có Lục Thị kia, đại học của thành phố này xem như là ngôi trường nổi tiếng đứng đầu toàn quốc.

Đương nhiên, thực tế cô cũng có thể chọn trường đại học không yếu hơn, thậm chí là tốt hơn trường này.

Nhưng từ trong nguyện vọng của nguyên chủ, cô thấy được tâm nguyện ban đầu của cô ấy chính là trường đại học này.

Thế thì, cô đương nhiên là muốn hoàn thành tâm nguyện nhỏ nhoi này rồi.

Từ khi hệ thống để lộ cho vị thiếu gia ấy rằng Lục Cảnh không phải là một kẻ đơn giản, chỉ cần cho Lục Cảnh chút cơ hội nhỏ đều có khả năng vùng lên sau này thì hắn ta cũng không xem nhẹ Lục Cảnh nữa, bắt đầu âm thầm đối phó với Lục Cảnh, thậm chí còn kéo không ít kẻ giúp.

Lục Cảnh quả nhiên không thuận lợi như thế nữa, gần như không có cơ hội biểu hiện.

Thậm chí, vì vị thiếu gia kia hãm hại khiến cho trong lòng bố Lục dần dần có cảm giác Lục Cảnh là bùn nhão không trét được tường*.

*Bùn nhão không trét được tường (烂泥扶不上墙): Chỉ người vô dụng, năng lực kém; trình độ thấp; không có thành tựu; không ra đời được,...

Sự thất vọng, trách cứ, lạnh nhạt của bố Lục làm cho chút tự tin ban đầu trong lòng kia của Lục Cảnh mất đi.

Một khi không có người cổ vũ, không có ai muốn tin tưởng năng lực của hắn, người này tất sẽ sa sút tinh thần.

Cách đả kích một người có hiệu quả nhất chính là đánh bại sự tự tin, lòng tin của hắn, nghiền nát hết mọi hy vọng của hắn, khiến hắn ta cảm nhận được sự lạnh nhạt của toàn thế giới, mỗi ngày đều có thể nghe được âm thanh toàn thế giới hoài nghi năng lực của mình, đều cho rằng hắn ta là một khối bùn loãng.

Dù người kia có xuất sắc đi nữa, xác suất hết 99% đều sẽ vì thế mà sa ngã, sẽ không bùng lên nửa phần hy vọng.

Nếu Ô Linh Linh không phải là một ả lông bông mà là một cô gái lương thiện hồn nhiên rộng rãi, tràn đầy năng lượng tích cực, có lẽ có thể kéo Lục Cảnh từ trong vũng lầy ra.

Đáng tiếc, Ô Linh Linh không phải người như vậy, so với Lục Cảnh, ả thậm chí còn sa đọa hơn.

Mỗi ngày Lục Cảnh đều mệt như chó, về nhà còn phải chịu sự cáu kỉnh của Ô Linh Linh. Trong sinh mệnh của hắn, sự ấm áp duy nhất chỉ đến từ mẹ hắn.

Nhưng sau đủ loại biểu hiện của hắn, ánh mắt mẹ nhìn hắn cũng tràn đầy bi thương và thất vọng.

Vậy nên, nơi ấm áp duy nhất của hắn cũng không thể cho hắn ấm áp nữa.

Lục Cảnh đang nghi ngờ, hắn có phải là vốn không có năng lực, bất kể hắn làm thế nào đều không thể làm tốt.

Vị thiếu gia kia nhìn thấy dáng vẻ chán nản kia của Lục Cảnh thì thở phào một hơi.

Đương nhiên, vẫn còn chưa xong.

Điểm yếu Ô Linh Linh này chẳng phải còn chưa sử dụng sao?

Bọn họ không chọn đưa thẳng những tấm ảnh kia cho Lục Cảnh, mà là ban ngày lúc Lục Cảnh bận rộn, Đao ca gọi Ô Linh Linh ra ngoài chơi.

Vô tình để lộ cho Ô Linh Linh một số chuyện liên quan đến Lục Cảnh, khiến cho sắc mặt Ô Linh Linh thay đổi rõ rệt.

"Đao ca, anh đang nói giỡn đúng không?"

"Sao có thể nói giỡn chứ, anh có người bạn làm việc ở Lục Thị, đối tượng kết hôn tương lai của thiếu gia nhà họ Lục chắc chắn đều là trong vòng kia của bọn họ. Hơn nữa, biểu hiện của Lục Cảnh không tệ, đã có không ít thiên kim nhìn trúng hắn rồi."

Trong lòng Ô Linh Linh rất hoảng loạn, Lục Cảnh sắp 20 tuổi của bây giờ quả thật càng ngày càng đẹp trai.

Bộ tây trang mặc trên người hắn rất vừa vặn, khiến ả bị mê hoặc..

Ả thích Lục Cảnh, một là thích tiền của anh ấy, hai là thích thân thể đẹp đẽ của anh ấy, ba là thích Lục Cảnh luôn nghe theo lời ả.

Ả biết rõ rằng có rất nhiều nữ sinh vừa ý Lục Cảnh.

Nhưng ả vẫn nghĩ, Lục Cảnh là của ả, mãi mãi là của ả.

Giờ nghe được lời của Đao ca, trong lòng ả vô cùng hoảng loạn.

"Người Lục Cảnh thích là em. Anh ấy sẽ không thích những người phụ nữ kia."