Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút!!!

Chương 1441 - 1442: Cô gái ngoan ngoãn hắc hóa (77-78)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/Dã Linh





Chương 77 (1441):

"Dù gì cũng phá thai một lần rồi, Linh Linh, cưng phá thêm lần nữa cũng chẳng sao. Vẫn để Lục Cảnh đi cùng cưng, hắn ta sẽ chăm sóc tốt cho cưng, hơn nữa, hắn ta cũng chỉ nghĩ là mình không cẩn thận thôi. Yên tâm đi, chuyện giữa anh và cưng, anh sẽ giúp cưng giữ bí mật, sẽ không nói cho Lục Cảnh."

"Linh Linh, lúc trước không phải cưng nói Lục Cảnh vì áy náy nên đối xử với cưng càng tốt ư? Giờ cưng vì sự bất cẩn của hắn mà lại phá thai, hắn ta sẽ đối tốt với cưng hơn, đây đối với cưng mà nói cũng là một cơ hội, ahahaha."

Đao ca nói xong, xung quanh im lặng một lúc.

Không lâu sau, Ô Linh Linh mở miệng, "Vậy được rồi, chẳng qua sau này đừng chơi lớn vậy nữa, Đao ca, anh phải đảm bảo, những chuyện này tuyệt đối không được để Lục Cảnh biết. Nếu lại chơi như thế nữa thì em từ chối, tương lai em còn phải kết hôn với Lục Cảnh, em nghe người ta nói, phá thai nhiều lần sau này sẽ không thể sinh con."

"Được được được, nghe cưng tất, sau này anh bảo các anh em đều cẩn thận chút."

Nghe được mấy lời khó nghe, vẻ mặt của khách mời một lời khó nói hết, ánh mắt nhìn Lục Cảnh đầy vẻ đồng tình.

Ả Ô Linh Linh này gan cũng lớn thật, chơi ra mạng người với gã đàn ông khác, toàn bộ đều đổ lên đầu Lục Cảnh.

Lục Cảnh bị cắm sừng mà không hay biết, còn tưởng vì mình không cẩn thận hại Ô Linh Linh đi phá thai.

Ả phụ nữ này ác thật đấy.

Ô Linh Linh đã không thể nói nên lời, đoạn ghi âm này xuất hiện, dù ả không có văn hóa, không có tầm nhìn đi nữa thì cũng hiểu rõ, ả và Lục Cảnh không thể như lúc ban đầu rồi.

Không, nên nói là, Lục Cảnh sẽ không cần ả nữa.

Ả đưa mắt nhìn xung quanh, nhìn thấy ánh mắt châm chọc chế giễu kia, bầu trời tựa như tối sầm lại.

Đột nhiên, ánh mắt ả rơi vào vị trí của Đường Quả.

Vừa nhìn thì thấy được Đường Quả thế mà đang cười, sợi dây trong não kia của ả đứt mất.

Không biết ả lấy sức từ đâu, bò từ dưới đất lên xông đến trước mặt Đường Quả.

"Có phải mày vui lắm phải không?? Đường Quả, mày nhìn thấy kết cục hôm nay của tao có phải vui mừng lắm không AAAAAAAA?" Ô Linh Linh giống như điên rồi, không cần mạng mà xông đến chỗ Đường Quả.

Móng tay dài duỗi về phía mặt Đường Quả, "Nếu không phải mày, tao có thể có hôm nay sao?"

"Đều do mày, đều do mày, Đường Quả, đều do kẻ đạo đức giả là mày. Nếu không phải mày, tao sẽ không gặp nạn, cũng sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy, hôm nay cũng sẽ không xấu mặt trước đám đông, Lục Cảnh cũng sẽ không vứt bỏ tao."

Mắt thấy Ô Linh Linh muốn tát lên mặt Đường Quả, Kiều Các che chở cô, nhấc chân lên định đá Ô Linh Linh, nhưng bị Đường Quả ngăn lại.

Vào khoảnh khắc Ô Linh Linh xông đến trước mặt cô, cô lật tay tát lên mặt ả, ném ả bay thẳng ra ngoài 3 mét.

Mặt Ô Linh Linh nháy mắt sưng vù lên.

"Linh Linh, tôi có lòng tốt đến tham gia hôn lễ của cô, cũng không ngờ cô sẽ làm ra loại chuyện kia, giờ còn muốn đổ lỗi lên đầu tôi, cô có phải quá không nói lý rồi không?"

"Đường Quả, mày đừng ngụy biện, nếu không phải mày, tao sẽ rơi vào kết cục hôm nay sao?" Ô Linh Linh hung ác nói, "Đều do mày, đều trách mày, thấy bộ dạng của tao mày vui lắm đúng không? Đúng rồi, mày chắc chắn rất vui."

"Cô nói tôi có lỗi với cô, hại cô có kết cục như ngày hôm nay, vậy cô nói xem tôi có lỗi với cô chỗ nào, làm sao hại cô có kết cục hôm nay?"

Ô Linh Linh đã bị phẫn nộ và tuyệt vọng làm choáng váng đầu óc, không cần nghĩ đã nói toẹt ra, "Lúc đó nếu không phải mày làm mất điện thoại, làm tao gọi không được, không có cách nào đưa tiền cho Đao ca, tao sẽ rơi vào kết cục hôm nay sao?"

Lời vừa buông ra, người xung quanh mặt đầy ngao ngán.

Ả Ô Linh Linh này đúng là không biết xấu hổ, Tổng Giám đốc Đường đây là tai bay vạ gió mà.

=====

Chương 78 (1442):

"Ô Linh Linh, lúc cô nói câu này cô có từng nghiêm túc nghĩ chưa?"

"Tôi vốn không có nghĩa vụ giúp cô, cô so đo là tôi làm mất điện thoại, không nhận được cuộc gọi của cô, không đưa tiền cho cô, nên mới dẫn đến việc cô rơi vào tay bọn lưu manh, thậm chí đến giờ vẫn còn dây dưa với chúng, đúng không?"

"Chẳng lẽ không đúng sao?" Ô Linh Linh căm phẫn nói, "Nếu lúc đó mày không mất điện thoại, đưa tiền đến tay Đao ca, sao tao có thể rơi vào kết cục kia? Vậy nên Đường Quả, mọi bi kịch của tao ngày hôm nay đều do mày gây ra."

Đối mặt với trình độ vô liêm sỉ của Ô Linh Linh, những người có mặt ở đó đều được đổi mới Tam quan.

Họ đã nhìn thấy đủ loại người mặt mo, nhưng họ chưa bao giờ thấy một kẻ hoàn toàn không biết xấu hổ như Ô Linh Linh.

"Ô Linh Linh, cô đừng ra ngoài làm mất mặt nữa, tính thời gian thì Đường Quả người ta cũng lớn hơn cô một tuổi thôi mà? Lúc đó cô học lớp 9, người ta học lớp 10, cô không lo học cho tốt, cả ngày sống vất vưởng bên ngoài, chọc trúng bọn lưu manh bị chúng bắt đi, đó là cô đáng đời."

"Cô cầu cứu Tổng Giám đốc Đường, đừng nói là điện thoại của cô ấy mất rồi, dù không mất thì cô ấy cũng chẳng có nghĩa vụ đến cứu cô. Nếu thật sự nghe máy, Tổng Giám đốc Đường có lòng tốt có thể sẽ báo cho bố mẹ cô một tiếng, hoặc là báo cảnh sát. Rốt cuộc cô có hiểu rõ hay không, Tổng Giám đốc không phải bố mẹ cô, không lo nổi cho cô, cũng không có trách nhiệm phụ trách cuộc sống của cô. Cô sống hay chết, cũng không có chút quan hệ nào với cô ấy cả."

"Ngược lại cô thì không biết liêm sỉ, cô từng bước từng bước sống sa đọa, vậy mà lại đổ mọi trách nhiệm lên đầu Tổng Giám đốc Đường, hạng người không có da mặt như cô đúng là khiến tôi mở mang tầm mắt."

"Còn có, Ô Linh Linh, trong mấy tấm ảnh kia, tôi chẳng nhìn ra được là cô không tự nguyện đấy. Càng đáng sợ hơn là, Lục Cảnh vẫn luôn bị cô mông tại cổ lý*, cô còn vì bọn lưu manh mà phá thai hai lần, kết quả cái nồi này là của Lục Cảnh, đây quả thật là chuyện cười."

*Mông tại cổ lý (蒙在鼓里): Nghĩa gốc là ví với người hồ đồ, không nhận được đâu là chân tình, không biết chút nào đến chuyện liên quan đến mình, thường được ví với chân tướng không rõ ràng, bị người khác đánh lừa. Sau thường dùng như một câu thành ngữ, ý chỉ tình cảm sâu sắc. Hiển nhiên ở đây là dùng theo nghĩa gốc rồi.

Người xung quanh trách móc hết câu này đến câu khác, khiến những người có chút quan hệ với Ô Linh Linh không biết giấu mặt vào đâu.

Mẹ của Lục Cảnh đã tức đến không nói nên lời, bố hắn ngược lại khá bình tĩnh, nhưng cũng rất tức giận, vì một Ô Linh Linh mà khiến cho nhà họ Lục của ông ta mất mặt đến mức này.

Tần Nhã Lan và Ô Tuấn là bố mẹ ruột của Ô Linh Linh, lúc nãy còn đang khoe khoang với người xung quanh rằng Ô Linh Linh là con gái của bà ta, bà ta không dễ gì mới bồi dưỡng ả thành tài, giờ rốt cuộc cũng gả cho một người tốt.

Tóm lại, lời trong lời ngoài đều là khen ngợi Ô Linh Linh, khoe khoang với những người khác.

Nhất là lúc người nhà họ Đường tới, bà ta còn cố ý đến trước mặt họ nói mấy lời này, học nhiều rồi cũng chẳng được chi, còn không phải là không gả nổi vào nhà quyền quý.

Nhìn xem Linh Linh nhà bà ta tài giỏi bao nhiêu, có mắt nhìn chừng nào, chọn cái nào chuẩn cái đó.

Vừa này Tần Nhã Lan đắc ý bao nhiêu thì giờ mất mặt bấy nhiêu.

Ô Linh Linh là một ả giang hồ mới tốt nghiệp cấp 2, vô học dốt nát, chẳng lẽ bà ta không biết? Không, đương nhiên bà ta biết.

Nếu không phải hôm nay Ô Linh Linh gả vào nhà họ Lục, bà ta cũng chẳng muốn đến nhận đứa con gái này.

Những năm này, bà ta vẫn luôn không thể ngẩng cao đầu, Ô Linh Linh gả vào nhà quyền quý, bà ta cũng xem như có thể ưỡn ngực cao đầu, dù gì cũng phải thở ra một hơi chứ?

Ai có thể ngờ rằng, hơi chưa thở được, trái lại mất mặt trước bao người.

Mấy tấm ảnh lộ liễu kia tựa như đang đóng cả gia đình bà ta lên cây cột sỉ nhục.

Người nhà họ Đường vẫn là bà ta đề nghị mời đến, hôm nay xảy ra chuyện này, đừng nói ưỡn ngực cao đầu trước mặt mẹ Đường, nhưng phàm là người quen biết thì cả đời này bà ta cũng chẳng ngẩng nổi đầu.

=====

Tháng 3 vui vẻ nha mọi người!!

Hôm qua thấy có mấy bạn hóng chương nên nay mình up sớm để các bạn hít drama tiếp nè~~

Có ai muốn tối nay có thêm 2 chương nữa hông, hãy cho mình thấy cánh tay của các bạn đi nào ^_^

- Minh Nguyệt
« Chương TrướcChương Tiếp »