Chương 1498: Công Chúa Điện Hạ (45)

Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/Dã Linh





Chương 45 (1498):

"Mới ra ngoài chưa đến 1 tháng, quay về làm gì? Đương nhiên là tiếp tục du ngoạn rồi."

"Ba mẹ con họ thì sao?"

"Đưa theo luôn." Đường Quả nhìn Vân Bất Hưu, "Quốc sư học rộng tài cao, Lữ Ngọc Phàm kia là một hạt giống tốt, trên đường phải phiền Ngài để ý nhiều hơn, được thì chỉ điểm chút cho cậu bé. Cô bé Lữ Ngọc Chỉ kia, ta thấy có thể học y, liệu Quốc sư có bằng lòng chăng?"

Hệ thống: Tận dụng mọi thứ.

"Bằng lòng."

Vân Bất Hưu đương nhiên sẽ không từ chối, trong lòng chàng ta có vài phần khó hiểu, nhưng có thể thấy là cô không có ý nói cho chàng ta biết.

Chàng ta cũng không hỏi nữa, cô muốn làm gì, chàng ta giúp cô là được, chỉ cần cô hài lòng, vui vẻ là tốt rồi.

Ngày hôm sau, Lữ Ngọc Chỉ tỉnh lại, dáng vẻ lúc tỉnh lại có phần ngây ngốc.

Đường Quả nhìn bộ dạng kia của cô bé thì biết đây chính là một đứa trẻ thật sự, không phải sống lại.

Lữ Ngọc Phàm ở một bên an ủi rất lâu, còn nói Lâm Nguyệt Hương không sao, ánh mắt của cô bé mới khôi phục vẻ phấn khởi.

"Anh, mấy kẻ xấu kia thì sao? Vì sao bọn chúng phải truy sát chúng ta, suýt nữa còn gϊếŧ mẹ?"

Ngày hôm ấy, Lâm Nguyệt Hương biết tiếp tục chạy thì cả ba đều phải chết.

Lúc qua một sườn dốc trên đường, nàng đành phải đẩy hai con xuống, còn có thể sống tiếp hay không cũng chỉ có thể xem số phận.

Nếu rơi vào tay mấy kẻ kia, chút cơ hội sống sót cũng chẳng có.

Lúc đó trời đang đổ mưa tầm tã, sắc trời dần tối, mấy kẻ kia cũng không chắc là thấy được động tác của nàng.

Nhưng bóng lưng chạy thục mạng của nàng càng dễ thu hút sự chú ý của bọn chúng.

Quả thật là nàng đã thành công, mấy kẻ kia không chú ý đến hai đứa trẻ bị lăn xuống sườn núi.

"Mấy kẻ xấu kia đã bị bắt lại rồi."

Thấy Lữ Ngọc Phàm không biết nói thế nào, Đường Quả thẳng thắn nói, "Còn về vì sao muốn gϊếŧ các em, là vì bọn chúng được người ta giao phó, muốn nhổ cỏ tận gốc để tránh hậu họa."

Lữ Ngọc Phàm ngây ngốc ngước nhìn Đường Quả, đã không ngăn kịp lời cô nói rồi.

"Là ai phái người?" Lữ Ngọc Chỉ hỏi, đôi mắt to long lanh nhìn Đường Quả, "Chị gái xinh đẹp, chị có thể nói cho em là ai muốn gϊếŧ em, anh em, còn có mẹ em không?"

"Cha em."

Biểu cảm của Lữ Ngọc Phàm một lời khó nói hết, chuyện thế này cho cô bé biết, sợ sẽ tạo thành bóng ma tâm lý.

Đường Quả liếc cậu một cái, nói, "Ta cảm thấy, những chuyện bất trắc mà lúc trước mấy người gặp phải đã đủ để lại bóng ma đáng sợ rồi, còn không bằng nói cho hết. Để cô bé có thể sớm tiếp nhận, dù sao sớm muộn cũng có một ngày phải đối mặt mà."

"Vì sao cha muốn gϊếŧ chúng em?" Quả nhiên, Lữ Ngọc Chỉ vừa nghe thì nước mắt đã không kìm được nữa mà rơi xuống.

"Vì cha em tham vinh hoa phú quý, giấu giếm sự thật bản thân đã có vợ con, làm Phò mã của Công chúa."

Lữ Ngọc Phàm đã không ngăn cản nữa.

Điện hạ nói đúng, sớm muộn có một ngày phải đối mặt.

Lữ Thanh không phải người tốt, nếu lưu lại cho em gái ấn tượng y là người tốt, sợ là sẽ tạo thành trở ngại với việc báo thù của cậu sau này.

Bọn họ vừa trải qua chuyện bị truy sát, lúc này biết Lữ Thanh chính là kẻ đứng đằng sau kia, em gái cậu hẳn sẽ không còn ôm hy vọng gì với Lữ Thanh nữa.

Đường Quả nói xong thì vui vẻ tươi cười rời đi, để Lữ Ngọc Chỉ đang oa oa khóc lớn cho Lữ Ngọc Phàm an ủi,. Biểu cảm của cô khiến Lữ Ngọc Phàm cho rằng, cô cố ý tìm phiền phức cho mình.

Hệ thống: Lữ tiểu Trạng nguyên rất thông minh, ký chủ quả thật là cố ý đó.

Mấy hôm sau, Lâm Nguyệt Hương cũng đã tỉnh lại.

Đường Quả vẽ cái gáo theo hình hồ lô*, lại nói nguyên nhân Lữ Thanh gây chuyện cho Lâm Nguyệt Hương nghe một lần.

*Vẽ cái gáo theo hình hồ lô(照着葫芦画瓢) hoặc Theo hình mà vẽ hồ lô(依样画葫芦): Mô phỏng đơn giản một điều gì đó, một thứ gì đó.

=====

Để chúc mừng Quyển 5 truyện "Xuyên nhanh: Nữ phụ bình tĩnh chút" được đăng trên Wa...tt---pad pthao200620 của mình cán mốc 10000 lượt bình chọn vào ngày hôm qua (25/03/2023), hôm nay mình sẽ up nhiều hơn 2 chương nhá.

Chân thành cảm ơn các bạn đã ủng hộ bộ truyện và nhóm mình nhen ~~

- Minh Nguyệt