Nhiệm vụ 2 - Chương 14: Ca Ca đã kết hôn yêu tôi

Cố Lạc Trần rút côn ŧᏂịŧ ra, không để ý tới tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang chảy ra từ miệng huyệt, ôm Cố Sam đến phòng tắm, đặt cô lên bồn rửa mặt, cúi người xuống, ngón tay thon dài tiến vào hoa huyệt, móc từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra hết, thỉnh thoảng còn có dâʍ ɖị©ɧ chảy theo.

Sau đó hai người nhanh chóng tắm rửa xong. Cố Lạc Trần lấy một áo thun ngắn cùng một chiếc quần dài, động tác muốn giúp cô mặc vào.

“Anh trai, em có thể tự mình mặc, anh mau về phòng mặc quần áo đi, đã đến 6 giờ rồi, đợi lát nữa ba ba chờ sẽ sốt ruột.” Cố Sam tiếp nhận quần áo thúc giục. Làm ơn đi, hiện tại là thời tiết nào rồi, ba mươi mấy độ, trong nhà vẫn luôn mở điều hoà. Cô mới không muốn mang quần dài đâu. Hắn chính là bụng dạ hẹp hòi, một hai phải đem cô đóng gói kín mít, không cho người khác xem.

Căn cứ vào ký ức của nguyên chủ, Cố Chính Hoa vẫn còn thương La Vân kia, La Vẫn vẫn sẽ trước mặt hắn mà làm nũng, người hơn hai mươi tuổi. Làm nũng nhưng lại không chút nào vượt quá giới hạn. Đêm nay cô liền phải đem Cố Chính Hoa ăn luôn, tục ngữ nói có tình mới có yêu, làʍ t̠ìиɦ thỏa mãn nam nhân, nếu thời điểm cô và La Vân nhao nháo mâu thuẫn, khẳng định sẽ đứng về phía cô.

Cố Sam đối với chính mình vẫn rất có tự tin, cô xinh đẹp, tỉ lệ dáng người lại hoàn mỹ, tính cách rộng rãi hoạt bát, giọng nói dễ nghe, đa số nam nhân đều yêu cái loại con gái như vậy.

Từ tủ quần áo lấy ra một bộ váy màu trắng. Lại lấy ra một bộ nội y màu đen cùng qυầи ɭóŧ ren gợi cảm. Chậm rãi mặc quần nội y vào. Lại mặc tiếp váy. Váy là Trung Quốc và Phương Tây kết hợp. Bọc ngực thiết kế không chỉ đem vòng ngực nâng lên, mà còn làm xương quai xanh ưu nhã trong lúc lơ đãng sẽ lộ ra, làm cho người khác không nhịn được mà nhìn chăm chú.

Lại cộng thêm một vòng cổ kim cương. Trừ khoản sườn xám được thiết kế xẻ tà càng khiến thân hình gầy cao nhã và quý phái. Trước ngực được thiết kế như áo bành tô, tràn ngập bộ đồ văn nghệ thời xưa. Sau đó lại xứng với một đôi dép lê xa hoa kiểu dáng thấp nữa, cô thân cao vốn có 1m65, không cần cùng giày quá cao. Đúng rồi... Không cần hoá trang, thần thái rất tốt. Dù sao cũng đã trải qua sự điều chỉnh của hệ thống.

Sau đó lại lấy ra một cái túi xách, để di động và máy tính bảng vào. Thêm mấy bao khăn giấy. Thu thập xong.

Mở cửa, chậm rãi xuống lầu, hai nam nhân một già một trẻ ngồi trên ghế sô pha nói chuyện phiếm uống cà phê, nghe được tiếng bước chân, đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía cầu thang, Cố Chính Hoa là vẻ mặt kinh diễm, Cố Lạc Trần vẻ mặt lại xanh mét.

“Anh trai. Ba ba.” Gương mặt Cố Sam tươi cười như hoa, đợi hai nam nhân cùng nhau phục hồi sắc mặt, một tay nhấc váy bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng, đi đến chỗ tủ giày.

Cố Lạc Trần chịu đựng lửa giận sắp bùng nổ, giúp cô lấy ra một đôi giày, lúc muốn giúp cô đeo giày, Cố Sam lại không thích đôi đó, mà thu chân chọn đôi giày bên cạnh.

“Cảm ơn anh trai.” Mặc xong giày, lông mày cong cong nhìn hai nam nhân. Mở cửa, ba người cùng đi đến ven đường.

Cố Lạc Trần hít sâu một hơi, vật nhỏ này, ăn mặc mê người như vậy, đây là muốn câu dẫn ai. “Em gái, hôm nay anh không lái xe, nơi đến khá xa.” lôi kéo tay cô đi đến một chiếc dài hơn bản Rolls-Royce bên cạnh.

“Chủ tịch, tiểu thiếu gia, tiểu thư, mời.” Tài xế đã sớm đứng chờ ở cửa xe, cong eo, hướng tới ba người mở cửa xe ra, làm một động tác mời. Đợi mấy người ngồi ổn định rồi, tài xế mới đóng cửa xe, trở lại ghế điều khiển, xe chậm rãi di chuyển. Cố Lạc Trần mở tường gỗ cách âm ra, đem rèm vải kéo lên. Như vậy tài xế sẽ không nhìn tới ba người.

Tấm tắc... bên trong không ngờ lại xa hoa như vậy, ba người ra cửa còn muốn đi loại xe này. Cố Sam khi lên xe liền ngồi xuống một bên ghế dựa, thật mềm mại, đó là cảm nhận đầu tiên của cô. Cái mông nhẹ nhàng cọ xát vài cái. Móc ra máy tính bảng sớm đã download tốt gameshow, hai nam nhân không hiểu hình ảnh trên màn hình ngồi bên cạnh cô. Rõ ràng nhiều chỗ như vậy, một hai phải ngồi bên cạnh nhau.

“Ba ba, anh trai có muốn cùng nhau xem không?” Cố Sam lưng dựa ghế dựa, một đôi tay cầm máy tính.

“Được.” Cố Chính Hoa thấp giọng đáp lời, cũng dựa lưng trên ghế dựa, nghiêng đầu xem tiết mục trên màn hình.

Anh trai muộn tao dĩ nhiên không cam lòng bản thân lạc hậu, đầu cũng xoay qua nhìn màn hình trên máy tính bảng.

Xem một hồi, trong xe mở điều hòa, miệng Cố Sam có chút khô khốc: “Anh trai, giúp em lấy bình nước.” quay đầu mắt to ngập nước nhìn Cố Lạc Trần. Hắn không nói hai lời, đứng lên đi đến tủ lạnh trong xe, mở ra, cầm mấy bình Sprite, còn có kem que, lấy một cây cho em gái, hắn và ba ba đều không thích ăn đồ ngọt.

Đưa cho Cố Chính Hoa một chai Sprite, rồi mở một chai đưa cho Cố Sam, Cố Sam tiếp nhận, miệng nhỏ ngẩng đầu uống, đem chai đã uống hết vứt một bên, lại tiếp nhận kem que nhẹ nhàng liếʍ.

“Ngô... Rất ngọt, thích ăn nhất vị dâu tây, cảm ơn anh trai.” tiếp tục nhìn tiết mục, đúng là thời điểm cao trào, thường thường vươn đầu lưỡi liếʍ que kem.

Hai nam nhân đều không có nhìn máy tính bảng, mà đều nhìn chằm chằm miệng nhỏ của cô.

Bé ngoan thật sự trưởng thành, trước ngực hình dáng tròn trịa lộ ra, to tròn vừa đủ còn có chút lớn, sờ lên xúc cảm khẳng định không tồi, Ha... cô còn vươn lưỡi khẽ liếʍ kem que, nếu là đổi thành côn ŧᏂịŧ lớn chính mình, suy nghĩ, hạ thân Cố Chính Hoa nháy mắt cứng lên.

Cố Lạc Trần lại có suy nghĩ khác, huyệt em gái chảy ra chất lỏng so với kem que còn ngọt hơn, nhìn em gái liếʍ kem que, nghĩ đến cái miệng nhỏ liếʍ côn ŧᏂịŧ hắn kɧoáı ©ảʍ mất hồn kia, một cổ tê dại trải rộng toàn thân, côn ŧᏂịŧ dưới thân to lên một vòng.

“Ai nha... rớt trên người rồi, ba ba giúp con tắt máy tính, con lấy giấy lau.” nguyên lai chỉ lo xem tiết mục, không kịp liếʍ kem que, kem que tan đá dần nhỏ giọt xuống ngực cô.

“Ba ba giúp con lau.” nhanh chóng vươn bàn tay to ra, nhẹ nhàng lau chất lỏng trên ngực.

Vẻ mặt Cố Lạc Trần ảo não, động tác ba ba thật nhanh.

“Cảm ơn ba ba, trong túi còn có khăn giấy, ba ba lấy ra lau tay nha.” Cố Sam nghịch ngợm nói, ý bảo hắn mở túi xách ra.

Cố Chính Hoa vươn đầu lưỡi liếʍ sạch sẽ chất lỏng trên tay: “Không cần, rất lãng phí, ân, thật sự rất ngọt.” vυ" bé ngoan quả nhiên xúc cảm rất tốt.

Trong lòng Cố Lạc Trần gào thét, lãng phí, không ai có thể so với cáo già này còn nói lãng phí, vẫn luôn nói kiếm tiền chính là phải xài!!! Chẳng phải nói như vậy thì ngày thường đều phô trương lãng phí sao!!

Đến. Cái già đều lộ bản chất ra, có thể nghĩ được anh trai có bao nhiêu phẫn nộ.

Cố Sam hướng tới Cố Chính Hoa hơi hơi mỉm cười, nhanh chóng ăn xong que kem trên tay, làm quá mức liền không tốt, sắc mặt anh trai nguyên lai càng đen.

Cố Sam nhìn đến mà buồn cười, thời điểm cười rộ lên trước ngực hai vυ" tròn trịa đầy đặn run run. Ánh mắt hai nam nhân càng thêm u ám, một đường nhẫn nại. Rốt cuộc hơn một giờ sau mới tới chỗ bên cạnh bờ biển.

Ba người đi vào, một đường đi đều bị ánh mắt của nhiều người nhìn đến. Một nam nhân trung niên cao ráo, mang theo một cỗ mùi vị thâm trầm, trầm ổn, lại thêm một nam nhân nhỏ tuổi hơn, dáng người thon dài rắn chắc, khí thế hiên ngang. Đứng giữa là một cô gái xinh đẹp như hoa. Thẳng đến khi ba người đi vào ngồi xuống, ngồi giữa đại sảnh dùng cơm mọi người mới thu hồi ánh mắt.

Ba người vừa ổn định chỗ ngồi, vài phút sau liền có một bàn đồ ăn đầy đủ, Cố Chính Hoa đã sớm gọi điện thoại đặt bàn, gọi món.

---------------------------

Lời tác giả: Khụ khụ... Thêm người, các người hiểu mà. Bất quá không có thịt, ha ha. Nhưng chương sau sẽ có thịt. Tác giả tỏ vẻ đã nghiêm trọng oai lâu, thời điểm giới thiệu dáng người ba ba ta đã nghĩ đem ba ba thu thập ==! Đừng phun ta, chính là như vậy.

Lời editor: Khụ khụ.. tôi cũng không ngờ đến 9~9

=====