Nhiệm vụ 3 - Chương 7: Câu dẫn cấp trên (H nhẹ)

Trong lúc ngủ, Cố Sam cảm thấy bên cạnh có một nguồn nhiệt tản ra sự ấm áp, cơ thể mềm mại dịch gần đến cổ nguồn nhiệt ấm áp kia, cảm thấy không đủ, tay nhỏ gắt gao ôm lấy anh. Cái miệng nhỏ nhắn vì thoải mái mà khẽ nhếch lên thở dài.

Đầu ngón tay Tư Thiếu Thần chạm vào tay cô, bị ôm thế này, anh muốn nhịn cũng không nhịn được.

Ai mà ngờ cô gái này không yếu như anh nghĩ, những ngón tay ngọc giao nhau, gắt gao nắm chặt, làm anh có cố gắng mở như thế nào cũng không mở được, lại không dám dùng sức, vì sợ dánh thức cô, anh chỉ còn cách nằm xuống bên cạnh cô gái.

Theo anh nằm xuống, Cố Sam tự giác buông tay, rúc sâu vào lòng ngực anh, cái đùi thon đẹp trắng như tuyết duỗi ra quấn qua eo anh.

Ngửi thấy hương thơm ôn nhu trong bầu ngực mềm mại, côn ŧᏂịŧ dưới háng Tư Thiếu Thần lập tức ngẩng đầu, gắt gao chống vào bụng nhỏ của cô gái, khăn tắm quấn quanh hông anh trong nháy mắt đã trở nên lỏng lẻo.

Tư Thiếu Thần hít sâu một hơi, chưa đợi anh mở miệng, liền cảm giác được một đầu lưỡi trơn trượt ướŧ áŧ áp vào l*иg ngực anh nhẹ thổi mạnh vào cơ bắp của anh.

“Ân...” nhịn không được kêu lên một tiếng, bàn tay to của anh vuốt ve bờ mông trắng nõn tinh tế của cô gái, theo rãnh mông sờ đến hoa huyệt của cô, nhẹ nhàng niết một chút.

“Ân a ...” trong lúc ngủ mơ Cố Sam khẽ rêи ɾỉ.

Nam nhân hưng phấn như uống phải xuân dược, bàn tay to lớn của anh lướt trên vòng đùi xinh đẹp, anh ngồi dậy dưới thân cô gái, nắm lấy hai chân cô, bàn tay to nhẹ nhàng tách đùi cô ra hai bên.

Tiểu huyệt phấn nộn cứ như vậy mà bại lộ dưới tầm mắt nóng bỏng của nam nhân, yết hầu nam nhân lên xuống liên tục, anh muốn liếʍ một chút, muốn thử xem hương vị của cô, chỉ một chút thôi.

Tư Thiếu Thần đến gần tiểu huyệt mê người kia, nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi liếʍ hai cánh hoa đang khép chặt.

“Ân...” Cố Sam mềm mại rêи ɾỉ một tiếng, tiếp tục giả bộ ngủ.

Nam nhân khẩn trương hô hấp nghẹn lại, cảm giác được cô gái không có dấu hiệu tỉnh lại, nhẹ mở miệng, khí lạnh phảng phất len qua lỗ tiểu huyệt, hai cánh hoa khẽ run lên, mật ngọt chầm chậm chảy ra, dưới ánh đèn càng thêm lấp lánh.

Vẻ đẹp đó trong mắt Tư Thiếu Thần không ngừng tăng lên, anh cúi đầu, hung hăng ngậm lấy cánh hoa có chút run rẩy, hút lấy mật hoa ngọt ngào của da thịt, đầu óc anh lúc này đã bị du͙© vọиɠ chiếm lấy, không quan tâm khẽ cắn vào tiểu hạch phấn nộn của cô gái, dùng đầu lưỡi thon dài tiến nhanh vào mật huyệt.

“A ha... Ân..” Cố Sam không giả vờ ngủ nữa, lớn tiếng rêи ɾỉ.

Cô động thân thể rũ mắt nhìn xuống, cái miệng nhỏ khẽ giật giật kinh hãi: “Anh Thiếu Thần... ưʍ... không cần...”

Nam nhân tựa hồ sợ cô chạy thoát, bàn tay to ôm chặt lấy eo cô, đầu lưỡi dài không có kỹ xảo mà quấy loạn hoa huyệt của cô. ‘Chậc chậc chậc...’ tiếng nước vang lên quanh quẩn khắp nhà.

Nghe thấy tiếng nước, Cố Sam càng thêm động tình, trong miệng lẩm bẩm rêи ɾỉ: “A ha... ân... anh Thiếu Thần... không cần a... rất kỳ quái...”

Mặc kệ cô gái xin tha, Tư Thiếu Thần nâng đầu lưỡi thổi mạnh vào vách thịt phấn nộn ở bên trong, không buông tha ngóc ngách nào, hoa huyệt bắt đầu chảy nước, mỗi một giọt chảy ra đều bị anh nuốt vào trong miệng, một cô gái mang theo mùi hương của mật hoa càng làm anh thêm mê luyến, vật giữa hai chân anh lại càng thêm gắng gượng.

“A a... không cần ưʍ... dừng lại...” Từng trận tê dại kɧoáı ©ảʍ càng thêm mãnh liệt, hoa huyệt phấn nộn cuối cùng không chịu được kɧoáı ©ảʍ mà đầu lưỡi nam nhân mang đến, vách trong nhanh chóng co rút lại, gắt gao xiết lấy đầu lưỡi, run rẩy bắn ra một cổ chất lỏng trong suốt, phun lên gương mặt anh tuấn của nam nhân.

“Anh Thiếu Thần hư... ô ô... đều tại anh...” cô giương đôi mắt ngập nước hướng nam nhân dưới thân mà lên án, nước mắt trong suốt chảy ra từ khóe mắt cô.

Tư Thiếu Thần đứng dậy, đưa bàn tay lên, lau đi dịch thủy trên mặt.

Thân hình rắn chắc phủ lên, đem cô gái đè dưới thân, hôn nhẹ lên nước mắt của cô, giọng khàn khàn nói: “Sam Sam đừng khóc... anh Thiếu Thần sẽ đối xử tốt với em, anh đã thích em ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh Thiếu Thần chưa bao giờ gạt ai, tin anh.”

Ánh mắt nam nhân nghiêm túc nhìn cô gái dưới thân, chỉ hận không thể thề với trời những lời anh nói đều là thật.

Cố Sam dần dần ngừng khóc, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn nam nhân, ánh mắt có chút bất định: “Thật sao?”

Cố Sam nín khóc mỉm cười, vui mừng nói: “Em cũng thích anh Thiếu Thần, thích ăn cơm anh Thiếu Thần nấu nhất.”

Thứ lỗi cho cô, nam chính trước mặt chỉ có thể giả ngu.

Nam nhân cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ mềm mại của cô, gặm cắn cọ sát, nhìn cô gái nhỏ nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng một mảng, ánh mắt Tư Thiếu Thần hiện lên một tia bất lực.

Cô gái nhỏ này, thích anh là giả, thích ăn cơm anh nấu mới là thật.

Tiếp đó anh không phân tâm nữa mà chuyên tâm gặm lấy cái miệng nhỏ của cô gái nhỏ dưới thân, anh dùng lưỡi cậy hai cánh môi mềm của cô, đưa đầu lưỡi trơn trượt xâm nhập vào miệng cô gái nhỏ, thăm dò từng ngóc ngách bên trong, kéo theo đầu lưỡi mềm mại của cô cùng nhau chơi đùa.

Bàn tay to lớn của anh bao phủ lấy nhũ thịt đầy đặn trắng nõn cảu cô, nhào nặn chúng thành nhiều hình dạng khác nhau.