Nhiệm vụ 3 - Chương 15: Câu dẫn cấp trên

“Cái gì, cô chính là thư ký mới tới!” Tư Thiếu Dục bất ngờ đứng lên, anh ngẩn người, sau đó nghĩ tới cái gì đó, khóe miệng gợi lên một nụ cười nguy hiểm, trong mắt tà quang chợt loé lướt qua.

Tiểu lãng nữ này rơi xuống trong tay anh, cô ta còn ra vẻ cao lãnh, xem tôi chơi cô như thế nào.

“Cà phê đây, tổng tài đại nhân.” Cố Sam âm thầm trợn trắng mắt, đến nỗi kích động làm đổ cà phê ra mặt bàn.

“Thư ký Cố cô biết làm việc như thế nào không, đây là công việc của cô.” Tư Thiếu Dục hơi nâng đôi mắt nhìn cô, lúc này mới chậm rãi lần nữa ngồi xuống ghế.

“Thiếu Dục, tôi nhớ rõ thư ký không cần làm công việc này.” Môi mỏng Tư Thiếu Thần nhẹ mở, ánh mắt không hề giống ngày thường ôn nhu, mà là lạnh băng nhìn Tư Thiếu Dục.

Tư Thiếu Dục đạm mạc nói: “Được, thư ký Cố đi ra ngoài gọi người tiến vào dọn sạch sẽ, sau đó đi tìm thư ký trước kia bàn giao công việc đi.”

Cố Sam không để ý tới hai nam nhân thâm tình nhìn nhau, xoay người đi ra khỏi văn phòng.

“Thiếu Dục, không có lần sau, tôi hy vọng cậu làm rõ cô ấy là thím nhỏ của cậu.” Tư Thiếu Thần hừ lạnh một tiếng, xoay người bước đi ra ngoài, cô gái nhỏ nếu nguyện ý đi đến công ty hắn liền sẽ không phát sinh sự tình như vậy.

Thúc thúc, chú cho rằng tôi sẽ bỏ qua tiểu lãng nữ kia sao, thím nhỏ thì thế nào, anh luôn luôn không thèm để ý đến chuyện này.

Khoé miệng Tư Thiếu Dục gợi lên một nụ cười không rõ, ngón tay thon dài trên bàn gõ ra từng thanh âm có tiết tấu.

Tư Thiếu Thần không muốn quấy rầy cô gái nhỏ làm việc, thế nên lấy điện thoại gửi cho cô một cái tin nhắn, sau đó sải bước rời đi tập đoàn Tư thị.

Cố Sam cùng thư ký trước kia bàn giao công việc thì cũng đã tới thời gian cơm trưa, tay cầm điện thoại mở ra.

Thần Thần thân ái: “Sam Sam, anh đi trước, tan tầm tới đón em, Thiếu Dục khi dễ em nhớ nói cho anh nga.”

Người đàn ông này, chậc... Khi nào đã đem só hắn lưu vào điện thoại mình? Còn lưu tên buồn nôn như vậy nữa.

Cố Sam: “Yên tâm đi, hắn dám khi dễ em, lần sau chúng ta nấu đồ ăn thêm một bao muối vào món ăn hắn yêu nhất.”

Tư Thiếu Thần nghe được tiếng di động, lập tức buông văn kiện trong tay, bàn tay to nhanh chóng cầm lấy di động, nhìn dòng tin nhắn cô gái nhỏ vừa gửi đến, nhịn không được mà cười khẽ ra tiếng.

Thần Thần thân ái: “Thiếu Dục sợ ăn cay, thêm chút bột ớt.”

Không thể tưởng tượng được hoá ra nam nhân Tư Thiếu Thần này cũng rất phúc hắc.

Sam Sam thân ái: “Ân, rất tốt.”

Thần Thần thân ái: “Sam Sam có lẽ là chưa ăn cơm đi, anh đã giúp em đặt cơm, hẳn là đã đến văn phòng Thiếu Dục rồi, mau đi ăn cơm.”

Cố Sam trong lòng tạo nên một đợt gợn sóng nho nhỏ, nam nhắn này thật tri kỷ.

Sam Sam thân ái: “Ân, em liền đi ăn cơm, anh cũng mau đi ăn đi, bằng không đói không tốt cho dạ dày, em sẽ đau lòng ╮(╯3╰)╭”

Tư Thiếu Thần nhìn những lời này, vui sướиɠ ùa vào trong lòng hắn, tâm phảng phất như mùa xuân nhộn nhạo trong nước. Trên mặt anh tuấn lộ ra niềm vui sướиɠ hiếm có, bị cô gái nhỏ quan tâm cảm giác thật tốt.

Thần Thần thân ái: “Mau đi ăn, anh chuẩn bị đi ăn rồi, em ăn xong chúng ta lại tiếp tục nói chuyện phiếm.”

Cố Sam thu hồi di động, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng hướng văn phòng mà đi đến.

Chân Tư Thiếu Dục kiều thon dài thẳng tắp, rắn chắc, sau lưng dựa vào trên ghế sô pha, một đôi mắt thâm thúy đen bóng lập tức nhìn về phía cửa văn phòng, tiểu lãng nữ kia dạo lại lâu như vậy, đồ ăn rất nhanh sẽ lạnh. Bàn giao công việc đều phải tốn thời gian là một buổi sáng, lâu gần chết.

“Cốc cốc...” Cố Sam gõ vài cái lên cửa.

“Tháp” không đợi nam nhân bên trong mở miệng liền mở cửa đi vào.

Nghe thanh âm gõ cửa, Tư Thiếu Dục nhanh chóng buông lỏng chân chéo xuống, cầm lấy chiếc đũa trên bàn, kẹp đồ ăn lên ăn, mới không cần làm cô biết hắn đang đợi cô, miễn cho nữ nhân kia kiêu ngạo.

Cố Sam cũng không để ý tới anh, lập tức ngồi xuống ghế sô pha, cầm lấy chiếc đũa ưu nhã gắp thức ăn.

“Ngô!” Tư Thiếu Dục híp mắt nhìn nữ nhân đang ăn cơm trước mắt, thiếu chút nữa chửi tục thành tiếng, không biết còn tưởng rằng cô mới là tổng tài mẹ nó!!! Một tiếng thăm hỏi đều không có, nữ nhân chết tiết, thật muốn hung hăng giáo huấn một trận.

Cố Sam nhàn nhạt nhìn anh một cái, thu hồi ánh mắt. Tiếp tục ưu nhã dùng cơm, dường như hiện tại cô đang ở nhà ăn cao cấp dùng cơm, một chút không hề câu nệ.

Tư Thiếu Dục hít sâu một hơi, bàn tay to nắm chặt chiếc đũa trong tay… Anh quyết định không phản ứng nữ nhân này dù chỉ một cái, nếu không phải vì thúc thúc anh đã bảo cô biến mất trước mắt mình.

=====

Lời editor: Kể từ chương này sẽ thay đổi cách xưng hô của 2 nam chính nhá.

Tư Thiếu Thần: Hắn

Tư Thiếu Dục: Anh