Chương 1: Cô mà cũng xứng?

Trong biệt thự của nhà họ Lê, cô gái buộc tóc đuôi ngựa vẻ mặt khinh miệt, gân cổ lên nửa điểm cũng không hề sợ người nghe thấy chút nào:

“Cậu để ý đến cô ta làm gì, một đứa quê mùa từ nông thôn đến mà thôi, nhìn cô ta một cái thôi cũng đã cảm thấy cay mắt, lại đi so với cô ta làm gì chứ, cũng không sợ hạ giá.”

Dì bảo mẫu đang quét tước vệ sinh ở bên cạnh nghe thấy lời này, cũng hùa khen hai câu với thiếu nữ xinh đẹp dịu dàng ngồi ở trên sô pha, “Đúng vậy, tiểu thư hai người chính là một ở trên trời một ở dưới đất.”

Lê Thấm Tuyết nghe được lời này không nhịn được mà giương khóe môi, nhưng rồi lại thu lại nụ cười, ngẩng đầu nhìn thoáng qua phía trên lầu, dùng giọng điệu không đành lòng nhẹ nhàng nói:

“Hai người đừng nói cô ấy như vậy, dù sao cô ấy cũng là con gái ruột của ba mẹ, vốn dĩ chính là tớ cướp chỗ của cô ấy...”

Cô gái buộc tóc đuôi ngựa trừng mắt, “Nuôi từ nhỏ vẫn hơn quan hệ huyết thống, con gái ruột thì có làm sao, vốn dĩ cũng chỉ là một người lạ, chú với dì là người trọng cảm tình, cậu nghĩ như vậy sao lại không làm thất vọng tình yêu thương của chú dì đối với cậu nhiều năm như vậy chứ!”

Càng nói giọng càng lớn, cô ta rõ ràng là cố ý muốn cho ai kia ở trên lầu biết sự chênh lệch của mình và Lê Thấm Tuyết, để cô đừng có đi mơ ước thứ mà mình không xứng.

Một con nhỏ quê mùa từ nông thôn tới, bây giờ có thể ở lại trong biệt thự của nhà họ Lê, hưởng thụ chỗ tốt mà nhà họ Lê mang đến, phàm là người có chút đầu óc thì đều có thể nhận rõ địa vị của chính mình.

Kết quả Tần Du Du này, một chút tính tự giác cũng không có, sau khi được đón trở về thì bắt đầu khắp nơi nhằm vào Lê Thấm Tuyết, ba mẹ của Lê Thấm Tuyết cô muốn cướp, phòng của Lê Thấm Tuyết cô cũng muốn giành, cuối cùng ngay cả vị hôn phu của Lê Thấm Tuyết mà cô cũng dám mơ ước?

Là em gái của vị hôn phu Lê Thấm Tuyết, Kha Giai Nghiên chỉ muốn tặng cho Tần Du Du bốn chữ:

Cô mà cũng xứng?

Anh trai Kha Giai Mộ của cô ta hiện tại chính là tiểu sinh đang nổi tiếng của giới giải trí, fans trên Weibo sắp lên đến ngàn vạn luôn rồi!

Chưa kể từ nhỏ anh trai đã có hôn ước với Lê Thấm Tuyết, hai người thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, anh trai thích Thấm Tuyết đến mức nào người sáng suốt liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được, hai người trai tài gái sắc, liên quan gì đến Tần Du Du cô?

Kha Giai Nghiên nhìn Lê Thấm Tuyết, vẻ mặt kiểu sao mà cậu lại không biết cố gắng như vậy, “Cậu đúng là tính tình tốt quá đấy, là của cậu chính là của cậu, cậu đẹp như vậy ưu tú như vậy, anh tớ cũng không phải mắt mù, không thích cậu thì chẳng lẽ thích con nhỏ mặt nổi mẩn đỏ như cô ta sao!”

“Phì.”

Lê Thấm Tuyết không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Lê Thấm Tuyết nhớ tới dáng vẻ lúc lần đầu tiên thấy Tần Du Du, trong lòng khó tránh khỏi có chút tự đắc, từ nhỏ cô ta đã được nuông chiều từ bé mà lớn lên, làn da vừa trắng vừa mịn, mà làn da của Tần Du Du xám xịt lại hơi vàng, trên mặt còn có dấu mẩn đỏ rất rõ ràng, mặc một bộ quần áo giá rẻ đứng ở nơi đó ánh mắt trốn tránh, so với Lê Thấm Tuyết thoải mái hào phóng hoàn toàn không phải người cùng một thế giới.

Giống như lời bảo mẫu nói, một ở trên trời, một ở dưới đất.

Quê mùa, thô tục, nông cạn, đương nhiên là còn cả khó coi nữa.

Lê Thấm Tuyết vốn dĩ rất lo lắng Tần Du Du đến rồi sẽ lấy đi sự yêu thương của ba mẹ đối với cô ta, nhưng hơn nửa tháng trôi qua, Lê Thấm Tuyết phát hiện mình đã suy nghĩ nhiều.

Giống như Kha Giai Nghiên nói, nuôi từ bé sẽ gần gũi hơn là chỉ có quan hệ huyết thống, ở trong mắt ba mẹ cô ta mới là đứa con gái thân nhất; còn về Kha Giai Mộ, tuy rằng Kha Giai Mộ còn chưa gặp qua Tần Du Du, có điều rõ ràng Kha Giai Mộ hoàn toàn sẽ không nhìn trúng Tần Du Du, vừa rồi Kha Giai Mộ còn gọi điện thoại cho cô ta nói sắp đóng máy trở về đưa cô ta đi ăn cơm nữa kìa.

Lê Thấm Tuyết hiểu rõ chênh lệch giữa mình với Tần Du Du, cũng biết Tần Du Du tới cũng hoàn toàn không uy hϊếp được đến cô ta, thậm chí còn tôn lên cho cô ta càng thêm xinh đẹp ưu tú.

Nhưng điều này cũng không trở ngại việc cô ta không thích Tần Du Du, cũng không trở ngại cô ta thích nghe người khác chê bai thêu dệt về Tần Du Du.

...

Dưới lầu Kha Giai Nghiên nói lớn tiếng, mà giờ phút này nhân vật chính bị bàn tán là Tần Du Du, đang nằm ở trên giường phát ngốc.

Nửa giờ trước, cô còn đang cùng với đứa con trai nhặt được thứ năm dạy dỗ một đống Zombie đang đào tinh hạch, đang khen đứa con trai dạo này càng ngày càng mạnh ngay cả Zombie cấp hai cũng không ngán, kết quả giây tiếp theo đầu lại choáng váng, trước khi hôn mê còn nghe thấy một tiếng gào rống của thằng con, chờ sau khi tỉnh lại cũng đã nằm ở trong ổ chăn mềm mại rồi.

Tuy rằng có chút không nên, nhưng mà giờ phút này phản ứng của Tần Du Du chỉ có một.

Thật con mẹ nó thoải mái quá.