Phiên ngoại: Sóng gió sinh con

Sau khi trở về thế giới hắc ám, một ngày nào đó tháng thứ ba.

“Cái gì?” Harry mở to mắt nhìn Ron, cậu nghe lầm sao?

“Đừng nói to như vậy.” Ron nhìn trái nhìn phải, dùng sức kéo đầu bạn tốt xuống, “Đây là bí mật! Bí mật đó!!”

Harry le lưỡi, sau khi trải qua không ít chuyện, cậu cho rằng mình đã đủ bình tĩnh, mà ngay cả sau khi trở về phát hiện Ron và Millicent thành một đôi, cậu cũng không quá giật mình, nhưng lần này…

“Cậu nói Fred và George mang thai?” Harry hạ giọng xác định lại lần nữa. Đàn ông và đàn ông cũng có thể sinh con? Thế giới này không khỏi quá thần kỳ rồi.

“Mấy trăm năm cũng chưa có đâu.” Ron trả lời, “Nghe nói là độc dược do Godric đưa cho họ.”

“Dược sinh con?” Harry nuốt nước miếng, có thứ này, cậu và Severus về sau…

“Sớm thất truyền rồi, mệt người sáng lập chúng ta điều chế ra đó.” Ron thở dài một tiếng.

Còn nữa không nhỉ? Harry nói đến bên miệng nhưng không hỏi ra, muốn hỏi cũng phải hỏi đôi song sinh, “Ừ, mình có thể đi thăm họ hay không.”

Ron gật gật đầu. “Họ sẽ rất vui, phải biết mấy ngày này họ ở nhà nhưng bị nghẹn hỏng rồi.”

Harry vừa tính toán vửa quay đầu, “A — bảy giờ!” Harry nhảy dựng lên, như bị lửa đốt chạy ra ngoài, đồng thời gào lên, “Cấm túc của mình!”

Ron đồng tình nhìn bạn tốt đi xa, lão dơi già chết tiệt, mỗi ngày không bỏ qua cho Gryffindor, Harry cấm túc đã sắp xếp đến cuối kỳ, dù gì đây cũng là năm cuối cùng, nghỉ hè họ liền phủi mông chạy lấy người, hừ, Slytherin quả nhiên vẫn chỉ có Millicent là đáng yêu nhất!

Hầm.

“Severus, bài này không tệ đến vậy chứ.” Harry lật bài tập độc dược của một Gryffindor năm hai, dấu đỏ chi chít, châm chọc không ít, hơn phân nửa đều ở ranh giới đạt tiêu chuẩn.

“Nội dung cấm túc hôm nay của trò là điều chế Dược cảm rồi đưa đến bệnh thất.” Snape khó chịu rút bài tập đã phê xong, “Còn nữa, là giáo sư Snape, Gryffindor trừ mười điểm, Potter, nhớ kỹ thân phận học trò của mình.”

Harry Potter kẹo da trâu như con báo nhẹ nhàng nhảy lên trước, tiến lên hôn thăm hỏi như thường lệ, “Severus, muốn trừ điểm phải nắm chặt nửa năm này, chờ em tốt nghiệp, anh không trừ được điểm Kẻ Được Chọn vĩ đại nữa đâu.”

Snape khóe miệng run rẩy, tên nhóc con này đã hoàn toàn không thèm nhìn uy nghiêm của anh rồi!

Harry cười khẽ, Severus chỉ là độc mồm độc miệng một chút, nhưng sẽ không thực sự làm gì, có cái gì phải sợ chứ. Hơn nữa, cậu còn chờ mong hai người làm chuyện gì kìa, tưởng tượng như vậy, Harry dính chặt hơn, rồi gọi tên mang theo vài phần triền miên ái muội, “Severus…”

Sư tử thích phát hormone chết tiệt! Snape kéo sư tử mắt xanh ra, “Ta không có hứng thú phát sinh quan hệ không rõ với học trò của mình, Gryffindor trừ 50 điểm, vì câu dẫn giáo sư.” Giây tiếp theo, Snape đẩy cửa ra, ném thiếu niên ra ngoài, “Chạy về Gryffindor phát hormone của trò đi!”

Cửa đóng sầm lại, Harry thất vọng rũ vai xuống, mỗi lần chỉ cần đến mức này, Severus sẽ ném cậu ra khỏi cửa. Haizzz, nếu Godric còn ở đây thì tốt rồi, thế này, ngay cả người thương lượng cậu cũng không có.

Mấy tháng sau.

Harry nghe nói đôi song sinh sinh bốn đứa trẻ, làm cậu ngồi không yên, vì thế không đợi một tuần nữa là nghỉ hè vội vàng chạy tới Hang Sóc

“Thật đáng yêu.” Harry sợ hãi than, hóa ra đứa trẻ mới sinh chỉ nhỏ như vậy.

Bốn đứa cùng nằm trên giường, đang ngủ, đầu chúng thống nhất quay sang trái chúc xuống dưới 45 độ, một tay thì nắm một tay thì duỗi ra ngoài, gống như đã được tập luyện.

George và Fred cười đắc ý, “Các con tụi anh đương nhiên phải đáng yêu rồi, Harry, em nhìn tiếp đi, một lúc nữa còn trò rất vui đó.”

Harry kỳ quái nhướng mày, ngoan ngoãn nhìn chằm chằm mười mấy phút nữa. Đột nhiên, bốn đứa nhỏ đồng thời xoay người, đồng thời thở ra một hơi, vị trí hai tay cũng thay đổi, động tác chỉnh tề như một người làm vậy.

“Merlin ơi, quá thần kỳ.” Hai mắt Harry thành hình trái tim, sao chúng có thể đáng yêu đến mức này chứ!

Đôi song sinh càng thêm đắc ý, có điều trong lòng cũng âm thầm thở dài, bốn tên nhóc này khóc lên cũng rất đồng bộ, đinh tai nhức óc.

“Đúng rồi, em có chuyện hỏi hai anh.” Harry lưu luyến không nhìn nữa, cậu còn chuyện muốn hỏi,

“Ừ?” Đôi song sinh nhìn nhau, hiếm khi thấy Harry nghiêm túc như vậy.

“Về, ừm, cái kia…” Harry cúi đầu chọc tay, mặt dần đỏ lên, “Dược sinh con… còn nữa không ạ?” Nói xong những lời này, mặt Harry đã đỏ bừng.

Đôi song sinh tinh quái vừa nghe chỉ biết có gian tình, hai người nhướng mày, “Harry, thành thật khai báo, hỏi cái này làm chi?”

Harry vò đầu, nói đến mức này rồi, đơn giản nói cũng không phải không được, “Giúp em giữ bí mật?”

“Không thành vấn đề.” Đôi song sinh vỗ ngực, trong lòng đang thầm nghĩ có phải Harry yêu người đàn ông nào rồi không.

“Em thích một người đàn ông, nên…” Harry thực thẹn thùng, có điều nói tiếp thì không được thẹn thùng, “Em nghĩ là nếu sinh một đứa con, anh ấy phải phụ trách với em, đúng không?”

Đôi song sinh đen mặt, đây là lý luận nào vầy, “Lý luận này ai nói cho em?”

“Godric nói.” Harry cực kỳ vâng theo lời dạy của sư tổ.

Đôi song sinh rớt cằm, một lát sau, cũng kêu lên hỏi, “Em yêu ai?” Đến tột cùng người đàn ông nào xui xẻo như vậy, ừm, hay là may mắn nhỉ.

Harry mở miệng, răng trắng lóe lóe, “Severus Snape.”

Vẻ mặt Fred và George nháy mắt trở nên trống rỗng.

“Wase!” Hai người nhanh chóng phát ra thanh âm ủng hộ, “Quả thực là cool ngây người!”

George rất nhanh chạy về phòng, tìm kiếm một hồi, cầm một bình độc dược và một tấm da dê đi ra, “Đây là bình cuối cùng, có điều nơi này có cách điều chế, công việc cần chú ý cũng ở phía sau.”

“Chúc em thành công.” Fred nói tiếp, “Vì cách điều chế này chắc cũng chỉ có giáo sư Snape mới có thể điều chế ra.”

Cứ thế, Harry vui vẻ cầm chiến lợi phẩm rời đi.

Vài ngày sau, tiệc tối tốt nghiệp, đây là Dumbledore đề nghị, vì thế toàn bộ lễ đường được bố trí thành một hội trường vòng tròn thật lớn, trên dãy bàn bày đầy thức ăn, ở giữa là sân nhảy, học trò các cấp cũng có thể tham gia, đương nhiên, năm thứ bảy là nhân vật chính rồi.

Ron dẫn đầu chạy đến bên Slytherin mời Millicent khiêu vũ, Harry kéo kéo góc áo, đi tìm Severus khiêu vũ? Người đàn ông kia chắc chắn sẽ không nhảy với mình, còn trừ điểm Gryffindor nữa. A, đúng rồi, cậu đã tốt nghiệp, hệ thống trừ điểm Hogwarts không liên quan gì tới cậu nữa.

A, không xong, Harry nghĩ tới một chuyện rất nghiêm trọng, cậu tốt nghiệp, nghĩa là sang năm cậu không ở trường, Severus còn ở trường làm giáo sư, chẳng may có người theo đuổi Severus thì làm sao? Có lẽ cậu cũng nên ở lại Hogwarts, nhưng hiện tại mọi chức vị đều có, không được, phải chặt đứt bất luận kẻ nào có suy nghĩ mới được!

“Harry, nhảy chứ?” Một nữ sinh Gryffindor ngay thẳng tiến lại đây hỏi.

“Xin lỗi, mình không nhảy.” Harry mỉm cười lắc đầu, sau đó xoay người đi lên dãy bàn giáo sư.

Bị hiệu trưởng ép lưu lại cùng chung “thời gian tiệc tối tốt đẹp” Snape nhất thời sắc mặt càng lạnh lùng, tên ngốc mắt xanh này muốn làm gì? Mời anh khiêu vũ? Nếu vậy, anh nhất định sẽ đập chết cậu ta!

Các học trò phía dưới đang khiêu vũ cũng sôi nổi kinh ngạc nhìn lên trên.

“Harry muốn làm chi?” Ron nhíu mày, tay cậu còn ôm eo Millicent.

“Mời bạn nhảy?” Millicent thuận miệng đoán.

Một mình đứng ở ngoài sân nhảy mắt Hermione sáng lòe lòe, cô biết, Harry muốn áp dụng hành động.

Draco cũng không khiêu vũ, cậu đang bưng một ly rượu đỏ tinh tế thưởng thức, đáy mắt cũng liếc lên trước sân khấu.

Chỉ thấy, Harry không hề do dự bước nhanh đến trước mặt chủ nhiệm hiện tại Slytherin, đứng lại.

“Harry muốn trút giận?” Ron dừng chân lại, chuẩn bị ủng hộ, trình diễn một tiết mục mắng to lão dơi rồi ung dung rời khỏi Hogwarts là chuyện vui sướиɠ biết bao, không hổ là Harry Potter!

Millicent liếc bạn trai một cái, ngạo mạn ngẩng đầu, “Mình cho là mời bạn nhảy.”

“Cái gì?” Ron không thể tin được, “Mời… Snape?” Đối với bạn gái Slytherin, tuyệt đối không thể gọi là lão dơi già.

“Cá không?” Millicent nhướng mày.

Không đợi Ron trả lời, trên đài Harry nói chuyện, giọng nói lớn khiến bất cứ ai trong lễ đường cũng nghe được, mà nội dung, còn kinh khủng hơn trong tưởng tượng của họ, tuyệt đối kinh khủng hơn!

“Severus, kết hôn với em đi!”

Toàn trường lặng im, bối cảnh âm nhạc trong sân nhảy vẫn diễn ra, nhưng tất cả mọi người dừng động tác.

Cầu hôn? Kẻ Được Chọn cầu hôn chủ nhiệm Slytherin?

Snape máu nhảy vọt lên gáy, tên mắt xanh vô liêm sỉ này đang làm gì!!!

“Merlin ơi…” Ron lại có cái cảm giác choáng váng quen thuộc, Slytherin trước đó mà Harry thích, không phải Malfoy, mà là lão dơi già chanh chua độc nhất vô nhị?!

“Cậu ấy thật nhiệt tình!” Millicent chớp mắt, không hổ là Kẻ Được Chọn Gryffindor, cấp bậc khiêu chiến là cao nhất.

Draco hất rượu đỏ xuống cái thảm đỏ dưới chân, hai người kia đã phát triển đến cầu hôn rồi?!

Hermione khinh thường liếc thiếu niên bạch kim, “Ngài Malfoy, xin cậu chú ý hình tượng của mình.”

Draco lập tức đứng thẳng, cậu quá mất mặt, nhưng nhanh chóng cậu nhận ra, trong lễ đường có rất nhiều người cũng thất thố, không chỉ có một mình cậu, gần như học trò toàn trường đều hóa đá.

“Severus, thầy nên trả lời Harry.” Hiệu trưởng râu bạc già mà không kính gây thêm rắc rối.

“Con mẹ nó trả lời!” Snape tìm về giọng nói của mình, anh nổi giận đùng đùng trừng Harry một cái, xoay người như gió lốc rời đi, mặt mũi của anh đều bị con sư tử ngu ngốc này làm mất hết.

Harry le lưỡi, không hề để ý đuổi theo người nào đó chạy khỏi lễ đường.

“Con đỡ đầu đáng yêu của tôi…” Sirius mất sức ngồi phịch trên ghế, Remus day day trán người yêu, nói, “Rất tốt.”

Hầm.

“Severus.” Harry lớn mật ôm thắt lưng người trong lòng.

“Buông ra, nhóc con!” Snape khó thở, về sau anh phải dạy học thế nào!!

“Severus…” Giọng Harry mềm nhũn, “Em có hơi choáng.”

Hử? Snape dù tức giận thế nào cũng đành phải quay đầu nhìn xem, Potter mặt đỏ hồng, trên người còn có một… mùi kỳ quái?

“Trò uống gì?” Mắt Snape nhíu lại.

Uống gì? Harry chợt sáng tỏ, trước tiệc tối cậu uống Dược sinh con, vốn định tối nay nhất định phải thành công, chẳng lẽ loại độc dược này có tác dụng phụ?

“Một chút dược mà thôi.” Harry mặt dày mày dạn ôm càng chặt, “Em đã tốt nghiệp rồi, Severus, rốt cuộc anh có làm hay không!” Vô cùng trắng trợn kiểu Gryffindor, Harry ngẩng đầu hôn lên, “Không làm thì ném em ra, em đi tìm người nào đó làm!”

Mặt Snape đen thành đáy nồi, tên nhóc này uống Dược thúc tình? Đang nghĩ thì Harry Potter vô hạn triền miên đã vói lưỡi vào miệng anh, hai tay lung tung kéo áo choàng trên người anh.

Nói thực ra, dù Snape tin Harry thích mình cũng không chắc tên nhóc này yêu nhiều đến đâu, cho nên anh cho cậu thời gian suy nghĩ kỹ. Nhưng tên nhóc này không ngừng khiêu chiến cực hạn của anh, niên thiếu không biết, thật sự là gặp quỷ niên thiếu không biết! Snape vươn tay ôm thắt lưng Harry, đoạt lại quyền tự chủ, nếu trêu chọc anh, về sau cũng đừng mong anh thả cho đi!

Tối hôm đó, trên giường phòng ngủ ở hầm rốt cuộc có thêm một thân thể ấm áp.

Nghỉ hè, được người nào đó ngầm đồng ý Harry vui sướиɠ dọn đến Đường Bàn Xoay, cậu bận rộn dọn dẹp phòng ở, còn đặc biệt chạy ra ngoài mua thức ăn nấu cơm, cậu thích vậy, vì có cảm giác gia đình. Cách vài ngày Sirius sẽ tới thăm cậu, dáng vẻ rất lo lắng, lại không hề phun nước miếng với Snape, có điều cũng không nói chuyện, luôn trừng người.

Lúc ban đầu bận rộn, hai tuần sau Harry mới được nhàn rỗi nhớ tới Dược sinh con, hình như không có hiệu quả? Quả nhiên không may mắn, nếu không đưa cách điều chế cho Snape, anh ấy sẽ thích trẻ con đúng không. Harry gác cằm, hình như người khắp thế giới này đều biết Severus chán ghét trẻ con, haizzz.

Harry liếc liếc tấm da dê, vẫn thử thần chú kiểm tra trước, có lẽ là thời gian đầu mang thai nên không có phản ứng chăng.

Nhẹ nhàng niệm chú, Harry bật dậy, màu vàng!

Đứa nhỏ!!

Mười phút sau.

“Potter, đang luyện tập làm pho tượng tiêu chuẩn sao?” Snape đi vào phòng ngủ, thấy vẻ mặt Harry không thích hợp, “… Sao vậy?”

Harry phản xạ đưa đũa phép và tấm da dê ra sau người, “Em em…” Mặt không tự chủ đỏ lên.

Snape khó chịu nhướng mày, “Hoàn thành câu của em.”

Harry nuốt nước miếng, “Severus, anh thích trẻ con chứ?”

“Vấn đề ngu xuẩn dữ dội, dựa vào cái gì em cho rằng ta sẽ thích những tên ngốc chỉ biết kêu khóc oa oa hả!” Snape nhìn về phía sau, “Em đang lén lút làm gì.”

Harry thất vọng cúi đầu nhìn sàn nhà, thì thào, “Con mình cũng không vui sao?”

“Cái gì?” Snape nghiêm trọng nghi ngờ tai mình có vấn đề.

Harry đột nhiên đưa tấm da dê trong tay cho Snape, “Trẻ con rất đáng yêu, Severus, đừng ghét mà, được không?”

Snape cúi đầu liếc tấm da dê: Dược sinh con?

Mãnh liệt, anh tỉnh táo lại, nhìn nhanh, “Em tên sư tử ngu ngốc, tự tiện điều chế cái này? Em lấy cách điều chế ở đâu?” Nhìn qua một chút anh cũng có thể đoán được, độc dược này độ chính xác rất cao, điều chế không được sai sót, nếu có hơi lệch lạc sẽ gây ra hậu quả xấu.

“Em không điều chế, em trực tiếp uống thành phẩm.” Harry biện giải, “Godric làm, tuyệt đối chính tông.”

A? Snape cứng đờ, đã uống rồi? Vừa nãy còn hỏi anh trẻ con… chẳng lẽ…

Đôi mắt xanh của Harry đáng thương hề hề, “Severus, anh sẽ không ghét đứa bé, đúng không?”

“A! Severus —!” Harry sợ hãi kêu, vì người yêu của cậu bịch một tiếng ngửa mặt về sau ngã xuống, hôn mê!

Bởi vậy có thể thấy được, năng lực tiếp thu của chủ nhiệm Slytherin cũng cần phải nghiên cứu thêm. =))

Ba ngày sau.

“Cái gì?! Mày lão dơi già chết tiệt!” Sirius lớn tiếng gào thét, “Mày dám làm con đỡ đầu mang thai!!”

“Sirius bình tĩnh.” Harry và Remus một trái một phải giữ chặt người đàn ông xúc động.

“Hừ.” Snape lạnh lùng đáp ại, sau đó quay đầu đi vào phòng nghiên cứu, anh lười giao tiếp với chó đần.

Lại là ba ngày sau.

“Lão dơi già!” Sirius vẫn là vẻ mặt phẫn hận, nhưng giọng điệu vặn vẹo, “Làm thế nào mi khiến con đỡ đầu mang thai?” =))

Harry không nhịn được giật giật khóe miệng, ba đỡ đầu, đến tột cùng chú muốn nói gì?

Snape nhìn Sirius lại liếc Remus, lần thứ hai ngạo mạn quay đầu đi vào phòng nghiên cứu.

“Anh ta có ý gì!!” Sirius vẻ mặt đỏ bừng, vừa tức vừa giận.

“Là dược sinh con.” Harry ấm áp giải thích, sau đó hiểu rõ, “… Hai chú cũng muốn?”

Remus mặt cũng đỏ, Sirius gãi đầu, khó nói, “Còn không?”

Harry lắc đầu, “Thành phẩm thì không, cách điều chế thì ở trong tay Severus.”

Sirius lập tức lộ ra vẻ mặt câm nín, oán niệm, “Đánh chết chú cũng không xin anh ta.”

Đợi hai người đi rồi, Harry vẻ mặt tươi cười chạy đi tìm người yêu, “Severus…” Giọng nói hiền hòa, rõ ràng có ý đồ.

“Đừng hy vọng, trừ khi anh ta cầu xin ta.” Snape cũng không phải tên ngốc, mảy may không cho.

Lại qua ba ngày.

Sirius mặt ủ mày ê đi tới đi lui trong nhà, chú đã được con đỡ đầu gửi thư, nhưng chú tuyệt đối sẽ không đi xin tên Snivellus kia!

“Mình đi nói?” Remus đề nghị.

“Cậu cũng không được!” Sirius hừ mũi, “Mình không tin không có cách.” Lần đầu tiên Sirius dùng đầu óc rỉ sắt đã lâu tự hỏi vấn đề tốc độ cao, một lát sau, chú gợi lên khóe môi, “Mình bán tin này có thể lấy được độc dược.”

Remus nghiêng đầu, không hiểu.

Chiều hôm đó, Sirius tìm em trai nhà mình Regulus.

Hiện giờ Regulus đã dọn đến biệt thự Riddle cư trú, tuy hiện tại anh mới là người thừa kế nhà Black, nhưng xét thất anh rất ít khi ở nhà cho nên vẫn để Sirius ở.

“Gã không có ở đây?” Sirius xoa đầu.

“Bộ Pháp thuật có chút việc.” Regulus ôn hòa cười, học kỳ sau Tom sẽ không dạy tiếp, vì giới pháp thuật còn có rất nhiều chuyện phải làm, năm sau lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám sẽ do anh dạy, mà anh, cũng thích dạy trẻ nhỏ.

“Giúp anh một việc được không?” Sirius đặt tay lên vai em trai.

Regulus chần chờ, “Chuyện gì vậy?”

Sirius vẻ mặt quỷ dị, “Em muốn có con không?”

“A?” Regulus sửng sốt, sao lại đến con cái rồi.

“Trên tay Snape có Dược sinh con, đàn ông và đàn ông dùng cái này.” Sirius chớp mắt, “Em đi giúp anh một bình, ừm, em cũng cần mà.”

“… Thật sao?” Regulus không thể tin được.

“Lừa em anh là chó.” Sirius lập tức đáp.

Regulus bí, hình thái hóa thú của người nào đó là chó gần như mọi người đều biết.

“Không tin em trực tiếp tới Đường Bàn Xoay đi, Harry đã có rồi.” Sirius nóng nảy, hạ quyết tâm lay động em trai.

Regulus động lòng, gật gật đầu, không biết Tom có vui hay không nhỉ.

Một ngày sau, Đường Bàn Xoay.

Regulus nhẹ nhàng gõ cửa, lần đầu tiên anh tới thế giới Muggle.

“Đến đây.” Giọng nói nhẹ nhàng tiến gần, cửa được mở ra, là Harry, “A?” Khách đến ngoài ý muốn làm Harry nhất thời ngơ ngẩn.

Regulus không tự chủ nhìn bụng đối phương, không khác gì cả, “Ừm, chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng.” Harry để Regulus vào cửa.

“Tôi có nghe Sirius nói chút chuyện.” Regulus rất trực tiếp, “Anh ấy nói cậu có con?”

Harry cứng đờ, cậu không ngờ sẽ bị người khác biết, ba đỡ đầu làm gì vậy.

Regulus chăm chú nhìn vẻ mặt Harry, sau đó cho ra kết luận, Sirius không nói dối, “Đàn anh Severus có ở nhà chứ?”

Harry chỉ phải gật đầu, chỉ chỉ phòng nghiên cứu, “Anh ấy đang điều chế độc dược.” Trong khoảng thời gian này độc dược điều chế trên cơ bản đều dùng cho Harry, tất cả là đồ bổ, người yêu nhà mình không nói gì chỉ biết hànhd dộng là người đàn ông đáng yêu.

Regulus ngồi trên ghế salon, “Tôi chờ anh ấy.”

Harry vội đi rót chén trà, trong đầu không ngừng tự hỏi, éc, thảo nào, ba đỡ đầu của cậu sao lại trở nên thông minh như vậy? Xong đời, chắc chắn Severus sẽ tức chết.

Mười lăm phút sau, Snape đi ra, vừa ra đã thấy thiếu niên Black tóc đen ngồi trên ghế salon.

“Chào anh, đàn anh Severus.” Regulus rất khách sáo.

Snape khẽ khàng nhíu mày, gật đầu đáp lễ, toàn bộ giới pháp thuật không có Slytherin nào dám xem thường vị Black này, anh cũng không dám.

“Tôi nói thẳng vậy.” Regulus không phải là người quanh co lòng vòng, nghi thức xã giao gì đó bỏ được thì bỏ, “Anh có thể cho tôi hai bình Dược sinh con không? Tôi sẽ trả tiền, hoặc dùng một ít dược liệu quý hiếm để đổi cũng được.”

Vẻ mặt Snape cứng lại, anh quay đầu nhìn Harry.

Harry lập tức lắc đầu, không liên quan tới cậu nha.

Regulus gãi đầu, nhìn đối phương kông phản ứng đành nói tiếp, “Hay anh cần gì khác?”

Regulus tính tình hiền hòa rất hy vọng có thể hoàn thành mua bán, anh hiểu được độc dược này vô giá, nhưng anh thật sự không biết có cái gì có thể trao đổi,

“Không cần.” Snape rốt cuộc lên tiếng, “Hai ngày nữa tôi đưa cho cậu.”

Nói giỡn, nếu Chúa tể Hắc ám biết anh có loại độc dược này nhưng không cống hiến, chắc chắn sẽ đến tìm anh gây rắc rối!

Regulus sửng sốt, cũng hiểu rõ, cuối cùng vẫn là do khí thế của người yêu quá lớn, “Vậy cám ơn nhiều.” Quay đầu tìm Lucius ra nước ngoài mua chút dược liệu quý hiếm làm quà vậy, lấy không cũng không tốt lắm

Regulus thật vui đi về.

Harry thật cẩn thận nhìn người yêu, “Severus?”

“Tên chó đần kia!” Snape nghiến răng nghiến lợi.

Không, lần này Sirisu rất thông minh. Harry nghĩ vậy cũng không dám nói.

***

Vài ngày sau, Regulus lấy được độc dược, cũng tặng anh trai một bình.

Sirius vui vẻ hận không thể nhìn thấy đuôi chó lay động lên trời.

Regulus có hơi nghi hoặc, “Người sói có thể mang thai sao?” Anh đã biết thuộc tính của Remus.

“Chắc là có, nhưng quá nguy hiểm.” Sirius lắc đầu, “Anh không định để Remus mạo hiểm.”

“A? Vậy anh?” Regulus mở to mắt, thấy thế nào anh trai cũng không giống người ở dưới.

Sirius thực xấu hổ, lại không che dấu, “Thi thoảng đổi bên cũng không sao.” Ý là, tổng thể mà nói, chú vẫn ở mặt trên.

“Em cũng có thể thử xem.” Hai mắt Sirius tỏa sáng giật giây.

Regulus nuốt nước miếng, đổi vị trí, khó khăn như quá lớn, hơn nữa, anh cảm thấy phía dưới rất tốt, có lẽ về sau có thể đề nghị? Regulus cảm thấy vấn đề này ít nhất cũng ở sau đứa nhỏ.

Một tháng sau, biệt thự Riddle.

Tom về nhà liền ôm người yêu nhà mình hôn một cái, Bộ Pháp thuật làm theo, cái gọi là lệnh truy nã cũng hủy bỏ toàn diện, tiếp theo chính là ảnh hưởng tới bộ phận Slytherin trung lập cùng công chúng, gã cần tập kết thế lực phù thủy hắc ám, sau đó từng bước thay đổi pháp lệnh.

“Tom, có chuyện muốn nói cho anh.” Regulus đỏ mặt, sắp xếp ngôn từ.

Tom vừa thấy dáng vẻ này của người yêu liền ôm về giường, có chuyện gì vận động xong rồi nói.

“A, khoan đã!” Regulus né ra, “Vẫn không cần làm tốt hơn.”

Tom nhíu mày, Reg từ chối gã?

“Không thể vận động kịch liệt được.” Regulus nhớ kỹ việc cần chú ý, tuy rằng trên tấm da dê nói bốn tháng sau không cần làm, nhưng sau khi sống lại một lần nữa thân thể anh vẫn không quá tốt, hiện tại nếu phát hiện mang thai, vẫn cẩn thận một chút thì hơn.

“Làm sao vậy?” Tom nhăn mày càng sâu, “Thân thể không khỏe”

Regulus xấu hổ, kéo tay người yêu đặt lên trên bụng.

“Bụng không thoải mái?” Tom muốn làm thịt gia tinh nấu cơm hôm nay.

Regulus lần đầu tiên chỉ số thông minh của Chúa tể Hắc ám có vấn đề, le lưỡi, anh nói, “Tom, anh phải làm cha rồi.”

Chúa tể Hắc ám choáng váng, lập tức gã thấy chữ viết trên tấm da dê, rốt cuộc hiểu được đây là sự thật.

Sau đó, Chúa tể Hắc ám của chúng ta nhếch môi cười như một tên ngốc, cũng may biệt thự Riddle không có ai tới, nếu không hình tượng Chúa tể Hắc ám chắc mất hết. =))

Ngày hôm sau Tom liền đưa Regulus đến biệt thự Malfoy, gã cần chuyên gia chăm sóc người yêu chứ không phải gia tinh vụng về, người nhà Malfy miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn. Mà Tom, mỗi ngày cũng mau chóng làm xong công tác trở về chăm sóc người yêu, hình tượng người chồng cực kỳ hoàn mỹ, khiến một nhà Malfoy nhiều lần phải lọt tròng mắt.

Đáng nhắc tới chính là, khi tới gần khai giảng, phòng hiệu trưởng Hogwarts nhận được thư từ chức từ anh em nhà Black và Snape. Lớp bay, lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám và lớp độc dược đồng thời trống ghế, hai người trước vì sinh con, người sau thì chăm sóc người mang thai, vì thế McGonagall đau đầu suy nghĩ, hiện tại bà hoàn toàn không gọi được người.

Vì sao người đau đầu suy nghĩ lại là Minerva McGonagall? Vì bà là hiệu trưởng mới của Hogwarts, mà hiệu trưởng Dumbledore thân mến của chúng ta từ khi bắt đầu nghỉ hè đã chuyển giao mọi quyền hạn cho McGonagall, sau đó biến mất!

Cùng năm, tòa tháp Nurmengard cao nhất nước Đức đột nhiên sụp xuống, lão Chúa tể Hắc ám bị giam trong đó từ nay về sau cũng không rõ tung tích.