Chương 35: Giấy phép mới.

—o0o—

Rất nhanh về đến trường, Salazar đã mang theo một phần lớn đồ ngọt, mặc dù vậy, thời gian ăn mỗi ngày cậu vẫn mang theo chồn trắng vào lễ đường Hogwarts, Lucius ăn không quen những đồ ngọt, hiểu được cái Này, cậu sẽ không ngược đãi quý tộc bạch kim nữa.

Lucius biết, thằng bé đặc biệt vì anh mà đi lễ đường, tuy đây chỉ là việc nhỏ nhưng từ một góc nào đó mà xem xét thì thằng bé rất tốt. ăn được cải thiện tạo anh sống mỗi ngày tốt hơn rất nhiều, chỉ là, trong phòng ngủ lại có thêm mấy cái Bông Thoa Lùn lại làm anh phải suy nghĩ. Những kết quả bóng màu xanh tím này cả ngày lăn qua lăn lại trên sàn nhà, mặc kệ anh đã quét sạch sẽ cả phòng, chúng đều sẽ làm loạn ngay giây tiếp theo. Nhưng thằng bé lại rất y tá chúng nó, dù chúng bò lên cả giường thì thằng bé cũng không nặn mình.

Một buổi tối, Lucius lại chiến hoa hái với đám Bông Thoa Lùn trên mặt đất, ngoài lúc đi ngủ thì giờ trong phòng ngủ anh rất dùng ít hình thái chồn trắng, vì nhóm Bông Thoa Lùn rất thích xả lại gần gây phiền nhiễu cho anh. Thở dài trong lòng, anh nhìn về phía thằng bé đang đùa nghịch một con Bông Thoa Lùn, lúc này thằng bé có vẻ hoàn toàn vô hại, có lẽ anh có thể thăm dò một chút, “Thưa cậu…”

Salazar nghe tiếng lạ đầu, khó hiểu.

“Tôi có thể muốn…” Lucius âm thầm hứng khích, nói xong lời xin vui, “Một cây côn phép không?” Nếu được phép thì ít nhất làm sạch phòng anh sẽ thoải mái hơn rất nhiều, Lucius sắp xếp lý do trong lòng, hơn nữa, nói thật ra thì ngay cả bản thân cũng ở trình này, có đũa phép hay không cũng không phải là đối thủ của thằng bé, cho nên, thằng bé sẽ không để ý chứ?

Đối phương không đáp lại, Lucius nhìn bộ trang trí bé mày suy nghĩ, tăng dần khẩn cấp, anh bắt đầu cơn giận khi đưa ra yêu cầu này rồi.

Salazar suy nghĩ không phải là yêu cầu của đối phương hay là từ chối gì, mà là đang suy nghĩ xem nên đi đâu tìm đũa, cửa hàng đũa kia sao? Đường như cũng không phải là một cửa hàng tốt gì. bạn chìm vào trầm tư. Tư duy Salazar đúng là có hơi khác với phù thủy, dù là với vấn đề gì thì Lucius cũng giúp cậu rất nhiều, đương nhiên, cậu sẽ đáp lại.

“Nếu cậu…” Lucius có hơi thở dốc.

“Ông có dòng máu Veela sao?” Rốt cuộc mở miệng Salazar nhìn sốt quý tộc bạch kim, cậu đã sớm phát hiện được chất độc độc của người đàn ông này, rất nhẹ nhàng nhẹ nhàng, gần như không thể phân biệt được một hơi thở không thuộc về phù thủy.

Lucius chớp mắt, đề tài đi ra khỏi sự mong đợi của anh, “Đúng vậy, tổ tiên của tôi là Veela Blood Lai.” Nói cái này để làm gì?

Đặc tính của Veela là clean sẽ tinh khiết. Salazar lại suy nghĩ một lúc, lúc lên tiếng không phải nói chuyện với Lucius, “Griphook…” Cậu đang gọi yêu tinh Griphook, yêu tinh và gia tinh có thể động thổ tới bất cứ đâu, cũng có thể được gọi về, cái khác chính là yêu tinh sẽ lựa chọn có đáp lại hay không, mà gia tinh thì nhất định phải đáp lại chủ nhân.

Yêu tinh trẻ tuổi xuất hiện, không thể chậm lại một vị khách tôn quý ở Hogwarts được, đây là mệnh lệnh đã được truyền khắp Gringotts, Griphook khách khí vuốt đầu một cái, khi nó thấy Lucius thì lộ ra một món quà tặng mình , lệnh truyền Lucius cũng được dán ở cửa Gringotts.

Griphook không nhìn nữa, nó hiểu được đạo lý im lặng là vàng, “Thưa quý ngài, có việc gì Griphook có thể cống hiến sức lực sao?”

“Dữ liệu cho phép ông ta.” Salazar chỉ Lucius đang đứng thượt, cậu biết yêu tinh và người lùn đều biết làm đồ vật pháp thuật, mà ma thuật cũng được phép là một loại đồ vật pháp thuật, “Dùng nguyên liệu trên bạch kỳ mã mà làm.” Bạch mã là biểu tượng cho tinh khiết.

Griphook Dọn quý tộc bạch kim, “Việc này không thành vấn đề, nhưng chúng tôi không có nguyên liệu.” Gringotts cũng không phải nơi nuôi bạch kỳ mã.

“Ở đâu có bạch kỳ mã?” Salazar hỏi.

“…Trong Rừng Cấm.” Lucius lúc này thật sự là kinh ngạc vô cùng, nghĩ qua chỉ là một cây đũa phép mà thôi, lại xé ra như vậy.

Salazar đứng lên, thảnh thơi nhìn phù thủy và yêu tinh, “Cho ta trở lại.” Nói xong, bạn bước ra khỏi phòng ngủ.

Để lại Lucius và Griphook trừng mắt nhìn nhau.

“lễ ấy đi bắt bạch kỳ mã?” Lucius hỏi Griphook, cân nhắc nếu không thì sẽ lấy được chút ít tin tức nào đó từ miệng yêu tinh này, ví như thân phận chàng trai bé nhỏ hạn.

Griphook không trả lời vấn đề, chỉ là thật sâu nói một câu, “ảo Malfoy, có thể bạn che khéo là may mắn của ông.” Tuy nhiên, nó không nhìn ra được phù thủy này có cái gì xứng đáng được bạn chăm sóc như thế.

Lucius không lên tiếng, Griphook cũng quay đầu sang bên rìa, không có việc gì ngoài công ty ở Gringotts, không có bất ngờ thú vị gì với phù thủy cả.

Chưa tới nửa giờ, Salazar quay lại, trong vòng ôm một thứ, dùng một cái khăn bọc lại.

Bạch kỳ mã con… sau khi thấy rõ Lucius há mồm, bạch kỳ mã trưởng thành có khi sẽ bỏ qua trong Rừng cấm, cũng khá dễ kiếm nhưng con bình thường đều ở trong hang, không dễ tìm, hơn nữa xung quanh con con luôn có người bảo vệ, rất khó khăn được.

Bạch kỳ mã con đáng thương không ngừng run run, nó đang sợ hãi, nhận thấy người ôm nó có loại thở hơi thở khó thở này, nó cảm thấy mạng mình sắp chấm dứt rồi.

“Xem muốn cái gì.” Salazar thảnh thơi mã con ra, ý bảo Griphook.

Griphook gật đầu đi tới bạch kỳ mã nhỏ, bé con đáng thương bị cào ngược về sau, Salazar Ném một thần chú hóa đá, cậu bé liền kề im

Griphook nhanh chóng thu thập tài liệu cần thiết, Salazar thảnh thơi nhìn, tự nhiên, cậu quay đầu về phía cửa.

[Giáo sư vWilson ở bên ngoài…] Con rắn nhỏ giải quyết cửa trung thực báo cáo.

Tới rất nhanh, Salazar mày mày, chỉ là bắt một bạch bất kỳ mã thôi, có gϊếŧ đâu, tới đây làm gì!

Mở cửa, Salazar vẻ mặt khó chịu, “Còn chưa gϊếŧ, anh khan cái gì?”

Godric chen vào cửa, toàn bộ Hogwarts thì bạch kỳ mã thân thiết bị với anh nhất, anh vào Rừng Cấm không ít để tạo mối mối quan hệ, lúc này một bạch kỳ mã trưởng thành lại nhảy vào trong đài lâu tìm anh cầu yêu rồi à.

Griphook đã thu thập xong, nó cảnh giác trừng phạt người đi vào hơi thở hoàn toàn khác.

Godric vung thanh thần chú trên người bạch kỳ mã, bé con kia lập tức nhào tới bên chân Godric, đứng gần.

Godric ôm lấy bạch mã bị sợ hãi, an ủi, ngược lại nói với Salazar, “Xem cậu đã cày con này rồi.” Trong giọng nói không hề chiến đấu, chỉ có một tia nói.

Salazar càng khó chịu hơn, khi nào thì cậu lại biến thành người bắt suy yếu vậy? Những bạch kỳ mã ngu ngu ngốc, rõ ràng nói mượn với chúng nó, mượn một chút rồi trả, lại không chút nghe vào, “Cút đi, nếu không bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày tôi sẽ ăn một bữa tiệc bạch kỳ mã lớn.” bình qua, bạch kỳ mã ăn không ngon, từ trước tới giờ Salazar chỉ uống qua một ít máu đã cảm thấy cực kỳ tắc thủy.

Godric bọc vai, thằng bé này thật không nên nói đùa, anh lùi một bước, rời khỏi phòng.

“Ầm…” Salazar đóng cửa lại.

“Thưa cậu, anh ta…” Griphook lo lắng nhìn cánh cửa đóng kín, bạch phù thủy tinh khiết như vậy nó vẫn thấy lần đầu tiên, rất rõ ràng rõ ràng thuộc phe thù thù.

“Đừng động tới anh ta.” Salazar ngồi xuống, tay nâng cao, “Anh ta không phải chuyện của các ngươi đâu.” Godric hiện tại đang gây áp lực cho giới phù thủy, thiếu sự trợ giúp về thiên nhiên và đám tôi thì anh ta sẽ không ngu đến trình diễn yêu tinh hay các sinh vật xung quanh huyền bí khác đâu.

“Tôi hiểu rồi.” Griphook chào, “Dũa phép sẽ đưa tới ngày sáng mai, tôi đi trước.” Nói xong, dịch một tiếng, Griphook liền biến mất.

Trong phòng, chỉ còn lại Lucius và Salazar.

Lucius đứng im, cảm xúc cậu bé như không tốt lắm.

“… Bị tính kế rồi.” Hồi lâu sau, trong phòng vang lên một giọng nói khe khẽ, là Salazar đang nói chuyện.

“Ơ?” Lucius buồn bã.

“Tên ngốc kia…” Godric khẳng định cậu sẽ không làm gì bạch kỳ mã, lại đặc biệt chạy tới đây cứu nó, những bạch kỳ mã này càng thích tên ngốc kia, nhiều thứ trên người bạch kỳ mã có thể làm được được phép cũng có thể tạo ra những cái khác, chẳng hạn như độc dược. Cửa hàng độc dược của Godric phải như đã khai tài khoản rồi, vô tình điều này tạo ra không ít dược liệu đâu nhỉ.

Thôi, độc dược gì bạn cũng không dùng được, vậy cứ ghi vào sổ đã có cơ hội thảo luận tiếp.

Ngày hôm sau qua bữa sáng, Griphook liền kề được phép tới, đũa màu trắng bạc rất tinh thần, nhìn qua còn mạnh hơn nhiều so với cửa hàng trong Hẻm Xéo.

Lucius cảm kích thước cầm phép, vô cùng thích hợp, một luồng pháp lực ấm áp chạy khắp thân thể, cái này còn tốt hơn cả cây đũa phép ban đầu.

"Cảm ơn." Salazar quay lại nói lời cảm ơn với Griphook, anh rất hài lòng.

“Là vinh dự của tôi.” Griphook nói xong biến mất, công tác Gringotts rất bận rộn.

Lucius lấy lại tinh thần, cưỡi đầu với thằng bé, “Chuyện phép, tôi rất cảm ơn.” Anh rất vui vẻ, ngay cả nói cảm ơn cũng quên luôn.

“Đừng khách sáo.” Salazar đi tay không ra khỏi phòng ngủ, cậu đi lên lớp.

Lucius kỳ quái, buổi sáng không phải là lớp Phòng chống nghệ thuật Hắc ám sao? Thằng bé luôn không đi học lớp này, ngay cả sách giáo khoa cũng đốt rồi.

Lớp học Phòng chống Nghệ thuật Đen tối.

Godric cười khổ nhìn Salazar ngồi hàng cuối cùng, kẻ đến không có ý tốt.

Chỉ tạm lát sau, ngoài Salazar thì toàn bộ các trò chơi khác đều yên xuống ngủ sưa.

“Giảng bài cho tốt, giáo sư vWilson, đến giờ tan họ sẽ tỉnh lại.” Salazar nói xong chỉ một con rắn rắn trên trần nhà, sau đó rời đi.

Thật đáng buồn, những thứ thuộc tính rắn ở Hogwarts quá nhiều, Nhà Slytherin vẫn chưa kể, ngay cả phòng học thỉnh thoảng cũng sẽ có một con rắn đến thăm, cơ sở lũ của Salazar thật không ít.

Kiểm tra một chút trạng thái học trò chơi bên dưới, chỉ là đang ngủ mà thôi, tan học sẽ tỉnh lại, nghĩ qua nếu mình không ở đây giảng bài thì ai biết tên nhóc kia sẽ còn làm chuyện gì nữa, không phải chỉ lợi dùng cậu ta một ít thôi sao, lại làm cái mặt đen sì, thật nhỏ mọn.

Godric cứng con rắn nhỏ đang thè với anh, hừ, anh không cần phải đo với Salazar, kết quả là, Godric thành thật dền dạ chiến bài với một phòng học trò chơi ngủ như chết.