Chương 3: Con đường trưởng thành của nữ chính thịt văn

Edit: Glaglii

Beta: Tieen

Vì để xác minh rằng suy nghĩ của mình có đúng không, Giang Nghiên căn cứ vào tiểu thuyết, thì cách gọi mà nguyên chủ gọi Lâm Duyệt hình như... cô nhéo nhéo tay Lâm Duyệt, ngữ khí mang theo một chút làm nũng: "Thực xin lỗi A Duyệt, tớ không nhớ liền được, tớ cũng không nghĩ vớ vẩn, hiện giờ sẽ chuyên tâm theo cậu đến bệnh viện nhé."

Phát hiện ra Lâm Duyệt cũng không phản đối xưng hô này, Giang Nghiên lại hỏi: "Nhắc mới nhớ, Hoắc Đan Dương có phải bạn trai tớ không? Sao tớ lại cảm thấy đau buồn khi nhớ đến anh ta vậy."

"Cậu còn nói nữa hả, Hoắc Đan Dương là một tên trăng hoa, tớ đã nói cậu và hắn không thích hợp rồi, mà cậu còn cứng đầu quen hắn, tớ nghi lần này cậu cắt cổ tay tự sát nguyên nhân chắc cũng vì hắn mà ra cả!"

Trong lúc nói chuyện, hai người cuối cùng cũng đi xuống phía dưới ký túc xá, Lâm Duyệt mở khóa một chiếc xe đậu ở dưới ký túc xá, xong liền nhét Giang Nghiên vào ghế phụ, bản thân ngồi vào ghế lái, cắm chìa khóa, chạy ra ngoài.

Giang Nghiên nhìn cảnh vật không ngừng lùi lại ở ngoài cửa sổ, suy nghĩ dần dần xa vời.

Cô cùng nguyên chủ trong tiểu thuyết có tên giống nhau đều là Giang Nghiên, chỉ khác nhau ở chỗ, cô là một tiểu hoa đán nổi tiếng, xảy ra tai nạn xe khi vừa mới lấy được giải thưởng ảnh hậu.

Sở thích của cô cũng không nhiều lắm, thời gian rảnh, lâu lâu cũng sẽ đọc tiểu thuyết.

Trước khi tai nạn xe, cô tình cờ xem được một quyển tiểu thuyết NP thịt văn, nữ chính trong đó là một đóa hoa trắng xuất thân từ gia đình nghèo khó, khi học đại học cô ta có một bạn trai cao phú soái (*) tên là Hoắc Kỳ Chu, nhưng lúc ấy cô ta không biết rằng bạn trai mình là một vị cao phú soái, còn hy vọng sau khi tốt nghiệp liền kết hôn với anh ta.

(*) Cao phú soái: những anh chàng vừa trẻ vừa giàu vừa đẹp trai lại có tri thức. Mình giữ lại nguyên văn convert cho nó hay.

Ai ngờ trước khi tốt nghiệp, một vị phu nhân giàu có đã tìm cô ta, yêu cầu cô hãy buông tha con trai mình, từ đó nữ chính mới biết rằng, bạn trai cô không chỉ là cao phú soái, mà còn là người nối nghiệp của tập đoàn Hoắc thị - một tập đoàn đứng đầu trong nước, thậm chí ở nước ngoài cũng luôn dẫn đầu xu hướng.

Nữ chính đã chịu đủ đả kích, tự biết bản thân không xứng với bạn trai, hơn nữa mẹ cô còn đang bệnh nặng, nên dẫn đến không tham gia thi cuối kỳ, cô không từ mà biệt, dẫn mẹ mình ra nước ngoài cùng số tiền mà mẹ Hoắc Kỳ Chu cho.

Sau đó, mẹ nữ chính không qua khỏi, nữ chính định cư ở nước ngoài, còn lấy một người ngoại quốc, chỉ là đoạn hôn nhân chưa tới đâu thì đã ly hôn.

Mà cốt truyện của tiểu thuyết là bắt đầu từ lúc nữ chính ly hôn trở về nước.

Lúc này Hoắc Kỳ Chu đã sớm trở thành tổng giám đốc của tập đoàn Hoắc thị, cũng vì lúc trước không từ mà biệt, hơn nữa cô đã kết hôn lại còn vừa ly hôn, nên sau khi về nước cô cũng không dám đi tìm lại mối tình đầu thời đại học của mình.

Sau một khoảng thời gian chật vật, nữ chính quyết định tìm công việc và quyết tâm sống một cuộc bình thường, vì thế sau nghe tin Quý thị đang tuyển nhân viên, cô quyết định nộp hồ sơ vào tập đoàn Quý thị.

Tuy chưa có bằng đại học, năng lực cũng khá bình thường, nhưng lại có hào quang nữ chính chiếu rọi, nên cô vẫn vào được Quý thị, còn trời xui đất khiến "ngủ" với tổng tài Quý thị đang bị hạ thuốc.

Từ đây, Chủ tịch của Quý thị đã mê đắm thân thể nữ chính, một phen dây dưa không dứt với nữ chính, nữ chính vừa dây dưa với hắn vừa chạy trốn, trong quá trình chạy trốn, lại gặp được một người đàn ông dũng mãnh là giáo viên thể hình, một phóng viên nhỏ là sinh viên còn đi học, một quân nhân huấn luyện quân sự, còn có tiểu thịt tươi vừa trẻ vừa đẹp, và những người đàn ông chất lượng cao khác, nữ chính đều cùng họ "làm" !!

Ngay cả người chồng cũ đã ly hôn với nữ chính cũng từ nước ngoài đến thành phố nơi nữ chính ở, cầu mong sự tha thứ của nữ chính.

Còn nữa, nữ chính còn cùng với em trai Hoắc Kỳ Chu là Hoắc Đan Dương "xxx" nhau.

Hoắc Kỳ Chu thân là bạn trai cũ, lại bị nữ chính xem như ánh trăng sáng, đến khi kết thúc truyện, nữ chính cũng không dám đối mặt chính diện với Hoắc Kỳ Chu.