Chương 22:

Một vài khoảnh khắc bắt được ánh mắt của nhau rồi lại ngậm ngùi cho qua như chưa từng đối mặt. Vài cảm giác lạ đã khiến lòng đầy giông bão, là do người đến muộn hay là do số phận đã an bài?

...

Buổi lễ đã kết thúc, chính thức cô ấy trở thành bà Trác mẹ kế của Trác Nhu! Mọi chuyện chỉ mới là khởi đầu của hàng bạn đau thương, như đã nói chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến chỉ mong đến cuối cùng đều bình an.

Mọi người trở về nhà của ông Trác để uống rượu chúc mừng và dĩ nhiên là chỉ có những người thân cận trong gia đình bao gồm : Vợ chồng ông, Trác Nhu và Lưu Thi,Kim Niên, Nhuệ Minh và một vài người bạn của Ông Trác. Sẵn dịp có đông đủ mọi người Trác Nhu nhân cơ hội giới thiệu về cô bạn gái mới này.

" Nhân dịp có mọi người ở đây tôi muốn giới thiệu với mọi người đây là Lưu Thi hiện hai chúng tôi đang bắt đầu tìm hiểu nhau "

" Xin chào mọi người " - Lưu Thi nhẹ nhàng nói.

Mọi người ai cũng bất ngờ rồi dần chuyển sang phấn khởi, Lý Tần chăm chú nhìn Lưu Thi rồi lại nhìn sang Trác Nhu, thấy cả hai đều cười rất tươi cô thôi không nhìn nữa. Ông Trác lúc này rất tò mò và bắt đầu hỏi han.

" Thế năm nay con bao nhiêu tuổi !? Nhìn con ta thấy quen lắm"

" Dạ năm nay con 21 tuổi, là con gái của Viện Trưởng Lưu Bá Văn !"

" Ồ ! Thì ra là con gái của Viện Trưởng Lưu, toàn là người nhà với nhau cả thôi ! Ta với ông ấy đã quen biết nhau gần hơn chục năm rồi !!"

Ông Trác rất hài lòng với gia thế của gia đình Lưu Thi! Ông cũng biết rằng gia đình ấy rất cưng chiều đứa con gái một này nên khi hai đứa con của họ quen nhau thì rất có lợi cho việc phát triển thế lực của cả hai bên gia đình.

" Dạ ! Ba con cũng rất hay nhắc về bác, ba con nói bác rất tài giỏi trong kinh doanh ạ"

Lưu Thi quả thật biết lấy lòng gia đình của Trác Nhu .

" Haha! Ba cháu quá khen rồi ! Gửi lời hỏi thăm bác tới ông ấy nhé" - Ông Trác coi bộ rất hài lòng về Lưu Thi.

Nhuệ Minh bỗng nhiên lên tiếng :

"Vậy chúng ta hãy cùng nhau nâng ly chúc mừng cho hai cặp đôi ngày hôm nay đi nào "

Mọi người cùng nhau nâng ly, họ còn bắt Lý Tần và ông Trác uống rượu giao bôi với nhau làm cho Lý Tần hơi ngại nhưng vì không muốn làm mọi người mất vui nên cô đồng ý. Hai người họ choàng tay vào nhau, ngẩng cao đầu uống một hơi hết ly rượu , mọi người thì vỗ tay tán dương, không khí lúc này rất là tưng bừng và nhộn nhịp .

Trác Nhu thì ngồi ở ghế sofa chung với Lưu Thi, hai người họ ngồi nói chuyện cười đùa với nhau. Trác Nhu rất muốn uống rượu nhưng Lưu Thi ngăn cản nên lại thôi vì chút nữa Trác Nhu phải đưa Lưu Thi về nhà. Lúc này bỗng nhiên Lý Tần đến ngồi kế bên Lưu Thi, gương mặt tươi cười bắt chuyện.

" Cho tôi ngồi đây được không !? Bên đó ồn quá , không làm phiền hai người trò chuyện chứ ? "

" Dạ ! Dì cứ ngồi ở đây đi ạ " Lưu Thi trả lời .

" Cảm ơn nhé " Lý Tần nở một nụ cười với Lưu Thi .

" Trác Nhu à ! Lấy cho em miếng bánh đó đi " Lưu Thi chỉ tay về phía mâm bánh chỗ đằng xa, Trác Nhu chuẩn bị đứng lên lấy thì quay sang hỏi Lý Tần.

" Cô có muốn ăn không ? "

" Sao lại kêu bằng cô chứ ! Bây giờ dì ấy đã thành dì của chị rồi !! Nên kêu bằng dì mới phải lẻ " - Lưu Thi nhìn Trác Nhu nhắc nhở.

Lý Tần cười chạm nhẹ vào vai Lưu Thi nói .

" Không sao đâu! Trác Nhu quen kêu vậy rồi !! Mà nếu thay đổi cách xưng hô thì sẽ không phải là dì đâu !!! Phải không Trác Nhu"

*Ý gì đây?

Nói xong Lý Tần ngã lưng xuống ghế sofa tỏ vẻ mệt mỏi, ngày hôm nay chẳng có chuyện gì khiến bản thân cô vui vẻ. Cô cũng không biết sao bản thân mình lại cảm thấy chán nản như vậy nhưng chí ít cô biết được nó đều xuất phát từ con người nãy giờ cứ len lén nhìn cô.

------------------------------